Chương 192: Cải Tiến
Forint giật mình, nói:
- Phối hợp như thế nào ?
- Ngươi có biết nơi nào nhận đơn hàng dệt không?
Đỗ Địch An nói:
- Ta cần một nhà xưởng dệt, ngươi tận dụng tối đa khả năng làm một gian quy mô lớn hơn, sau đó nhận tất cả những người có thể dệt, kế tiếp chúng ta sẽ chế tạo hàng dệt, phối hợp với vị luyện kim thuật sĩ kia làm ra một sản phẩm khác, nhanh chóng bán ra gom góp kim tệ để thuê con đường ở ngoài vách tường.
Forint giật mình mà nói:
- Hàng dệt? Chỉ dựa vào đơn dệt mà dùng tài chính cùng nhân thủ trong tay chúng ta mà muốn kiếm được số tiền lớn thật là chậm.
- Cái này ta tự có biện pháp.
Đỗ Địch An theo dõi hắn, nói:
- Nhớ kỹ, tất cả đơn có thể nhận được phải nhận hết cho ta, nếu ta nhớ không sai thì tiền thuê thuê con đường ở ngoài vách tường là mười vạn kim tệ mỗi năm phải không?
- Không sai.
Forint khẽ cười khổ,
- Dù ta bán đi tòa giếng mỏ này vẫn chưa tới một vạn Kim tệ, mười vạn Kim tệ với gia tộc như chúng ta thì đoán chừng cả đời mới kiếm được.
Một quý tộc sa sút, dù có một ít ruộng đồng cùng đất phong thuế vụ cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì chi tiêu, có thể tích lũy thu nhập còn không bằng một vị Cao cấp Thú Liệp giả, như Gladly có Cao cấp Thú Liệp giả bài vị, tiện tay cũng có thể móc ra mấy vạn Kim tệ cho một con ma vật, nếu là ma vật hiếm thấy, tiền thưởng còn có thể gấp mấy lần, thậm chí gấp 10 lần!
Đỗ Địch An trầm giọng nói:
- Chúng ta chỉ có thể đẩy mạnh tiêu thụ, nếu dùng kĩ thuật dệt trong quá khứ thì hiệu suất chậm chạp, muốn kiếm được tiền tất nhiên rất khó, nhưng nếu đề cao hiệu suất chế tạo hàng dệt gấp 10 lần, thậm chí mười mấy lần, tốc độ kiếm tiền sẽ không chậm lắm đâu.
- Đề cao gấp 10 lần?
Forint kinh ngạc, nói:
- Đề cao như thế nào?
- Ta sẽ cải tiến một cái dệt cơ.
Đỗ Địch An nói:
- Ngươi nhanh chóng thuê một ít thợ may tới, chuẩn bị khởi công cho ta, tốc độ nhất định phải nhanh, hôm nay Melon tập đoàn đã ra tay, sau khi ám sát thất bại sẽ chèn ép kinh tế, nếu không nhanh chóng dự trữ tiền thì con đường tương lai sẽ bị phong tỏa, tình cảnh càng thêm nguy hiểm, hi vọng ngươi không tàng tư.
Forint nhìn nhìn hắn, trong lòng tự nhiên đã hiểu tình cảnh trước mắt, trên thực tế, đây cũng là tình huống hắn lo lắng nhất, Melon tập đoàn đối với bọn họ mà nói chính là một kẻ khổng lồ,l nắm giữ thế lực và sản nghiệp quá lớn, hoàn toàn có thể đè chết bọn hắn!
- Ta sẽ nhanh chóng.
Forint đáp ứng, do dự một chút, nói:
- Cải tiến dệt cơ? Là cải tiến như thế nào?
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Đỗ Địch An nói:
- Mặt khác, ngày mai phái người của các ngươi đi qua với ta tiếp nhận sản phẩm luyện Kim, trước mắt xưởng đã đi vào hoạt động, tuy hiệu suất không nhanh nhưng trước tiên có thể đem ra ngoài chậm rãi tiêu thụ để tạo danh khí.
Forint khẽ cười khổ,
- Tạo danh khí? Điều này cực kì khó.
- Tin tưởng ta.
Đỗ Địch An khích lệ đáp.
Forint thở dài, hắn ngoại trừ tin tưởng, cũng không có biện pháp khác, nói:
- Nếu không như vậy đi, ngày mai ta sẽ đi lôi kéo những quý tộc khác, tuy nhiên có thể chỉ là một ít qúy tộc đã xuống dốc, nhưng tập hợp một chỗ, thì ít nhiều cũng có thêm sức mạnh. Lại nói tiếp, lần trước sau khi tụ họp kết thúc có hai gia tộc muốn gia nhập tập đoàn chúng ta, nhưng ta còn chưa trả lời, yêu cầu của bọn hắn hơi nhiều, tuy nhiên ta có thể đàm phán để giảm xuống một ít.
- Không cần cân nhắc.
Đỗ Địch An không chút nghĩ ngợi liền lắc đầu, nói:
- Ta nói rồi, không cần quý tộc khác gia nhập, trừ phi là quý tộc cổ xưa như Mel gia tộc nguyện ý khuất thân gia nhập, hơn nữa không đề cập yêu cầu quá phận, những gia tộc khác có thể trợ giúp chúng ta rất ít, ngược lại có khi sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của chúng ta, có đôi khi người đông cũng không phải là lực lượng lớn, rác rưởi là rác rưởi, tập hợp lại thì là đống rác thôi.
Forint thấy thái độ quả quyết của hắn, cười khổ, nói:
- Được rồi, ta cũng chỉ có thể cầu nguyện sản phẩm luyện Kim kia của ngươi có thể tạo ra nhiều tài phú . .
. . .
Ngày kế tiếp.
Forint sáng sớm liền bảo Quản gia dẫn đầu người hầu và hộ vệ đi đến xưởng mà Đỗ Địch An nói cho hắn, sau đó còn gọi người mình tin cậy đến , là một trung niên nhâncó mái tóc ngắn màu nâu, tên là Sandrew, là người nối nghiệp Forint bồi kế tiếp nhiệm, bảo hắn lấy vốn để đóng gói trái cây trong gia tộc đem ra đổi thành nhà máy dệt.
Toàn bộ Ryan lâu đài đều có thể cảm nhận được sự nghiêm trọng và gấp gáp từ trên người lão gia, nhất là bốn người con của Forint, thị nữ thân tín của bọn hắn thân tín tối qua đã nói tin tức Đỗ Dịch An bị thương cho bọn, trong đó người con thứ ba Sandrew và người con thứ hai Jike đã đoán ra một ít gì đó, cũng cảm giác được nguy cơ của gia tộc.
Lúc thực hiện kế hoạch ở lâu đài Ryan, Đỗ Địch An nằm ở trong một gian phòng trong phòng khách, tuyên bố dưỡng thương với bên ngoài
. . .
. . .
Melon tập đoàn, tổng bộ Thú Liệp giả.
Trog nhà ăn ở một lâu đài cổ đẹp đẽ quý giá, một đôi nam nữ trẻ tuổi ngồi đối diện nhau như là tình lữ bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy một ít vết sẹo trên cổ tay và ngón tay của họ chứ cũng không phải là những người hoàn hảo bóng loáng.
- Nghe nói tập đoàn phái ngươi đi ám sát một trung cấp Thú Liệp giả?
Thanh niên lấy miếng bò bít-tết đưa lên miệng, cười mỉm nhìn nữ tử đối diện, nói:
- Đến ngươi mà cũng thất bại, khó trách Sludy không tin tưởng ai, ngay cả ta cũng không tin.
Cô gái này là Gladly, nàng nâng ly rượu đỏ bên cạnh lên nhấp một miếng lạnh nhạt nói:
- Sự tình ta đã làm, hắn thích tin hay không thì cũng có thể làm gì ta?
Thanh niên bất đắc dĩ cười, nói:
- Chúng ta dù sao chỉ là những người phụ thuộc vào bọn quý tộc, ngươi còn nhớ Jebel không, hắn bị đám người kia hại chết , bọn hắn dù ái tài nhưng càng thêm ngạo mạn, cho nên chúng ta không thể làm bọn chúng tức giận.
Sắc mặt Gladly trầm xuống, dao trong tay lập tức bị niết đến gãy.
Thanh niên kia thấy vậy cũng không nói gì nữa, quyết định đổi chủ đề cười nói:
- Gần đây nghe nói Hoa Thịnh tập đoàn ở vách tường ngoài gặp được một ma vật lạ, bị tổn thất thảm trọng, chết mất hai Trung cấp Thú Liệp giả, một Cao cấp Thú Liệp giả trọng thương, ngươi nói bọn hắn có phải đã gặp được ma vật trưởng thành rất hiếm thấy kia?
Gladly đạm mạc nói:
- Vậy ngươi cũng nên cẩn thận, ngươi cũng không có năng lực gì bảo vệ tánh mạng.
Thanh niên kia nhún vai,m nói:
- Dù sao thì chúng cũng không xuất hiện trong khu vực của chúng ta, nếu không những tên điên phía trên kia nhất định sẽ yêu cầu chúng ta đồng thời xuất động để săn bắn ma vật.
Gladly đạm mạc nói:
- Ma vật cũng chưa chắc đã chết, không chừng lúc nào đó lại chạy đến địa bàn của chúng ta.
- Vậy chỉ có thể cầu nguyện Quang Minh thần rồi.
Thanh niên cười cười, thấy tờ báo thị nữ đưa đến liền thò tay tiếp nhận, run rẩy mở ra nhìn thêm vài lần, một lát sau đột nhiên nhẹ kêu một tiếng:
- Thú Liệp giả dưới trướng Ryan gia tộc bị thương? Đau bệnh dậy không nổi?