Hắc Ám Vương Giả

Chương 231: Tấn Chức, Trung Cấp Thú Liệp Giả

Chương 231: Tấn Chức, Trung Cấp Thú Liệp Giả
"Tiềm lực Ma Ngân bị kích phát, khứu giác của ta dường như cũng không tăng lên."
Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, lúc là Thú Liệp giả Sơ cấp, Ma Ngân "Cụ Nhiễm Giả" của hắn tổng cộng có ba loại năng lực, đầu tiên là khứu giác siêu cấp, thứ hai là mắt nhìn được trong bóng tối, thứ ba là tiêu hóa Hàn Tinh! Ma Ngân Thực Thi Giả chỉ có hai loại năng lực, nhiều ra một loại năng lực, cái này có lẽ chỗ tốt của Ma Ngân hiếm thấy.
"Không biết lấy được năng lực mới, hay vẫn là cường hóa năng lực lúc trước."
Trong lòng Đỗ Địch An vừa khẩn trương vừa chờ mong, nếu như năng lực mới thì hắn phải nghiệm chứng từng cái mới có thể biết là năng lực gì, tựa như Ma Ngân Thực Thi Giả chống cự virus Hành Thi, nếu như chưa bị Hành Thi cắn qua, dĩ nhiên là sẽ không biết năng lực này của mình.
Tâm hắn lập tức trầm xuống, tiến hành bắt mùi cảm giác xung quanh, rất nhanh hắn đã xác định mùi, cảm giác cũng chưa được cường hóa, mặc dù có tăng hơn một chút so với lúc trước nhưng biên độ này chắc chắn chỉ là thể chất tăng cường tạo thành.
Phải biết rằng, hiệu quả năng lực sau khi cường hóa bình thường đều gấp đôi.
Ngoài khứu giác, nghiệm chứng được trong bóng tối thì đơn giản hơn rồi, chỉ là nhìn vài lần trong bóng tối chỗ hẻo lánh, hắn cảm giác được thị giác của mình không có gì khác với lúc trước, có thể thấy được hai thứ này đều không được cường hóa.
"Còn lại chính là tiêu hóa Hàn Tinh rồi."
Đỗ Địch An lập tức lấy Hàn Tinh mà bản thân hai ngày này đi săn ra, tính cả Hàn Tinh của con Hành Thi Liêm Đao, tổng cộng là 25 viên, tất cả đều đựng trong hộp kim loại.
Hộp kim loại này giống như tủ lạnh, lạnh buốt rét thấu xương, 23 viên Hàn Tinh hấp thu nhiệt lượng ở bên trong, lúc mở hộp ra bay ra hàn khí màu trắng hơi mỏng.
Ánh mắt Đỗ Địch An quét một cái, từ trong hộp lấy ra một Hàn Tinh hình dạng nhỏ bé, cái này lấy từ trong đầu lâu một Hành Thi Liêm Đao thiếu niên. Hắn nhìn thoáng qua lớp băng bó màu trắng quấn quanh trên tay trái, trong lòng do dự, không biết tay trái tổn hại nghiêm trọng như thế, có thể hấp thu Hàn Tinh hay không.
Do dự liên tục, hắn vẫn lựa chọn tay phải, lần trước tay trái hấp thu quá độ mới bị Hàn Tinh bao trùm, lần này hấp thu một viên nữa, chắc không có vấn đề gì.
Hắn cắn nát ngón tay, máu tươi chảy ra, sau đó đặt Hàn Tinh lên ngón tay.
Rất nhanh trên Hàn Tinh phát ra hàn khí kinh người, dường như muốn đông cứng bàn tay, Hàn Tinh cứng rắn trên ngón tay nhanh chóng mềm xuống giống như chất nhầy, dung nhập vào trong miệng vết thương, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
Đỗ Địch An chỉ cảm thấy một chất lỏng lạnh buốt từ mạch máu cánh tay nhanh chóng bò qua bả vai, uốn lượn chảy đến tim, một khắc này, trái tim đông lạnh hung hăng nhảy, cả người hắn cũng không nhịn được giật mình run rẩy một cái.
Sau một khắc, cảm giác lạnh buốt này từ trái tim bắt đầu từ tâm huyết quản chảy vào các mạch phân nhánh trong mạch máu, trải rộng đến toàn thân, cảm giác lạnh buốt tràn ngập các nơi thân thể, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng hạ thấp, lúc lạnh đến cực hạn bỗng nhiên từ các nơi trong thân thể cuồn cuộn tỏa ra nhiệt độ nóng hổi, cho nên từ trong chỗ rét lạnh cực hạn này, giác quan của Đỗ Địch An cũng không thể phân rõ là đông lạnh hay là nóng bỏng.
Nhưng rất nhanh, hắn liền cảm giác được nhiệt độ sôi trào từ trong thân thể như núi lửa phun trào truyền khắp toàn thân, nóng lạnh cực hạn luân chuyển, khiến hắn cảm giác giống như huyết dịch như sôi trào bộc phát, tràn đầy lực lượng, tựa hồ có vô số cơ trong cánh tay vặn vẹo bừng bừng phấn chấn!
"Hiệu quả rất mạnh. . ."
Trong lòng Đỗ Địch An chấn động, đây là lần thứ nhất hắn hấp thu Hàn Tinh của Hành Thi Liêm Đao bị biến dị, không nghĩ tới hiệu quả lộ ra như thế, chẳng những khôi phục tinh lực mệt nhọc, hơn nữa trong thân thể tràn ngập sức mạnh!
Cảm giác như vậy, trước kia hắn liên tục hấp thu hơn mười viên Hàn Tinh của Hành Thi bình thường mới có nhận thức được, nhưng hiệu quả vẫn không mãnh liệt như thế.
Một lát sau, cảm giác huyết dịch sôi trào này từng bước bình phục hạ xuống.
Đỗ Địch An vẫn chưa thỏa mãn, nhìn qua Hàn Tinh còn lại, muốn hấp thu thêm một viên nữa, nhưng nghĩ đến kết cục của tay trái vẫn là dùng sức nhịn xuống, vạn nhất tay phải cũng mất đi tri giác, sau này làm việc sẽ cực kỳ bất tiện, lần này chiến đấu cùng Thực Thi Giả chính nhờ cánh tay không cảm giác mặc dù sẽ bộc phát ra sức mạnh vượt qua cực hạn của tứ chi, nhưng đồng thời cũng sẽ tổn thương đến thân thể.
Hơn nữa không cảm giác, đối với khống chế sức mạnh rất nhỏ cũng sẽ cực kỳ khó khăn.
"Chỉ mong tay trái có thể khôi phục. . ."
Trong lòng Đỗ Địch An âm thầm cầu nguyện.
Một lát sau, suy nghĩ của hắn lại nhớ tới thân thể của mình, do lần đầu hấp thu Hàn Tinh của Hành Thi Liêm Đao bị biến dị, hắn nhất thời cũng khó có thể phân biệt rõ năng lực mình hấp thu có được cường hóa hay không, nếu như đổi lại Hàn Tinh của Hành Thi bình thường, đúng là có thể phân biệt được, bởi vì hắn không cách nào xác định được hiệu quả mãnh liệt hấp thu lúc trước kia làm cho, hay vẫn là bản thân Hàn Tinh khác biệt.
"Đợi ngày mai sau khi hừng đông liền trở về Cự Bích, chờ thương thế của cánh tay khôi phục trở lại, dù sao thì bây giờ đã thuê đường Cự Bích, muốn đến lúc nào cũng được, không cần chờ đợi tập đoàn phân phối."
Trong lòng Đỗ Địch An hạ quyết tâm, tựa trên vách tường nghỉ ngơi, nhẹ nhắm mắt lại đi vào trong giấc ngủ.
Sắc đêm dần dần sâu.
Một đêm cũng không có động tĩnh gì.
Lúc buổi tối thập nhất hai điểm, Đỗ Địch An ngửi thấy được hai ba mùi vị khác thường tới gần vị trí trong vòng ba bốn dặm, nhưng dường như chỉ là đi ngang qua, lại theo quỹ tích rời khỏi nơi này.
Ngày kế tiếp, trời tờ mờ sáng.
Đỗ Địch An tỉnh lại, củi lửa chồng chất sớm đã dập tắt, lửa than còn nhiệt độ, hắn móc ra lương khô và nước, chuẩn bị bổ sung khoảng trống trong bụng, lúc thò tay lấy ấm nước kim loại, đột nhiên ngơ ngác một lúc, thấy móng tay của mình trở nên có chút sắc nhọn!
Hắn nhớ rõ, trước khi ra ngoài Cự Bích đã cắt móng tay, ngày hôm qua trước khi ngủ móng tay vẫn bình thường, lúc tỉnh dậy móng tay lại biến dài? Hơn nữa móng tay của hắn vốn là hình, giờ phút này móng tay lại sắc nhọn, có điểm giống với móng vuốt dã thú.
Hắn đột nhiên nghĩ đến Ma Ngân của mình, chẳng lẽ nói, ba loại năng lực của mình cũng chưa được cường hóa mà là kích phát ra năng lực mới?
Thế nhưng mà, năng lực mới này chẳng lẽ chính là móng tay rất nhanh dài ra?
Trong lòng của hắn vui vẻ nhưng lập tức đã buồn rầu, có rất nhiều Ma Ngân được phán định là bình thường, lúc tiến hóa đến giai đoạn thứ hai hoặc giai đoạn thứ ba thường thường sẽ đột biến ra năng lực cường hãn cực kỳ, do đó Ma Ngân bình thường đánh giá thành hiếm thấy giống như một số Ma Ngân hiếm thấy lúc hậu kỳ tiến hóa, cũng có khả năng xuất hiện năng lực cực kém, do đó biến thành bình thường.
Chỉ là móng tay biến nhọn trở nên cứng ngắc, hoàn toàn là việc làm vô bổ.
Dù sao chiến giáp và binh khí, chính là da lông và móng vuốt sắc bén mà nhân loại dựa vào trí tuệ rèn ra, hơn nữa chắc chắn sắc nhọn hơn so với da lông và móng vuốt của bản thân sinh vật, căn bản không đáng ra tay đè ép để kích dài ra.
"Những thứ này tính là cái quái gì?"
Đỗ Địch An có chút im lặng, dùng ngón tay chọc chọc tấm vải ba lô của mình lại không chọc thủng được, trong lòng càng đắng chát, trong lúc nhất thời đứng lên tâm tình cũng bị mất, ngồi ngẩn người hồi lâu mới dần dần tiếp nhận sự thật này, hắn nắm ấm nước lên uống hai ngụm, chỉ cảm thấy trong miệng khát khô, lắc đầu không hề suy nghĩ nhiều, coi như năng lực này không tồn tại đi, dựa vào mắt nhìn được trong bóng tối và khứu giác siêu cấp cũng có thể so sánh với Thú Liệp giả Trung cấp bình thường, mấu chốt nhất chính là mình có hấp thu năng lực của Hàn Tinh này, có thể trợ giúp bản thân tiến hóa rất nhanh.
Nghĩ đến những điều này, đáy lòng của hắn lại được an ủi một chút, chuẩn bị đứng dậy rời khỏi, đột nhiên nơi bàn tay có nước chảy ra, đem suy nghĩ của hắn kéo về, trong lòng sợ tới mức cả kinh, lúc nghiêng đầu nhìn lại mới phát hiện là ấm nước đã hư.
Đỗ Địch An thầm kêu không may, chỉ là trong đầu như bị mạnh điện quang đánh trúng, toàn bộ người ngơ ngẩn, lập tức trừng lớn hai mắt, lại một lần nữa nhìn về phía ấm nước.
Chỉ thấy nước từ chỗ miệng vỡ bên cạnh bình ồ ồ chảy ra, mà chỗ vỡ này chính là vị trí ngón tay của mình cầm, giờ phút này móng tay của mình lại chui vào trong ấm nước!
Đâm rách kim loại? !
Tư duy Đỗ Địch An có chút phản ứng không kịp, tấm vải cũng không thể chọc thủng, như thế nào sẽ đâm rách kim loại?
Hắn lập tức di chuyển ngón tay vạch chỗ khác bên cạnh ấm nước, lập tức kinh ngạc nhìn thấy, ấm nước kim loại này lại như một trang giấy bị cắt dễ dàng bởi móng tay của mình!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất