Hắc Ám Vương Giả

Chương 82: Bổ Nhiệm

Chương 82: Bổ Nhiệm
- Dừng tay!
Một tiếng quát nhẹ đột nhiên vang lên.
Một thân ảnh khôi ngô nhanh chóng lướt đến giữa Đỗ Địch An và Tinh Hồng nữ nhân, đưa tay quét tới đùi nàng.
Lúc va chạm vào đùi, một lực lượng mãnh liệt khiến sắc mặt hắn biến hóa, lùi liền hai bước mới có thể chống cự lại lực đẩy.
Tinh Hồng nữ nhân cũng mượn lực mà quay người rơi xuống đất, lạnh lùng ngăn trước mặt Đỗ Địch An nhìn thân ảnh khôi ngô nói:
- Bude, ngươi tránh ra!
Người trung niên khôi ngô gọi là Bude khẽ nhíu mày nói:
- Chớ có hồ nháo Linda, vị tiểu huynh đệ này là Thú Liệt giả mới, lần này ta tới chính là đại diện cho Thú Liệt giả tổng bộ để bổ nhiệm hắn.
Lời vừa nói ra, ánh mắt đầy sự kinh ngạc trong đại sảnh đồng loạt rơi trên người Đỗ Địch An.
Pete cùng lão giả cơ bắp trợn mắt há mồm.
Đỗ Địch An nhìn thoáng qua người này, cũng thật là trùng hợp, nếu không phải nhờ hắn thì chính mình chỉ có thể chạy ra bên ngoài khu phố mới có thể tránh khỏi công kích của nữ nhân điên kia.
- Thú Liệt giả mới?
Linda nao nao, bỗng nhiên như nghĩ đến cái gì nên sắc mặt nhanh chóng trầm xuống, đôi mắt tông màu nâu triệt để hóa thành đỏ sậm, trên cánh tay nổi lên từng đạo mạch máu đỏ sậm như mạch lạc, toàn thân lượn lờ huyết tinh sát khí dữ tợn nói:
- Nói như vậy, vậy người nhặt được tiện nghi chính là tiểu quỷ này?
Bude cau mày nói:
- Ta biết đệ đệ của ngươi chết rồi nên ngươi rất khổ sở, nhưng hi vọng ngươi không phạm hồ đồ mà tấn công những Thú Liệt giả cùng một tập đoàn, ngươi nên biết hậu quả nghiêm trọng như thế nào và không nên tự hủy hoại tương lai!
Tinh Hồng nữ nhân lại tựa hồ như không nghe thấy lời hắn nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An gằn từng chữ:
- Là ngươi nhìn thấy đệ đệ ta bị quái vật ăn? Vì sao người bị quái vật ăn không phải là ngươi, vì sao? Chỉ là một Thập hoang giả, ngươi có tư cách gì mà được Ma Ngân?
Đỗ Địch An lạnh lùng nhìn nàng không nói gì.
Tinh Hồng nữ nhân gắt gao theo dõi hắn, một lát sau, sát ý trên gương mặt thu lại từng chút một, mạch máu đỏ sậm trên cánh tay cũng dần dần biến mất bên trong da thịt, nàng liếm môi nói:
- Tiểu tử, ngươi vừa nói ngươi sẽ trả thù ta gấp trăm lần đúng không?
Bude thấy nàng ngừng sát ý, đáy lòng hơi nhẹ thở hơi ra, nếu đối phương không quản hậu quả mà xông lên thì hắn chưa hẳn có thể ngăn được, lập tức quay đầu nói với Đỗ Địch An:
- Ngươi là Đỗ Địch An đúng không, mau nói lời xin lỗi với Linda, chuyện này cứ cho qua như vậy đi, về sau các ngươi vẫn là đồng bạn cùng chấp hành nhiệm vụ, mới hiểu lầm một trận hà tất phải huyên náo đến mất vui?
Đỗ Địch An nhướng mày, với trực giác của hắn thì nữ nhân này tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy, chỉ là đang cân nhắc đến hậu quả mà tạm thời nhịn sát ý xuống, dù mình xin lỗi cũng không có khả năng cho qua chuyện này, hơn nữa quan trọng nhất là hắn dựa vào cái gì để xin lỗi?
Đệ đệ của ngươi chết thì ngươi có thể tùy ý giận sang người khác?
Coi như là báo thù, cũng là đệ đệ ngươi trước đây hại người, chẳng lẽ còn không cho phép người khác phản kích?
- Xin lỗi coi như xong, tiểu tử, không phải ngươi nói muốn báo thù ta sao, ta rất hoan nghênh.
Tinh Hồng nữ nhân ‘Linda’ nói với ngữ khí âm u.
Sắc mặt Đỗ Địch An lạnh lẽo nói:
- Thật sao, không ngờ Thú Liệt giả bị ăn sạch kia chính là đệ đệ của ngươi, khó trách ngươi phẫn nộ như vậy, ta có thể hiểu được. Dù sao hắn chết cũng rất khó coi, rất thảm hại.
Trong mắt Linda đầy sự tức giận, ngón tay tạo thành nắm đấm nhưng cuối cùng vẫn là buông lỏng ra, cũng không quay đầu lại mà rời khỏi đại sảnh, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người.
Bude cười khổ, quay đầu nhìn Đỗ Địch An nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi thật giỏi.
- Ngươi quá khen, ta vẫn kém quá xa so với nàng, dù sao cũng là nàng động thủ còn ta chỉ nói chuyện thôi.
Đỗ Địch An bình tĩnh.
Bude giận dữ nói:
- Ngươi cũng đừng trách nàng, cha mẹ nàng mất sớm nên chỉ sống nương tựa cùng đệ đệ, ai ngờ đệ đệ lại chết rồi, cảm xúc không ổn cũng là điều bình thường.
Đỗ Địch An kỳ quái nhìn hắn nói:
- Cô nhi vẫn nhiều mà, chẳng lẽ người thân chết là có thể tùy ý giận chó đánh mèo vô tội? Đệ đệ nàng là bị quái vật ăn, nàng không phẫn nộ với những quái vật kia mà lại đến tìm những Thập Hoang giả yếu thế chúng ta để trút giận, chẳng lẽ mạng sống của Thập Hoang Giả không phải là mạng sống? Cũng vì thân phận không cao bằng nàng nên có thể bị nàng khi nhục? Hơn nữa sau khi bị khi nhục còn muốn lý giải, đồng tình với nàng?
Bude khẽ giật mình, không thể phản bác được.
- Mà thôi.
Bude khẽ lắc đầu không tiếp tục bàn luận về vấn đề này, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Lại nói ngươi cũng không phải là Thập Hoang giả rồi, ta lần này là ứng theo yêu cầu của tổng bộ, đến đây để bổ nhiệm thân phận ‘Thú Liệt giả’ cho ngươi cùng với ban phát huân chương.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu không nói gì thêm, chỉ là trong lòng âm thầm nhớ kỹ nữ nhân này, tình huống lần này sẽ không kết thúc ở đây. Có quy củ của tập đoàn thì nữ nhân này sẽ không hại hắn bên trong bức tường, nhưng cũng sẽ âm thầm nhờ người khác gây phiền toái hoặc chính mình chủ động xuất kích!
- Đây là hợp đồng Thú Liệt giả, ký kết xong liền chính thức là Thú Liệt giả của tập đoàn.
Bude từ trong bao da rút ra một phần văn bản tài liệu đưa cho Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An tạm thời thu hồi kế hoạch trong đầu và nghiêm túc đọc qua hợp đồng Thú Liệt giả. Nó gần như giống với hợp đồng Thập Hoang giả, chính là chia thành tỉ lệ cùng với sự thay đổi lớn trong việc chấp hành các nhiệm vụ và nhiều phúc lợi khác nhau.
Thú Liệt giả sẽ nhận được một nhà ở của khu thương nghiệp ( buôn bán) miễn phí cùng giấy chứng nhận bất động sản từ tập đoàn!
Tuy nhiên, giấy chứng nhận bất động sản này không có quyền kế thừa, nghĩa là khi Thú Liệt giả chết thì nhà ở sẽ lại thuộc về tập đoàn.
Ngoài ra, mỗi tháng sẽ nhận được mười phần
Thú Liệp giả có thể sở hữu sản nghiệp bên trong tập đoàn, hưởng thụ chiết khấu ưu đãi 70%, tương đương với ưu đãi của một khách quý.
Sản nghiệp của tập đoàn Melon liên quan đến mỏ than, bất động sản, khách sạn, nô lệ, vận chuyển……., bất kỳ một cái sản nghiệp nào cũng đều có đại lượng đại lợi. Vì thế chiết khấu ưu đãi 70% cũng không phải là một phúc lợi nhỏ.
Đỗ Địch An đảo qua phúc lợi và những điều khoản có tính hạn chế, sau khi xác định không có điều khoản nào mà mình không thể chịu đựng được mới ký xuống danh tự của chính mình.
- Đây là huân chương Thú Liệt giả của ngươi.
Bude đưa cho Đỗ Địch An một ưng thủ huân chương làm bằng đồng.
Đỗ Địch An tiếp nhận, nhìn thoáng qua rồi hỏi:
- Của nàng chính là màu bạc, vậy cái này có ý nghĩa gì?
Bude cười cười nói:
- Xem ra ngươi rất cẩn thận, nàng không lâu vừa mới bước vào ‘Huyết tinh Kiếm sĩ’ và trở thành trung cấp Thú Liệt giả, chúng ta thường được xưng là ‘Ngân thủ Thú Liệt giả’. nếu tính ra thì vẫn là cấp trên của ngươi, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, đội trưởng đều là Ngân thủ Thú Liệt giả.
Đỗ Địch An khẽ nhíu mày, nếu lần sau chấp hành nhiệm vụ lại bị phân cùng một chỗ với nữ nhân này, vậy hắn mười phần nguy hiểm.
- Đây là sổ tay của Thú Liệt giả, ngươi từ từ xem đi, bên trong là sự tình về Thú Liệt giả, nhưng hãy nhớ không được để cho những nguoegi không phải thành viên Thú Liệt giả nhìn. Ngoài ra nếu huân chương của ngươi bị mất, vậy trước tiên cần phải tìm đến tổng bộ xin lại.
Bude đưa ra một quyển sách nhỏ và nói.
Đỗ Địch An gật đầu đưa tay tiếp nhận:
- Ta biết rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất