Chương 191: Ám Sát
Phốc!
Lúc Đỗ Địch An tránh né đồng thời có một đạo chủy thủ bén nhọn từ chỗ ngồi đột nhiên đâm lên, đánh nát gầm xa.
Cánh tay nắm chủy thủ cực kỳ nhỏ, là nữ tử, sau một kích bị hụt nhanh chóng rụt về.
Trong mắt Đỗ Địch An lập loè sát ý, nhanh chóng nhảy ra xe ngựa.
- Ách
một tiếng rên rỉ thống khổ đột nhiên vang lên trước xe ngựa, chỉ thấy trong bóng tối một đạo thân ảnh toàn thân màu đen thò tay che miệng xa phu, chủy thủ nhanh chóng xẹt qua yết hầu hắn, vị xa phu trung niên này trừng to mắt, cũng không phát ra tiếng kêu nào rồi thân thể mềm oặt té xuống.
Lôi kéo khiến ngựa chấn kinh nên diên cuồng chạy về phía trước.
Trong bóng đêm, gió lạnh thổi vù vù trên đường.
Đỗ Địch An nhìn vị nữ sát thủ nhìn nhau, lẳng lặng giằng co.
- Chớ khẩn trương.
Đột nhiên nữ sát thủ giơ tay lên, thanh âm nhẹ nhàng nói:
- Ngươi không nhớ ta sao?
Lúc trả lời đồng thời kéo mặt nạ bảo hộ của mình
xuống
Đỗ Địch An nhìn thấy mặt nàng, đáy lòng chấn động, sắc mặt biến hóa nói:
- Gladly?
Sát thủ đến ám sát thủ lại là Gladly?
- Xem ra trí nhớ của ngươi cũng không tồi.
Gladly mỉm cười thu hồi chủy thủ nói:
- Tập đoàn phái ta đến ám sát ngươi, bất quá, ba năm trước đây ta còn thiếu ân tình của ngươi, lần này coi như trả lại cho ngươi.
Đỗ Địch An giật mình, vẫn chưa buông lỏng thân thể, nói:
- Đã như vầy, tại sao ngươi phải giết hắn?
- Hắn?
Gladly nhìn qua tên xa phu té trên vũng máu, mỉm cười đáp:
- Chỉ là một người bình thường xui xẻo mà thôi, nếu không giết hắn thì tập đoàn sẽ biết ta lưu tình, nhân tình của ngươi còn chưa đủ để ta đắc tội tập đoàn, đây cũng là lí do vừa rồi ta ra tay, nếu ta thật sự muốn giết ngươi sẽ không để cho ngươi cảm ứng được rồi tiến hành tránh né, điểm này kính xin ngươi tin tưởng năng lực săn giết của một Cao cấp Thú Liệp giả.
Đỗ Địch An im lặng, một lát sau mới nói:
- Ý của ngươi là Melon tập đoàn đã điều tra đến chuyện ngày hôm nay? Hẳn là trong gia tộc Ryan có người của Melon tập đoàn?
- Điều này không phải rất bình thường sao?
Gladly nhìn qua hắn khẽ cười nói:
- Không có gì tiền tài làm không được, dù là khiến cho nhi tử giết cha, chỉ là thẻ đánh bạc ít hay nhiều mà thôi.
Đáy lòng Đỗ Địch An lạnh xuống nói:
- Ngươi buông tha ta thì sau trở về làm sao giải thích với tập đoàn?
hóe miệng Gladly lộ ra một vệt vui vẻ, nói:
- Chuyện này rất đơn giản, liền nói ngươi là Cụ Nhiễm Giả Ma Ngân nên cảm ứng được ta nên đánh lén thất bại, dù sao đoàn đã xem ngươi là Trung cấp Thú Liệp giả mà đối đãi, Cụ Nhiễm Giả dù sao cũng là ma vật hiếm , Ma Ngân lần thứ hai tiến hóa sẽ sinh ra năng lực như thế nào, trước mắt cũng không ai biết được.
Nghe nàng nói như vậy.., Đỗ Địch An không khỏi hồi tưởng lại mình đã từng thấy ma vật đồ sách, bên trên xác thực có miêu tả năng lực của từng ma vật, đặc tính, vị trí nghỉ lại, kể cả tin tức của những ma vật hiếm thấy cũng có miêu tả, mà ma vật đồ sách cũng xuất phát từ nội bích, đẳng cấp đánh giá như thế nào cũng là nội bích nói mới tính.
- Đa tạ.
Đỗ Địch An thấp giọng nói, hắn tin tưởng Gladly, nếu nàng thật sự muốn đánh lén thì dù hắn là trung cấp Thú Liệp giả cũng có hơn phân nửa khả năng nàng có thể lặng yên không một tiếng động mà nhích lại ám sát hắn, mà dù có chính diện chiến đấu thì mình cũng tuyệt không phải đối thủ của Gladly.
- Cũng coi như vận khí ngươi tốt.
Gladly cười nói:
- Tập đoàn có hai Cao cấp Thú Liệp giả, một người là ta, một người khác là kỵ sĩ chức nghiệp, am hiểu chính diện chiến đấu, lúc này phái ta tới nếu không cái mạng nhỏ của ngươi phải để lại đây rồi.
Đỗ Địch An nhìn nàng, nói:
- n tình nhỏ ba năm trước đáng để ngươi tha cho ta sao, nếu bị bên trên trách tội làm sao bây giờ?
- Tùy bọn hắn đi.
Gladly nhún vai tỏ vẻ không sao:
- Ngươi cũng đừng quá để mắt những quý tộc này, bọn hắn còn dựa vào chúng ta để kiếm tiền, nói cho cùng chúng ta đều là chó do bọn hắn dưỡng thành, người khác biến ngươi thành một con chó mà ngươi còn liều mạng làm một trung khuyển điều đó mới đáng buồn nhất.
Đỗ Địch An nhìn nàng một cái thật sâu, nói:
- Nhân tình lần này ta sẽ nhớ kỹ, ngày sau nếu như có cơ hội ta sẽ trả cho ngươi.
- Không cần.
Gladly khoát tay nói:
- Chỉ là triệt tiêu rồi, ta là người nói được thì làm được, hơn nữa đoán chừng ngươi cũng khó có thể có cái gì về sau rồi, lần này bọn hắn phái ta tới giết ngươi không thành sẽ dùng thủ đoạn khác, ngươi và quý tộc sau lưng ngươi bây giờ chính là đại họa lâm đầu rồi.
Nói xong nàng quay người đi đến khu phố nói:
- Sẽ không mong mỏi điều gì từ ngươi.
Nói xong, thân ảnh biến mất trong bóng đêm.
Đỗ Địch An nhìn qua bóng lưng rời đi của nàng, trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi đi đến hướng xe ngựa rời đi, trong lòng tràn ngập sát ý, hắn đã nghĩ đến chuyện Melon tập đoàn sẽ báo thù, nhưng không nghĩ nhanh như vậy, ác như vậy, trực tiếp thuê Cao cấp Thú Liệp giả đến ám sát!
Phải biết rằng Cao cấp Thú Liệp giả ở nội bích tuyệt đối là vũ lực mạnh nhất, gần với Trừng Giới Giả của sở thẩm phán!
Nếu dùng Cao cấp Thú Liệp giả ám sát quý tộc, hơn phân nửa sẽ bị Trừng Giới Giả đuổi theo điều tra đánh gục, nhưng chỉ là giết chết một Thú Liệp giả, sự tình rất dễ dàng che dấu.
Nhất là tiểu quý tộc không có bối cảnh như Ryan gia tộc, giết Đỗ Địch An rồi gây áp lực thì Ryan gia tộc cũng không dám có bất kỳ phản kháng nào chứ đừng nói là khiếu nại.
- Phái Gladly ám sát thất bại, kế tiếp chắc có lẽ không ám sát, nhưng ta phải cẩn thận đề phòng.
Đỗ Địch An một mình đi trong đêm, suy nghĩ ngày càng rõ ràng, thầm nghĩ:
"Trực tiếp ám sát không được, hơn phân nửa khả năng sẽ thông qua sản nghiệp và con đường của và các thế lực phụ thuộc khác tiến hành đả kích Ryan gia tộc."
- Phải nhanh chóng chuẩn bị tiền.
Hàn ý trong mắt Đỗ Địch An ngày càng đậm, bản thân hắn cũng là trung cấp Thú Liệp giả, đối với Melon tập đoàn mà nói là một cây gai trong họng!
Nói cho cùng, mưu kế cuối cùng là phụ trợ, lực lượng mới là căn bản!
Trước khi trở lại Ryan lâu đài cổ, Đỗ Địch An xé rách y phục của mình, ngụy trang thành bộ dáng như vừa mới trả qua một cuộc đại chiến kịch liệt.
Dù Gladly là tới trả nhân tình, tính cách cao ngạo nên không hề nói với hắn điểm ấy, nhưng hắn làm sao không biết, nếu mình hoàn hảo không tổn hao gì trở về thì nguỵ trang ám sát của Gladly lúc trước đều uổng phí.
Lúc Đỗ Địch An toàn thân chật vật trở lại Ryan lâu đài cổ, dù tất cả mọi người đã chìm vào giấc ngủ nhưng vẫn bị đánh thức.
Forint chứng kiến bộ dáng chật vật của Đỗ Địch An, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, trước tiên liền mang Đỗ Địch An trở lại thư phòng mình, cũng nghiêm lệnh người hầu và con cái của mình không được đem sự việc hôm nay truyền ra bên ngoài.
- Là Melon tập đoàn làm?
Trong thư phòng, Forint vội vàng hỏi:
- Bị thương nghiêm trọng không?
Đỗ Địch An sau khi vào phòng, nét suy yếu trên mặt liền thu liễm, bình tĩnh nói:
- Lần này tới ám sát chính là Gladly.
- Gladly? !
Phúc lợi đồng tử co rụt lại, thất thanh nói:
- Là nàng?
Đỗ Địch An gật gật đầu nói:
- Bất quá không cần lo lắng, nàng thiếu ta một nhân tình, lần này không thật sự ra tay, bất quá chuyện lần này cho chúng ta một cảnh báo, bây giờ ta cần ngươi vận dụng tài nguyên mà gia tộc các ngươi sở hữu, không tiếc bất cứ giá nào phối hợp với ta.