Hắc Ám Vương Giả

Chương 361: Huyết Tước

Chương 361: Huyết Tước
Đỗ Địch An có hơi ngây người. Hỏa nhiên? Hình săm?
Thiếu nữ này có một mái tóc đen nhánh lộ ra màu da trắng nõn sáng long lanh, đường hoa văn màu tím trên người khắc lên đồ án của một vài ma vật dữ tợn đầy sự độc đáo sang trọng, nhưng bắt mắt nhất chính là một chuôi kiếm đen nhánh gần nửa mét lộ ra trên bả vai, phần chuôi kiếm treo một viên bảo thạch cực kỳ tròn trịa giống phỉ thúy, nhìn kỹ sẽ liền phát hiện chính giữa bảo thạch này có một khối tròn đen nhánh như con mắt!
Lúc Đỗ Địch An kinh ngạc nhìn chăm chú thì thiếu nữ này nhẹ nhàng tiến đến nhưng mỗi bước đi lại giống như vượt ngang mười mấy mét, trong nháy mắt liền xuất hiện trước Đỗ Địch An khoảng 2 - 3m, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, nói:
- Tiểu quỷ, ngươi chính là Thú Liệp giả?
Thanh âm êm tai dễ nghe, nhưng khẩu khí nói chuyện lại như ông cụ non.
Đỗ Địch An lấy lại tinh thần, trong lòng có hơi kiêng kỵ, từ âm miệng có thể thấy được đường trang thiếu nữ hẳn là người trong Cự bích Sylvia, chỉ là khẩu âm lệch theo phương Bắc, liền nói ngay:
- Ta chính là Thú Liệp giả của tập đoàn Tân Thế, các hạ có phải người của tập đoàn Stirling hay tập đoàn Hoa Thịnh?
Hai tập đoàn này căn cơ đều ở khu phương Bắc, đội ngũ Thú Liệp giả dưới trướng đều cường hãn.
Đường trang thiếu nữ khẽ gật đầu, cũng không trực tiếp trả lời Đỗ Địch An mà chỉ hỏi:
- Gần đây trong khoảng thời gian ngươi đi săn có nghe được động tĩnh gì lớn hay dấu chân của cự thú lưu lại?
Đỗ Địch An liền giật mình, trong lòng bỗng nhiên run lên, lắc đầu nói:
- Hôm nay ta mới đi săn nên chưa thấy cự thú nào, chẳng lẽ gần đây có ma vật cỡ lớn xuất hiện?
Vừa nói, trên mặt lộ ra mấy phần khẩn trương.
Đường trang thiếu nữ đưa mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
- Đừng giả bộ, nét mặt của ngươi đã bán rẻ ngươi, tuổi còn nhỏ nhưng tâm tư lại không nhỏ, tham lam mù quáng thì cuối cùng cũng chỉ tử vong, ma vật này không phải thứ mà những tiểu tập đoàn các ngươi có thể ăn, mặc kệ ngươi có biết hay không, ta vẫn nói cho ngươi biết, đây là một trong những truyền kỳ ma vật, đẳng cấp phải cao tới 68.
Cho dù những tập đoàn các ngươi xuất ra tất cả Cao cấp Thú Liệp giả đều không đủ cho nó nhét kẽ răng! Huống chi vừa rồi ta còn cứu mạng nhỏ của ngươi, ngươi ốt nhất là nên thành thật, nếu không thành thật thì ngươi cùng tập đoàn của người đều sẽ bị diệt!
Sắc mặt Đỗ Địch An biến hóa, không ngờ đường trang thiếu nữ này tuổi tác tương tự mình mà năng lực nói chuyện lại nhạy cảm như thế, hơn nữa đối phương truy tìm Cự thú, vậy mà thật sự muốn săn giết Cát Liệt giả, đồng thời còn biết được các tư liệu của Cát Liệt giả, mặc dù vậy nhưng vẫn muốn đi săn giết? Đây không phải là muốn chết sao? Chẳng lẽ là tới dò xét trước tư liệu tình báo?
Ánh mắt hắn khẽ chớp động nói:
- Vừa rồi cho dù ngươi không xuất thủ thì ta vẫn có thể bảo toàn mệnh, nhưng việc ngươi xuất thủ ta sẽ ghi nhớ, về phần ngươi muốn tìm Cát Liệt giả, nó hoạt động ở một vùng gần đây. Nhưng ngươi cũng đã nói, đây là truyền kỳ ma vật với đẳng cấp là 68, ta khuyên ngươi vẫn đừng nên tới gần thì hơn, mau rời khỏi nơi này, nơi này vô cùng nguy hiểm.
Đường trang thiếu nữ nghe được lời Đỗ Địch An, lại nhẹ nhàng thở hơi ra, lẩm bẩm:
- Xem ra không tìm sai chỗ.
Nói rồi ngẩng đầu nắm bả vai của Đỗ Địch An, nói:
- Nói đi, nó ở nơi nào, hoặc là ngươi thấy được dấu chân của nó ở đâu?
Đỗ Địch An lộ ra bộ dáng tận tình khuyên bảo, nói:
- Ngươi vẫn là nên trở về đi, coi như tìm thấy nó thì sao, nó hoạt động bốn phía, không có nơi cố định, nói không chừng ngày mai liền đi phía ngoài hoang dã.
- Ta không thích hỏi lần thứ hai, ngươi nói hay không?
Sắc mặt đường trang thiếu nữ lạnh xuống, hai mắt toát ra một hơi khí lạnh.
Đỗ Địch An trông thấy nét mặt của nàng, lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm, toàn thân phát lạnh, trong lòng hắn thất kinh, thực lực của thiếu nữ này sợ là cao hơn hắn một mảng, thậm chí còn mạnh hơn Jinny, hẳn là đỉnh của Cao cấp Thú Liệp giả, riêng việc nàng từ xa liền đánh bại một Tuyết Nanh Ma Trư đẳng cấp 24 liền có thể chứng minh điểm ấy.
- Được, ta dẫn ngươi đi.
Đỗ Địch An lập tức chịu thua.
Bên ngoài Cự bích không có luật pháp cùng trật tự, nếu bị giết cũng không có cách nào truy cứu, tài nghệ khong bằng người khác thì chỉ có thể nhận là mình sợ.
- Hừ!
Đường trang thiếu nữ hừ nhẹ một tiếng, đẩy thân thể Đỗ Địch An ra nói:
- Động tác nhanh lên, nếu nó chạy mất thì ngươi liền chuẩn bị hiến tế cho Huyết Tước của ta đi!
Đỗ Địch An cười khỗ, mặc dù không biết Huyết Tước là gì nhưng hai chữ hiến tế này vẫn có thể hiểu được, lúc này mới quay người đi theo đường cũ, khi vẫn chưa mò ra được năng lực Ma Ngân cùng thủ đoạn của thiếu nữ này, hắn không dám trêu đùa để tranh chọc giận nàng mà ném đi mạng nhỏ.
Cũng không lâu lắm, Đỗ Địch An liền mang thiếu nữ trở lại chỗ trạm xe lửa lúc trước, khắp nơi trên mặt đất đều có thể thấy được vết tích của dấu chân to lớn.
Trông thấy vết tích mà Cát Liệt giả này tạo thành, sắc mặt đường trang thiếu nữ hơi biến hóa, chậm rãi nhấc chuôi kiếm phía sau, chuôi kiếm này dài khoảng 50cm, dưới chuôi kiếm là một thanh cánh cự kiếm rộng toàn thân huyết hồng, trung đoạn biên giới của cự kiếm có khảm vây cá, cấu tạo thiết kế dạng này sẽ làm công kích của vũ khí hoàn toàn phá hủy huyết nhục ma vật, khiến vết thương không thể nào khép lại.
Chuôi huyết hồng đại kiếm này có độ cao gần ba mét, lúc thiếu nữ mang trên lưng, độ rộng của lưỡi kiếm cơ hồ ngang với cơ thể nàng, từ phía sau nhìn lại giống như một thanh huyết hồng cự kiếm tự mình hành tẩu.
Trong quá trình dẫn đường, Đỗ Địch An cẩn thận từng li từng tí lời nói, tính cách của đường trang thiếu nữ tựa hồ tương đối tùy ý, đa số vấn đề đều thuận miệng mà trả lời, cũng khiến Đỗ Địch An biết rằng Huyết Tước mà nàng nói trước đó chính là thanh huyết sắc cự kiếm này!
- Được rồi, ta đã tìm thấy vết chân của nó, ngươi có thể đi.
Cách ăn mặc của đường trang thiếu nữ ưu nhã tôn quý, ăn nói lại không có chút lễ phép.
Đỗ Địch An hơi im lặng, trên mặt lộ ra một tia âm trầm nói:
- Nó hẳn là ở gần đây, ngươi tốt nhất nên lập tức rời khỏi nơi này.
- Lắm điều!
Đường trang thiếu nữ ném ra câu nói, cũng không quay đầu nhìn lại mà thuận theo dấu chân lao đi, một tay nắm chuôi kiếm sau lưng nhưng không rút, giống như tùy thời ứng đối với tập kích chung quanh.
Đỗ Địch An nhìn tư thế của đường trang thiếu nữ, tựa hồ nhưng muốn chính diện đi săn Cát Liệt giả liền giật mình một cái, vội vàng đi theo.
Đường trang thiếu nữ tựa hồ nghe thấy chút động tĩnh, trực tiếp phóng đến hướng miệng tàu điện ngầm sụp đổ, dừng lại trước lỗ hổng, đột ngột phanh lại khiến Đỗ Địch An đang đuổi theo phía sau giật nảy mình. Lúc trước hắn nhìn tốc độ chạy của thiếu nữ này so với tốc của cao nhất của chính mình còn nhanh hơn, vậy mà lúc này có thể nói dừng là dừng? Điều này có thể nói rõ tốc độ lúc trước chỉ là tốc độ chậm, tựa như người bình thường chạy chậm, chỉ có như vậy mới có thể nói dừng là dừng.
Đường trang thiếu nữ nhìn xuống dưới qua lỗ hổng, trên mặt lộ ra ý cười.
- Cuối cùng cũng tìm được ngươi.
Khi đang nói đột nhiên nghe phía sau truyền đến âm thanh, nghiêng đầu liếc nhìn qua liền thấy Đỗ Địch An đuổi theo phía sau, ý cười trong mắt lập tức chuyển sang lạnh lẽo:
- Thật không biết sống chết!
Thu hồi ánh mắt, không tiếp tục để ý tới Đỗ Địch An, tình hình trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, nàng không có tâm tình để lo lắng cho an nguy của người khác.
Sưu!
Nàng nắm chuôi kiếm nhảy xuống dưới.
Sau khi hạ xuống, nàng lập tức nhìn thấy bóng dáng to lớn nằm sấp trên mặt đất, thân ảnh người phía sau có một ít hành thi không ngừng tụ tập đến Cát Liệt giả, một ít hành thi bị chém thành hai đoạn vẫn còn đang gào thét, sau đó lại lần nữa bị chém thành hai.
Đường trang thiếu nữ trông thấy bộ dáng của Cát Liệt giả liền giật mình một cái, trong mắt lóe lên tia nghi hoặc chăm chú nhìn thêm, lập tức trông thấy lưỡi dao hỗn loạn trên người Cát Liệt giả bị quấn quanh bởi xiềng xích đen nhánh, xiềng xích này hiển nhiên là do người chế tạo, còn có thương khí ớn lạnh đâm trên người nó.
Thấy cảnh này, ánh mắt nàng lộ ra mấy phần chấn kinh, chẳng lẽ có người đã săn ác thú này?
Rống!
Cát Liệt giả tựa hồ cảm nhận được nguy hiểm, thân thể nằm rạp trên mặt đất có hơi động đậy, khó khăn xê dịch thân thể đập vụn xe tàu điện ngầm gần đó.
Đường trang thiếu nữ đang chính diện nhìn xuống, trên bóng người nhỏ bé này khiến nó cảm nhận được sự kinh khủng, bởi vậy phát ra tiếng gầm gừ như đang thị uy, hùng hồn trầm thấp đầy phẫn nộ.
Đường trang thiếu nữ thu lại tâm tư hít một hơi sâu, hai con ngươi đen kịt nhìn chằm chằm Cát Liệt giả, bỗng nhiên cấp tốc vọt tới.
Đỗ Địch An nấp tại lỗ hổng lén quan sát hành động của thiếu nữ, giờ phút này thấy nàng vọt tới Cát Liệt giả, không khỏi sợ hãi, đây là điên rồi?
Biết rõ Cát Liệt giả chính là ma vật đẳng cấp 68 lại còn dám chính diện tấn công?
Cát Liệt giả nhìn thiếu nữ đang cấp tốc lướt đến, tức giận rít gào lên một tiếng, liêm đao toàn thân phi tốc chém ra, cũng không khinh địch, tựa hồ ứng đối với một địch nhân nguy hiểm.
Lúc đường trang thiếu nữ đi đến trước Cát Liệt giả hơn 10m, thân thể bỗng nhiên tăng đến một tốc độ nhanh hơn, tựa như đạn phun ra từ họng súng, tốc độ tiến nhanh đến như một đạo tàn ảnh, cơ hồ khó mà thấy được thân ảnh, trong nháy mắt, thân thể của nàng liền đến trước mặt Cát Liệt giả khiến cho liêm đao cánh tay chém tới thất bại, trở tay không kịp.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất