Hắc Ám Vương Giả

Chương 230: Ma Ngân Kích Phát

Chương 230: Ma Ngân Kích Phát
Đỗ Địch An đương nhiên sẽ không để cho nó thực hiện được, chà xát bộ phận thân thể của nó chui vào trong ngón tay ra, mà chỗ ngón tay bị nó thẩm thấu lại không có máu tươi và miệng vết thương.
"Nếu như mang về trong vách tường, nộp lên cho Quang Minh giáo đình, giá trị ký sinh hồn trùng của Thực Thi Giả khoảng năm vạn đến tám vạn Kim tệ, mặc dù không phải Ma Vật Ban Tên hiếm thấy, nhưng ở trong đám Ma Vật Ban Tên bình thường cũng tương đối trân quý, cùng cấp bậc với Ma Ngân Quỷ Nhãn của Gladly lúc trước."
Ánh Mắt Đỗ Địch An lộ ra vẻ suy tư, theo như Ma Vật Đồ Quyển ghi lại, năng lực Sơ cấp của Ma Ngân Thực Thi là chống cự virus Hành Thi, cùng với ăn Hành Thi.
Trên Quyển Ma Vật, về năng lực Ma Vật Ban Tên ghi lại đại đa số đều dừng lại ở Sơ cấp, về lần thứ hai tiến hóa sẽ xuất hiện năng lực như thế nào lại không đánh dấu.
Nếu như lấy được Ma Ngân Thực Thi Giả này, bản thân đã có thể chất Quang Minh, thời gian ở ngoài vách tường săn bắn sẽ kéo dài vô hạn, khát hay đói bụng có thể săn giết Hành Thi làm đồ ăn bổ sung, hơn nữa có thể miễn dịch virus trong thân thể Hành Thi, ý nghĩa này càng mạnh hơn những năng lực chống cự ôn dịch tật bệnh khác nữa! Phải biết rằng, mặc dù là Thú Liệp giả, vào quý thứ hai "Hắc Tử Quý" mỗi năm đều cảm nhiễm hắc tử bệnh mà chết.
"Nếu để cho nó cứ như vậy chui vào thân thể của ta, ký sinh hồn trùng lập tức sẽ leo đến chỗ ma ngân "Cụ Nhiễm Giả", cưu chiếm thước sào, chẳng khác gì là thay thế Ma Ngân "Cụ Nhiễm Giả", lúc trước Gladly săn giết Hắc Chức Giả là trực tiếp tùy ý chiếm cứ Ma Ngân của ký sinh hồn trùng trong máu Hắc Chức Giả, nói là Ma Ngân chẳng bằng nói đây là ma sào do do thi thể hồn trùng xây dựng."
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động, nhớ lại tiễn thuật của mình được thanh niên huấn luyện viên kia dạy bảo đã từng nói qua, "Muốn kích phát tiềm lực của Ma Ngân ra lần thứ hai, phải dùng máu tươi của ký sinh hồn trùng khác tẩy lễ! "
Nói là tẩy lễ, nhưng mà thực sự không phải là trực tiếp bôi máu tươi của nó lên Ma Ngân trên ngực mà là ép chất lỏng trong cơ thể, dùng ống tiêm chích vào trong Ma Ngân, tạp chất trong đó sẽ bị bài trừ, tế bào còn lại sẽ tưới nhuần Ma Ngân, khiến Ma Ngân lột xác lần nữa!
Đỗ Địch An mặc dù không mang Ma Ngân Thực Thi Giả này về trong vách tường, nói như vậy, đầu tiên sẽ giao do Quang Minh giáo đình tiến hành ước định, sau đó dựa theo Kim tệ đổi, thu phí nhất định! Đây cũng là một trong điều khoản hợp đồng Quang Minh giáo đình cho thuê con đường Cự Bích, tất cả đồ vật tập đoàn mang về đều phải nộp lên " Thuế qua giới" !
Hơn nữa, một khi mang Ma Vật Tứ Danh về, Đỗ Địch An suy đoán tập đoàn khác rất nhanh sẽ nhận được tin tức. Thế cục trong vách tường hiện nay là mỗi tập đoàn đang trông chừng lẫn nhau xem thế nào, chờ bọn hắn phá sản hoặc nói là chờ hắn chết nơi nào đó ngoài vách tường một ngày, đến lúc đó không có Thú Liệp giả mà chỉ dựa vào sản nghiệp của gia tộc Ryan, bọn họ có thể dễ dàng bị lũng đoạn, khiến hắn chỉ có thể gặm vốn ban đầu.
Nếu để cho những tập đoàn này biết, hắn chẳng những quay trở về, còn từ 'Con đường Tử vong' này trong mang Ma Vật Ban Tên ra, hơn phân nửa sẽ nổi lên một chút tâm tư, thậm chí sẽ nghĩ biện pháp cưỡng chiếm thông đạo này!
Nghĩ đến những điều này, Đỗ Địch An nhìn Ma Ngân Thực Thi Giả vặn vẹo trong tay, trầm mặc một lát rồi thu nó vào trong một cái hộp, lấy dao găm cắt đứt bộ huyết nhục trên thân Thực Thi Giả rồi bỏ vào trong hộp, tạo điều kiện để nó tạm thời ký sinh, sau đó đóng hộp lại làm một số đường khe hở thông khí trên hộp.
"Tiêm vào vật chứa. . ."
Ánh mắt Đỗ Địch An nhìn quét xung quanh, ngoài vách tường này thời đại trước đây sớm đã hóa thành bụi bậm, đương nhiên tìm không thấy ống kim ống chích gì, hắn nghĩ đến mình lúc tập Thập Hoang Giả, từ trên sách vở thấy một loại thực vật, tên là Tiêm Mâu Thảo ở ngoài vách tường, vị trí sinh trưởng tương đối khô ráo và bên trong rỗng ruột, nhọn mà nhỏ, chất lỏng trong có tác dụng gây tê, ở trong vách tường đại đa số thuốc mê đều từ trong Tiêm Mâu Thảo này lấy ra.
Bước đến khu coi như khô ráo gần đó, mặt dưới chân tương đối khô cứng nhưng cũng không nhìn thấy Tiêm Mâu Thảo. Hắn mang bọc hành lý và vật phẩm lên, nắm cái hộp trên đất hơi ố vàng mang đi.
Một lát sau, ở một chỗ trong bụi cỏ dại, hắn nhìn thấy một mảng lớn Tiêm Mâu Thảo.
Đỗ Địch An lập tức vứt bọc hành lý, lấy dao găm cắt đứt mấy cây Tiêm Mâu Thảo, nhìn thoáng qua cái hộp trong tay, mở ra chỉ thấy con ký sinh hồn trùng Thực Thi Giả ký kia mệt mỏi nằm sấp trong khối huyết nhục, tinh thần có chút uể oải không phấn chấn, nếu như Kí Chủ chết quá lâu, ký sinh hồn trùng không tìm được Kí Chu mới cũng sẽ chết.
Bất quá cho dù chết cũng có thể làm tài liệu kích phát Ma Ngân, chỉ cần không có hư thối là được.
Đỗ Địch An tìm được một mảnh lá cây rộng rãi sạch sẽ đặt ở bọc hành lý lên trên, đặt ký sinh hồn trùng trên phiến lá, dùng dao găm cắt, chỉ một đường cắt đã cắt đứt đoạn thân mềm núc ních, từ bên trong chảy ra máu cực kỳ đặc dính.
Đỗ Địch An nhanh chóng đem nghiền nát nó rót vào trong Tiêm Mâu Thảo, toàn bộ quá trình chỉ dựa vào tay phải hoàn thành cực kỳ chậm chạp, sau khi rót toàn bộ vào, chiến giáp Thú Liệp giả trên thân hắn lộ ra lồng ngực trắng xám, chỉ thấy một đường đỏ sậm như máu vắt ngang ở trong lồng ngực, trong lòng hắn có chút khẩn trương, hít một hơi thật sâu, lấy một đỉnh cực nhọn của Tiêm Mâu Thảo nhẹ nhàng mà đâm vào đường mạch máu nhô lên trong Ma Ngân.
Cảm nhận bén nhọn sâu sắc, lập tức đâm vào thần kinh Đỗ Địch An.
Kịch liệt đau nhức khiến hắn cảm giác da đầu đều muốn nổ ra, Ma Ngân này cực kỳ bạc nhược yếu kém cũng là vị trí chí mạng, hắn không dám đâm vào quá sâu, nếu không xỏ xuyên qua Ma Ngân sẽ cùng với tự sát.
Chờ sau khi Tiêm Mâu Thảo chui vào một chút, hắn lập tức dùng miệng ngậm cố lấy quai hàm ra sức thổi ra.
Không khí đè ký sinh hồn trùng từ bộ phận đỉnh bén nhọn rót vào.
Đỗ Địch An cảm giác giống như có dị vật gì đi vào trong trái tim của mình, cảm giác này cực kỳ quái dị, lại cực kỳ đau đớn, đầu hắn đầy mồ hôi lạnh, lấy một chút thi tương bên trong đưa vào trong Ma Ngân.
Chờ sau khi đưa đẩy vào hơn phân nửa, cảm giác không còn gì nữa mới rút Tiêm Mâu Thảo ra, chỉ thấy bên trong còn lại một ít thi da, mà huyết tương đặc dính đã không còn.
Đỗ Địch An cúi đầu nhìn về phía Ma Ngân, lỗ nhỏ bị Tiêm Mâu Thảo đâm vào đã lành lại, tính hợp dính cực kỳ kinh người, hắn vẫn có thể cảm giác được Ma Ngân truyền đến từng cơn đau đớn, cùng với cảm giác lạnh buốt nóng bỏng, cảm giác này cực kỳ kỳ lạ, dường như bên trong bọc lấy mấy khối Hàn Băng khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo, cũng hừng hực thiêu đốt, không phân biệt rõ là quá lạnh hay là quá nóng.
Đỗ Địch An có chút mệt mỏi, tựa ở bọc trên hành lý nghỉ ngơi, thời gian chậm rãi trôi qua, chỗ Ma Ngân trước ngực đau đớn dần dần ngừng lại, ngược lại cảm giác cực kỳ nóng bỏng, như là có nham tương ở bên trong lưu động, hắn dùng ngón tay khẽ chạm, xúc cảm nóng hổi, lúc thi tương của Thực Thi Giả vừa rót vào, Ma Ngân phồng lên cực kỳ đầy, bây giờ lại đang từng điểm từng điểm co rút lại hạ xuống, giống như là. . . Tiêu hóa.
Đỗ Địch An cảm giác thân thể cực kỳ khó chịu, từng cơn mệt mỏi tập nhập trong óc, đầu hắn loạng choạng, cố chống đỡ tinh thần lên, nhấc bọc hành lý trở về Cự Bích. Nhưng vừa đi chưa được mấy bước, mệt mỏi mãnh liệt hoàn toàn đè sập hắn, mặc dù biết rõ nơi này hoang dã, cực kỳ nguy hiểm nhưng vẫn khó có thể ngăn cản mệt mỏi như trời long đất lở vậy, té ngồi trên mặt đất ngủ.
Không biết trải qua bao lâu, Đỗ Địch An bị gió lạnh thổi tỉnh.
Còn chưa mở to mắt, hắn đã giựt mình tỉnh lại, hai mắt nhanh chóng mở ra, chỉ thấy Hồng Vân ở chân trời, mặt trời lặn ở phía tây, đã đến hoàng hôn.
Đỗ Địch An vội vàng ngửi bốn phía, lập tức ở nơi chiến đấu lúc trước, ngửi thấy được hai mùi vị khác thường, hẳn là bị mùi vị máu tanh nơi đó đưa ma vật tới.
Trên lưng hắn toát mồ hôi lạnh, âm thầm may mắn, nếu như lúc mình mê man mà có ma vật tới gần, chính mình đã hoàn toàn xong rồi, may mắn mùi vị máu tanh này che dấu mùi của hắn mới không có gặp nguy hiểm.
Ngay sau đó hắn nghĩ đến Ma Ngân trước ngực, liền vội cúi đầu nhìn lại, lập tức giật mình, chỉ thấy Ma Ngân hình mạch máu đã khôi phục bão hòa bộ dáng thường ngày, chỉ là chiều dài so sánh với lúc trước nhiều ra một phần ba, lúc trước chiều dài chỉ là một nửa ngón út, bây giờ chiều dài lại là hai đoạn xương ngón út.
Đỗ Địch An đưa tay sờ sờ, cũng không có cảm giác đau đớn, ngược lại cảm giác được ngón tay của mình lạnh buốt vô cùng, hắn lập tức mặc chiến giáp Thú Liệp giả vào, mắt thấy đêm tối đến lập tức nhấc bọc hành lý, quay người rời khỏi nơi này.
Khi sắc trời hoàn toàn ảm đạm xuống lúc, Đỗ Địch An đã trở về tới đống đổ nát lúc trước đã quét sạch qua, trốn vào một thảm rêu xanh trải rộng bên trong, tầng hầm tầng dưới chốt tòa cao ốc sụp đổ, bên trong tất cả đều là tro bụi và dây leo, hắn tùy tiện quét sạch nơi nào đó rồi ngồi xuống, nhặt củi khô ven đường chất thành đống đốt lửa, Hỏa Diễm ấm áp sửi thân thể, xua tán đi vài phần hàn ý.
Đỗ Địch An lúc này mới có thời gian kiểm tra thân thể của mình, hắn nghe nói lúc tiềm lực Ma Ngân bị kích phát lần nữa, thể chất cũng tăng lên trên phạm vi lớn, hơn nữa còn có thể lấy được năng lực Ma Ngân mới, hoặc cường hóa năng lực Ma Ngân lúc trước đã có lần nữa. Đoạn đường này lúc trở về, hắn cảm giác tốc độ sức chạy của mình rõ ràng nhanh hơn trước, nói rõ phương pháp thô ráp tiêm vào có hiệu quả, thi tương Thực Thi Giả làm tài liệu bị Ma Ngân của mình hấp thu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất