Hắc Ám Vương Giả

Chương 180: Cấm Thuật

Chương 180: Cấm Thuật
Dạ Oanh ừ một tiếng, nói:
- Cũng đại khái là như vậy, nhưng ngay cả khi không có thành quả luyện kim nguyên vẹn, chỉ cần ngươi có thể đưa ra mô hình phỏng đoán luyện kim tương đối hợp lý, nếu như có thể thông qua xét duyệt thì sẽ có được tích lũy trong trụ cột luyện Kim, cùng với chứng nhận thân phận luyện Kim thân phận hợp thức. Dù sao những thứ mà học đồ thực tập có thể học được thật sự có hạn, muốn tìm ra phương hướng luyện kim mới trong lý luận luyện kim đã có sẵn quả là một việc làm cực kì khó khăn, cho nên chỉ cần có thể đưa ra một vài phỏng đoán có sáng ý hoặc khai thác tư duy luyện kim thì có thể được thông qua xét duyệt.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, trong lòng thầm suy nghĩ kế sách, chỉ sợ nơi này không phải cân nhắc đến việc kiến thức của học đồ thực tập có hạn mà là Hắc Ám giáo đình cuối cùng không thể lộ ra ngoài ánh sáng, trong cuộc đối đầu lâu dài, mức tiêu hao cơ sở cao hơn Quang Minh giáo đình rất nhiều, chỉ có thể thông qua yêu cầu của tầng lớp thấp nhất để duy trì nhân số cùng quy mô của Hắc Ám giáo đình, nói cho cùng tầng lớp thấp vĩnh viễn phải phục vụ cho tầng cao.
Mân Côi nhìn Đỗ Địch An đang đứng bên cạnh, nói:
- Cứ cho là đưa ra phỏng đoán luyện Kim cũng cần phải tìm ra công thức cùng quá trình luyện kim tương đối nguyên vẹn, nếu không chỉ dựa vào một vài sáng ý xa vời như ngựa thần lướt gió, chỉ có thể coi là là 'Nghĩ ngợi lung tung' .
- Không sai.
Kim Giáp tràn đầy đồng cảm gật đầu.
Đỗ Địch An suy nghĩ một chút liền nói với Dạ Oanh:
- Ta lại vừa có một phỏng đoán luyện Kim, nhân cơ hội này xin Hắc Ám giáo đình xem xét một chút.
- A?
Trong mắt Dạ Oanh có vài phần kinh ngạc, lập tức lộ ra một vệt vui vẻ, nói:
- Xem ra mấy năm này, ngươi vẫn không từ bỏ mà theo đuổi luyện Kim, ta cũng rất muốn xem, chúc ngươi thành công.
Mân Côi cùng Kim Giáp liếc nhìn nhau, muốn nói nhưng lại thôi, sau cùng vẫn là nhịn được mà không nói gì, nói gì đi nữa thì đối phương cũng là bằng hữu của Dạ Oanh, nếu cứ tiếp tục nghi vấn dường như lại có phần thất lễ.
Lúc này, bốn người họ đi thẳng đến Hắc Ám giáo đình đằng sau quảng trường.
Sừng sững phía trước đại điện là hai tòa thạch điêu to lớn, rất giống với tác phẩm điêu khắc của Quang Minh giáo đình bên ngoài, đều là bức điêu khắc hai vị Thiên Sứ bốn cánh, một nam một nữ, khuôn mặt tuấn mỹ, hai tay vây quanh ở trước ngực nhìn lên trời xanh, dường như đang cầu nguyện cho chúng sinh. Điểm khác biệt duy nhất chính là trên gương mặt của hai Thiên Sứ này ít đi vài phần từ bi, nhiều thêm vài phần tà mị, hơn nữa cánh cùng trang phục trên người đều là màu đen và có xiềng xích quấn quanh, có vài phần khí tức sát phạt dày đặc.
Theo như trong bút kí của Rose Yade, Đỗ Địch An biết rõ đây là Luyện Ngục Thiên Sứ phục thị hủy diệt quân chủ bên trong Hắc Ám giáo điển.
Bốn người bước lên bậc thang, vượt qua hai tòa điêu khắc Luyện Ngục Thiên Sư cao hơn 10m, đi vào bên trong Hắc Ám đại điện.
Trong đại điện vô cùng rộng rãi có một tấm biển lớn đặt ở bên trái bên, trên dán rất nhiều giấy trắng, Đỗ Địch An đứng ở xa xa nhìn lướt qua, liền thấy rõ những thứ ghi trên tờ giấy trắng này chính là các loại tài liệu luyện Kim, cùng với thông tin về việc mua nguyên liệu ma dược, còn có cả tin tức chiêu mộ đội luyện...vv.
Dạ Oanh dừng thân, quay đầu lại nhìn Đỗ Địch An nói:
- Ngươi là học đồ thực tập, theo như quy củ mà nói thì không cách nào tự mình có thể đưa ra phỏng đoán luyện kim vơi Hắc Ám giáo đình, chỉ có thể tìm sư phụ của ngươi, hoặc là những thành viên chính thức khác của Hắc Ám giáo đình giúp ngươi đưa ra.
Đỗ Địch An sững sờ, lập tức hiểu được, thuật sĩ luyện kim khác không giống như hắn, đại đa số đều có sư phụ của mình, rất nhiều người sở dĩ bước vào con đường thuật sĩ luyện kim thuật sĩ này, là vì vô tình gặp được sư phụ, dưới sự dẫn dắt của sư phụ mới hiểu được một vài tri thức luyện Kim đơn giản.
- Vậy thì phiền ngươi giúp ta đưa ra.
Đỗ Địch An nơi với Dạ Oanh.
Dạ Oanh lại cười nói:
- Ngươi có thể tin ta được sao?
- Đều là bằng hữu cũ, ta đương nhiên tín nhiệm ngươi.
Đỗ Địch An mỉm cười, nếu là người bình thường, hắn có lẽ sẽ không tin tưởng, lấy thí nghiệm luyện kim của người khác làm của riêng, loại chuyện này không phải chưa từng phát sinh qua, thậm chí rất nhiều có thầy trò đã xuất hiện vấn đề như vậy, dù sao đưa ra được một thí nghiệm luyện kim vĩ đại thành công cũng sẽ có được tích lũy cực kỳ khủng bố.
Dạ Oanh cười cười, nói:
- Vậy được, giao cho ta đi.
Nói xong vươn đôi tay từ trong áo đen ra, đây là một bàn tay nhỏ bé trắng nõn non mịn.
Đỗ Địch An lưu ý nhìn thoáng qua, liền biết chủ nhân đôi bàn tay nhỏ bé mịn màng này hẳn là thân phận có một cuộc sống an nhàn sung sướng rất ít khi đích thân làm việc, trên bàn tay không có một chút nào dấu hiệu nào của người từng làm việc nặng.
- Cái này, ngươi có giấy cùng bút không?
Đỗ Địch An hỏi.
Cả ba người Dạ Oanh, Kim Giáp, cùng Mân Côi đều sững sờ, Dạ Oanh thu tay về, kinh ngạc mà nói:
- Ngươi không phải bây giờ mới ghi ra đó chứ?
Đỗ Địch An ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ta đều ghi ở trong đầu rồi nên sẽ rất nhanh, không trì hoãn quá lâu đâu.
- Thật sao?
Tuy nghe Đỗ Địch An nói như vậy, Dạ Oanh vẫn không khỏi hoài nghi mà nhìn hắn, hắn đâu phải đến để đệ trình phỏng đoán luyện kim, lại không chuẩn bị cho tốt trước sao? Như bọn hắn nhắc tới đệ trình thành quả luyện Kim đều là đã viết lại và sửa chữa nhiều lần rồi thẩm tra đối chiếu mấy lần, xác nhận không có sai chữ nào hoặc bỏ sót vị trí nào thì mới dám tới đưa lên.
Mân Côi bên cạnh hồ nghi mà nói:
- Ngươi thật sự chuẩn bị xong rồi sao? không phải là vì muốn đến nơi này mà cố ý nói như vậy chứ?
Dạ Oanh nhìn Đỗ Địch An trong chốc lát, nói:
- Ngươi thật có thể viết ra sao?
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, tỏ vẻ khẳng định.
- Được rồi.
Dạ Oanh suy nghĩ một chút, nói:
- Đợi lát nữa chúng ta đi trước đưa lên, ngươi ở bên cạnh ghi, nơi đó có chỗ.
Mân Côi cùng Kim Giáp liếc nhìn nhau, cũng không nói thêm gì nữa, dù sao thì đến lúc đó người mất mặt cũng không phải là mình, không cần phải lắm miệng đắc tội với người khác.
Mấy người họ dẫn theo Đỗ Địch An đến trước một cái quầy xếp hàng bên cạnh đại điện, phía sau quầy này có rất nhiều dược liệu ma dược cùng tài liệu luyện Kim, ở bên cạnh là một cánh cửa, mỗi một khắc qua đi, đều có người từ trong cửa đi ra, sau đó người xếp hàng phía trước đi vào bên trong cửa, dễ nhận thấy bên trong chính là vị trí kiểm nghiệm.
- Dạ Oanh, ngươi xem, vậy đằng sau có 'đá Zirconium', rất đắt!
Trong lúc xếp hàng, mấy người họ không có việc gì làm mà hết nhìn đông tới nhìn tây, Kim Giáp chú ý tới một góc phía trước quầy hàng, thấp giọng hoảng sợ nói.
Dạ Oanh nhìn sang, khe khẽ thở dài, nói:
- Đúng là rất quý, nhưng luyện Kim đài của ta quá kém, cho dù có mua được rồi cũng không có cách nào hòa tan.
Đỗ Địch An nhìn sang, đá zirconium này là một loại mỏ kim loại thạch hiếm thấy, lớn chừng nắm đấm, màu xám bạc, giờ phút này trên quầy có một khố nho nhỏ, giá cả lại đến mười hai Kim tệ, phải biết rằng một mai kim tệ tương đương với một vạn tiền đồng, tương đương với thu nhập cả một năm của phần lớn gia đình cư dân.
- Kim loại Zirconium sao. . .
Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, vật ấy có tác dụng kháng ăn mòn cực cao, nếu như để bên Thú Liệp giả chiến giáp, có thể đề cao phẩm bậc chiến giáp lên mấy lần, gặp phải một vài quái vật phụt lên sương mù ăn mòn, cũng sẽ có thể ứng đối lại được.
- Mau nhìn.
Đột nhiên, Mân Côi chỉ tay vào một thân ảnh cao gầy tuấn lãng phía trước trong đội ngũ, dưa theo dáng người mà xem, là một thanh niên, điểm khác biệt trên chiếc áo choàng của hắn chính là trang phục mà hắn mặc được cắt may tinh xảo, có màu trắng bạc, phủ đầy hoa văn bằng tơ vàng tân trang, cực kỳ bắt mắt nổi bật trong đám người.
Dạ Oanh nhìn sang, kinh ngạc một cái, nói:
- Là người của cấm thuật Luyện Kim thật Sư gia tộc?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất