Chương 249: Đặt Chân
Nghe được lý do của Đỗ Địch An, lập tức Kaili không phản bác lại được, cười khổ nói:
- Một phe phái suy yếu chủ yếu là do hoàn cảnh quyết định, tài hoa của ngươi ở trên mộc hệ, tội gì phải làm trong Lĩnh Vực mà mình không am hiểu đây này.
- Nếu không thử qua thì làm sao biết không am hiểu?
Đỗ Địch An hỏi lại.
Kaili nhìn biểu lộ của hắn rất nghiêm túc, trong lòng có chút bực mình, nghĩ thầm ngươi có thể nghiên cứu ra máy dệt là vì dựa vào một phụ thân thợ máy. Lôi hệ cũng không có ứng dụng gì trong sinh hoạt, muốn nhập môn là một việc rất khó! Bất quá những lời này hắn tự nhiên sẽ không nói ra, rất dễ đắc tội với người ta, chỉ có thể nói:
- Được rồi, nếu không được thì nhanh chóng bứt ra còn kịp.
Đỗ Địch An gật đầu, lúc này ghi nhớ địa điểm công bố treo giải thưởng.
- Ta trước mang ngươi đi xem thần cụ thất.
Kaili hữu khí vô lực nói.
Đỗ Địch An đi theo phía sau hắn.
Hai người một đường rời khỏi tòa lâu đài cổ này tiến về Đức Già Sơn phía sau, đây là một đường dốc núi liền nhau uốn lượn như cự long, chủ bảo phía sau là từng tòa thành một nhìn lẫn nhau.
Trên đường đi Kaili vừa đi vừa giới thiệu:
- Sơ cấp Thần Đồ thần cụ thất ở bên ngoài, Trung cấp ở bên trong, đại sư ở chỗ sâu nhất. Hoàn cảnh nơi đó thanh tĩnh, rời xa thị phi, có thể toàn tâm vùi đầu vào trong Quang Minh thần truyền thuật. Ngươi là Trung cấp Thần Đồ, có thể một mình dùng một gian thần cụ thất, nếu là sơ cấp Thần Đồ thì sẽ cần phải dùng chung với những người khác, cho nên ngươi phải biết quý trọng.
Nghe được hàm ý khuyên bảo trong lời nói của hắn, Đỗ Địch An biết rõ hắn vẫn còn ý nghĩ khuyên bảo mình không nên quyết tâm nhận lấy giải thưởng lôi hệ kia. Đây là ý tốt, chỉ là hắn đã có tính toán của mình, cũng không nhiều lời.
Một lát sau, hai người tới trước tòa thành bảo thứ sáu.
Kaili nói:
- Nơi này sẽ là vị trí của ngươi, bên trong có chỗ dừng chân cùng thần cụ thất, ngươi có thể mang vật phẩm sinh hoạt của ngươi tới đây. Bình thường ngươi cần thứ gì thì có thể nói với người hầu, về phần nghiên cứu tài liệu, có thể mua sắm tài liệu trong kho Thần Điện, nhưng phải cần tích lũy. Đương nhiên cũng có thể dùng Kim tệ, chỉ là tốn hao lớn hơn và không có lợi nhất, trừ phi ngươi nhiều tiền.
Nói xong hắn đi vào trong thành bảo.
Diện tích Tòa lâu đài này lớn hơn, trong tường trồng mấy loại cây ăn trái cùng nông sản, bên trong có người hầu chăn nuôi cùng bắt giết linh cầm.
Phía trong tòa thành cực kỳ rộng rãi, có vài tòa kiến trúc, có rất nhiều chỗ dừng chân cùng thần cụ thất, cũng có rất nhiều chỗ để học tập nghiên cứu.
Trên đường đi người hầu nhìn thấy Kaili liên tiếp gật đầu chào.
Rất nhanh Kaili đã mang Đỗ Địch An đi vào một tòa kiến trúc cao ngất. Bên trong lầu thoáng đãng, ánh sáng âm u, giờ phút này ở một nơi hẻo lánh có một thanh niên cao gầy đang đứng cạnh một cái bảng. Trên đó có dán vài tờ giấy cùng một phần tài liệu treo thưởng.
Thanh niên này chú ý tới Kaili cùng Đỗ Địch An, lông mi chau lên nói:
- Lại có người tấn chức? Đây là người thứ ba trong tháng nhỉ?
Kaili nhận ra hắn, cười nói:
- Hiện tại người thông minh càng ngày càng nhiều, ngươi lại không cố gắng, cẩn thận bị hậu bối vượt qua.
Thanh niên hừ một tiếng, ánh mắt rơi trên người Đỗ Địch An, trên dưới dò xét một lần, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc nói:
- Còn trẻ như vậy? So ta còn nhỏ hơn mấy tuổi?
Kaili ha ha cười cười, nói:
- Đừng nói là ngươi, trong toàn bộ nguyên tố thần điện Đỗ tiên sinh có thể xếp trong top 3 Trung cấp thần sứ. Cũng chỉ lớn hơn tiểu quái vật trong lâu bảo thứ năm kia hai tuổi mà thôi.
- Lớn hơn hai tuổi?
Thanh niên trên dưới nhìn Đỗ Địch An, cảm nhận được sức sống của thiếu niên, hắn thở dài nói:
- Lại là một nhân vật mới có tiềm lực tốt, có lẽ không tới vài năm nữa là có thể vượt qua ta rồi.
Kaili cười nói:
- Cho nên mới bảo ngươi cố gắng a, ngươi cũng không muốn sau này phải hành lễ với một hậu bối ít tuổi hơn mình đúng không?
Thanh niên cười khổ, đưa tay về phía Đỗ Địch An nói:
- Xin chào, ta là Boone.
- Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An cũng đưa tay ra bắt tay.
Boone lại sửng sốt một chút, con mắt trừng lớn, nói:
- Đỗ Địch An? Ngươi, ngươi không phải là người sáng tạo máy dệt kiểu mới đấy chứ?
Đỗ Địch An vuốt cái mũi đáp:
- Nếu như là máy dệt kiểu mới Đỗ Địch An, vậy thì hẳn là ta.
Nghe hắn trả lời một cách khôi hài, Boone sửng sốt hai giây, trong mắt tỏa ra hào quang kinh hỉ nói:
- Đã sớm nghe nói qua sự tích của ngươi rồi, tuổi còn nhỏ lại có thể chế tạo ra máy dệt kiểu mới vượt thời đại như vậy. Chậc chậc, đây chính là kiêu ngạo của mộc nguyên tố chúng ta a! Ta nói tại sao lại có nhân vật mới trẻ như vậy, nguyên lai là ngươi, ha ha, không nghĩ tới ta có học tập cùng trường với ngươi.
Đỗ Địch An cười gượng, không biết nên trả lời như thế nào.
Kaili bên cạnh cười nói:
- Ngươi đừng cao hứng quá sớm, ngươi cũng là mộc nguyên tố, coi chừng bị Địch An siêu việt.
- Bị siêu việt cũng là bình thường.
Boone lại không thèm để ý chút nào.
Kaili lập tức im lặng, liếc mắt nói:
- Ngươi chính là khuyết thiếu ý chí chiến đấu mới mãi ở chỗ này.
Boone tức giận nói:
- Ta không thiếu ý chí chiến đấu, thiếu chính là tiền, ai bảo ta xuất thân nghèo khổ? người khác làm thí nghiệm dùng một đống lớn tài liệu giống như không cần tiền. Ta muốn tỉ mỉ tiết kiệm, tấn cấp Trung cấp thần sứ đã rất không dễ dàng gì. Lúc này tìm được một quý tộc tăng thêm thu nhập thì tốt rồi. Hiện tại quý tộc đã quá tinh rồi, không thể lừa gạt được.
Nói đến đây, trên mặt hắn lộ ra vẻ u sầu.
Kaili hiểu rõ tình huống của hắn, thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa, hướng Đỗ Địch An nói:
- Ta mang ngươi đi ngươi thần cụ thất xem một chút.
- Ta cũng đi.
Boone lập tức nói.
Ba người cùng nhau lên lầu.
Sau khi đi vào tầng thứ tư, Kaili nói:
- Đây là tầng của ngươi, nếu muốn đổi thì cần xin cấp trên.
Nói xong hắn đi vào trong hành lang.
Đỗ Địch An cùng Boone theo phía sau, chỉ thấy tầng này có bốn phòng lớn rộng rãi, mỗi một gian đều là thần cụ thất, bên trong bầy đặt một ít thần cụ cơ bản dùng để nghiên cứu, thiết bị thí nghiệm.
- Gian phòng này là được.
Kaili móc chìa khóa mở cửa phòng thứ hai. Hắn đẩy cửa ra, chỉ thấy bên trong phòng cực kỳ rộng rãi, khoảng hơn trăm mét vuông, có mấy cái đài cưa gỗ cùng một số vật dụng linh tinh.
- Nếu như thiếu thần cụ gì thì có thể xin cấp trên hoặc tự mình đi Thần Điện hối đoái để mua sắm.
Kaili nói:
- Ngoại trừ nhiệm vụ mỗi tháng, những vật dụng khác do chính ngươi chế tạo cũng sẽ xếp vào trong thần điện tiến hành tiêu thụ. Bán ra được bao nhiêu, ngươi cũng được trích phần trăm tương ứng.
Đôi mắt Đỗ Địch An hơi sáng, nói:
- Máy dệt kiểu mới của ta cũng có thể sao?
Kaili lắc đầu trả lời:
- Cái này ngươi đã ký khế ước cùng Scott tập đoàn, chúng ta không liên quan.
Đỗ Địch An có chút tiếc nuối, nhưng cũng trong dự liệu. Hắn nhìn lướt qua gian phòng thần cụ thất thuộc về mình, trong lòng lập tức nghĩ đến mấy đồ vật, trong đó một thứ mà hắn đang rất cần, trong lòng âm thầm ghi nhớ.
- Ồ, người mới tới?
Lúc này, một cái lão giả đi ngang cửa phòng, nhìn thấy ba người Đỗ Địch An bên trong, trên mặt có vài phần ngoài ý muốn.