Chương 113: Phục Kích
Khu số 7, một đống phế tích đổ nát thê lương trên đường phố.
Thi thể của hai mươi ba mươi Hành Thi nằm trên mặt đất, đầu bị chém đứt hoặc mở ra, thân hình hư thối tản ra mùi hôi thối nhàn nhạt làm thu hút tới một vài loài ruồi khát máu nhào vào thi thể mà gặm cắn.
Năm đạo thân ảnh ngồi trên đối đá bên cạnh thi thể, móc ra lương khô để thưởng thức bữa trưa trong ngày mà không bị bất kỳ mùi tanh hôi xung quanh quấy nhiễu.
- Lại tiếp tục săn giết được một con Khủng Trảo Thú, nhiệm vụ của chúng ta liền coi như hoàn thành.
Linda vừa ăn lương khô vừa liếc nhìn địa đồ trong tay, suy nghĩ đến những nơi mà Khủng Trảo Thú thích sống.
Green bên cạnh cười nói:
- Tính cả việc lúc trước phát hiện ra Ma Kim mỏ tại khu số 3, đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ quét sạch lần này thì đội trưởng có lẽ cũng tích lũy được một chút đủ để mua ‘Thiên Sứ huyết dịch’. Đến lúc đó Ma Ngân lại lần nữa lột xác, ngươi sẽ chính là Cao cấp Thú Liệp giả thứ ba trong tập đoàn rồi.
- Còn phải xem vận khí.
Thần sắc Linda lạnh lùng, không quá mức hưng phấn.
- Ta tin đội trưởng tuyệt đối sẽ thành công.
Thiếu nữ da ngăm lấy lòng nói.
Những người khác tựa hồ càng có lòng tin với Linda.
- Chuyện này tạm thời không nói đến nữa, Green ngươi chuẩn bị một chút, đợi sau khi tìm thấy một con Khủng Trảo Thú thì cứ dựa theo kế hoạch trước đó mà làm. Ngươi giả vờ bị thương, ta sẽ truyền tin đến người của ‘Hắc các’ để nói chúng ta gặp được ma vật hiếm thấy, khiến họ phải phái những người có Ma Ngân năng lực đến truy lung.
Linda khép lại địa đồ, trên mặt lộ ra vài phần lãnh khốc.
Green cười cười nói:
- Yên tâm, tuyệt đối sẽ giả trang giống như thật.
- Nhưng tập đoàn sẽ phái tiểu tử kia ra sao?
Thiếu nữ da ngăm nói.
Linda cười nhạt một tiếng:
- Tất nhiên rồi! Ngươi thật sự không hiểu cách làm của tập đoàn rồi, trước mắt chính là một cơ hội tuyệt hảo, những Thú Liệp giả có Ma Ngân với năng lực như vậy bên trong tập đoàn, hoặc là ở bên ngoài Cự bích chấp hành nhiệm vụ, hoặc là bị thương. Tiểu quỷ này là nhân vật mới và lại có Ma Ngân hiếm thấy, nhưng vẫn không có “Quang Minh thể chất” của người bình thường, dù có tiềm lực thế nào thì cũng là uổng phí. Ngươi không nghe nói tập đoàn lười sử dụng tài nguyên để đưa hắn đến bồi dưỡng tại Thú Liệp giả học viện sao?
Thiếu nữ da ngăm gật đầu nói:
- Cũng đúng, đợi tập đoàn điều tiểu quỷ này đến đội ngũ của chúng ta, tra tấn mệt mỏi rồi lại ném hắn vào trong thi đàn để hủy thi diệt tích, đến lúc đó trở về nói với tập đoàn rằng tiểu quỷ này đã lỗ mãng khiến Ban danh ma vật hiếm thấy mà chúng ta tìm được bị dọa chạy, cho dù tập đoàn hoài nghi chúng ta nhưng cũng không thể nói gì.
Những người khác nhìn nhau cười cười.
Linda hơi híp mắt, trong thời gian này nàng vẫn luôn chú ý đến tình hình của Đỗ Địch An, sớm đã không thể đợi được nữa.
- Chú ý đừng lưu lại sơ hở gì, đừng để bị tập đoàn truy xét ra dấu vết gì, cho dù tập đoàn đã biết thì cũng không thế nào với chúng ta, nhưng tập đoàn khá ghét việc nội đấu tiêu hao như vậy nên dần dần sẽ biên giới hóa chúng ta, thậm chí giao cho chúng ta những nhiệm vụ nguy hiểm.
Green tính cách trầm ổn dặn dò một câu với Linda.
- Tự nhiên.
Linda lạnh nhạt nói.
Bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc bữa ăn đã kết thúc. Linda đứng dậy vỗ vỗ bụi trên người nói:
- Đợi lát nữa đến Hồng hồ xem xem, chỗ đó có thể sẽ có tung tích của Khủng Trảo Thú.
- Ừ.
Mấy người bọn họ gật đầu.
Sau khi dọn dẹp, mọi người theo sau Linda, dựa vào chỉ dẫn của địa đồ để tiến về nơi là hồ nước trên địa đồ.
…
…
Đỗ Địch An cảm nhận được Hàn Tinh dần dần biến mất trong lòng bàn tay, ngắn ngủi trong chốc lát mà hắn đã hấp thu ba mươi viên Hàn Tinh, thân thể vẫn không có gì bất thường mà ngược lại thị giác cùng thính giác đều tăng lên không ít. Nhất là khứu giác, lúc trước có thể mơ hồ cảm nhận được vị trí của Linda, nhưng bây giờ lại có thể thu hẹp phạm vi đường kính hơn 1000m.
Đỗ Địch An vừa hấp thu vừa lặng lẽ truy tung mùi hương, đồng thời bôi bột phấn của Hành Thi lên khắp người để cam đoan không bị đối phương phát giác.
Đến lúc hấp thụ hơn trăm viên, Đỗ Địch An dần dần cảm nhận được một đợt khô nóng trong thể nội, nhiệt độ cơ thể tựa hồ có chút tăng lên không ít nên hắn lập tức ngừng tay mà không dám tiếp tục hấp thu, đồng thời đáy lòng cũng âm thầm kinh hãi.
Trong quá trình hấp thu lại có một loại khoái cảm tựa như nghiện, đợi đến khi phục hồi tinh thần lại mới có vài phần hãi hùng, phải biết rằng những Hàn Tinh này có kích thước như quả bóng bàn, hơn trăm viên mà hòa tan thành nước thì cũng là dung lượng vài bình.
Giờ phút này cứ như vậy mà chảy vào thể nội, dù là một lượng lớn nước muối chảy vào cũng khiến người khác khó chịu.
Sau khi chấm dứt việc hấp thu Hàn Tinh, Đỗ Địch An cảm thấy nhiệt độ cơ thể dần dần khôi phục lại bình thường, hắn liền cảm thấy nhẹ nhõm nhưng không dám tiếp tục một lần hấp thu quá nhiều. Hắn gói kỹ những Hàn Tinh còn lại và tìm một chỗ ẩn núp bên đường, sau đó mang theo cung cùng túi đựng tên trên lưng rồi đuổi theo Linda.
Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, tốc độ di chuyển của Linda vẫn chậm tựa hồ ven đường vẫn còn săn bắn. Còn Đỗ Địch An sau khi bôi bột phấn Hành Thi liền nhanh chóng chạy hết tốc lực.
- Mai phục bắn chết, tầm bắn của ta quá gần, cho dù là mưu sát Linda thì những người khác bên cạnh nàng cũng sẽ tìm được và đánh gục ta.
Đỗ Địch An như Liệp Khuyển vừa đuổi theo vừa suy nghĩ:
- Chỉ dựa vào cung tiễn vẫn chưa đủ! Chỉ có thể dựa vào lực lượng thứ ba, chính là trang bị và hoàn cảnh! Bẫy rập cũng thuộc về trang bị, tuy chỉ là trang bị đạo tặc nhưng không có quy định thợ săn không được dùng bẫy rập, trong số bọn họ nếu có đạo tặc thì chắc chắn sẽ không mắc lừa….
Ánh mắt hắn thâm trầm, trong đầu hiện lên rất nhiều ý niệm.
Thời gian trôi qua.
Khẽ đảo mắt đã hai ngày liền.
Vào thời điểm này chính là mùa mưa tai, bầu trời bên ngoài Cự bích vẩn đục một mảng, ánh sáng ban ngày cũng lờ mờ chiếu vào đống phế tích thành thị hoang vu như tận thế.
Một trận mưa lớn rửa sạch khí quyển và mùi hôi thối trong không khí dường như tươi mát hơn nhiều.
Bên bờ hồ rộng lớn của khu vực Hồng hồ, cỏ dại mọc rậm rạp khiến con đường bên hồ hoàn toàn bị che lấp, những chiếc thuyền được neo bên bờ hồ cũng đã sớm rã mục.
Hình ảnh của những chiếc thuyền như khô lâu, chỉ còn lại khung sắt trống rỗng đang phân hủy, thậm chỉ có thuyền đã sớm bị tiêu diệt và chỉ còn lại đoạn dây thừng buộc bên cạnh bờ, với những con sóng khẽ lay động cùng với chút sức lực liền có thể kéo đứt.
Linda cùng những người khác ngồi xổm trên cỏ và bí mật theo dõi gần đó, họ đã ở đây hai ngày, dựa vào cắm điểm săn bắn trước đó thì thời gian cũng không quá lâu.
- Không có mùi của Khủng Trảo Thú, dấu chân cũng là lưu lại từ nhiều ngày trước nên có lẽ đã sớm rời khỏi.
Thiếu nữ da ngăm có chút mất kiêng nhẫn nói.
Linda trầm giọng:
- Nó đã tới đây, vậy nhất định sẽ lại tới.
Bọn họ chỉ có thể tiếp tục chờ đợi. Đột nhiên, mũi Gree khẽ giật cùng sắc mặt hơi thay đổi, hắn thấp giọng nói:
- Theo dõi?
Linda khẽ giật mình, trong mắt hiện lên sát ý:
- Là những tiểu đội khác sao?
- Không phải, chỉ có một người!
Gree cau mày nói.