Chương 93: Tân Nghiên Cứu
Ngày thứ hai, Đỗ Địch An lần nữa đi tới phòng luyện kim bí mật này, lúc hắn đến, Độc Xà và 'Phệ cốt tử ' lúc trước mình truy lùng kia đã ở đây.
Chàng trai có danh hiệu là Phệ cốt tử này chắc chắn là nghe được Độc Xà nói về Đỗ Địch An, vừa thấy Đỗ Địch An đã khẩn trương mà hỏi thăm:
- Liệp Khuyển đúng không, ngươi, ngươi theo dõi ta tới, nói như vậy, ngươi. . . đã thấy hình dạng của ta?
Đỗ Địch An nghĩ thầm cái này không có cách lừa gạt, gật đầu nói:
- Đã thấy, ta sẽ giữ bí mật.
Mặt mũi Phệ Cốt Tử tràn đầy uể oải, nói:
- Lại bại lộ.
Độc Xà tức giận nói:
- Ai bảo ngươi lúc trước khắc hình xăm trên cổ tay, ta xem ngươi sớm muộn sẽ bị Quang Minh tinh lọc, đến lúc đó vạn nhất có thể đừng bán rẻ chúng ta là được.
- Ta sẽ không bán các ngươi.
Phệ Cốt tử mày ủ mặt ê mà nói:
- Trong nhà của ta cho ta đính hôn rồi, bây giờ ta cũng muốn rời khỏi luyện Kim rồi, với trình độ này của ta cũng rất khó có thành tựu, nhiều nhất cũng có cái Vẫn Tinh Huy Chương mà thôi.
Độc Xà nhún vai nói:
- Nếu như muốn rời khỏi, nhớ rõ cắt hình xăm đi.
- Ta sợ đau, mới do dự.
Lão Thử bất đắc dĩ nói.
Đỗ Địch An hơi im lặng, nhìn phòng luyện kim của Dạ Oanh, hỏi:
- Nàng hôm nay không đến sao?
- Giờ này còn chưa tới, đoán chừng sẽ không tới.
Độc Xà thuận miệng nói.
Đỗ Địch An nói:
- Ta có thể mượn sách ký hiệu luyện Kim của nàng nhìn xem không?
- Cái này tùy ý, nhưng tài liệu luyện kim khác của nàng tốt nhất đừng đụng.
Đỗ Địch An gật đầu, chờ bọn hắn đi làm thí nghiệm, liền cầm sách ký hiệu luyện kim của Dạ Oanh, tiếp tục lặng yên học thuộc. Tuy nhiên hắn có Chip siêu cấp, bên trong chứa đựng hệ thống hóa học hiện đại và tiên tiến hơn nhiều so với hệ thống luyện kim thời đại này, nhưng cổ xưa cũng không có nghĩa là rớt lại phía sau, trong hệ thống luyện Kim ở đây vẫn có rất nhiều ưu điểm đáng học tập, dù sao cái này chính là thủy tổ hình thức ban đầu của hóa học.
Đỗ Địch An trước tiên xem lại một lần những gì mình đã học thuộc ngày hôm qua, sau đó tiếp tục lặng yên học thuộc ký hiệu luyện Kim phía sau.
Lại một ngày trôi qua.
Đỗ Địch An học thuộc khoảng chừng hai phần ba, đã đến lúc hoàng hôn, Độc Xà và Phệ Cốt Tử cũng đang lục tục rời khỏi phòng luyện kim, lần này vẫn là Độc Xà rời khỏi đầu tiên, Phệ Cốt Tử cuối cùng phụ trách đóng thông đạo, chuyện này giao cho một người mới làm bọn hắn lo lắng.
Sau khi Đỗ Địch An ra bên ngoài, lần nữa thấy Độc Xà lại trốn ở bên cạnh muốn rình mình, hắn không để ý, đi quanh con đường theo hướng ngày hôm qua về nhà.
Ngày thứ ba, Đỗ Địch An tiếp tục đi đến phòng luyện kim, hôm nay Dạ Oanh cũng đến, hắn tiếp tục mượn sách luyện Kim, đến buổi tối trước khi đi, rốt cục đã học thuộc cả cuốn sách, đã có thể xem hiểu thí nghiệm của Dạ Oanh.
Từ những ký hiệu được khắc trên đài luyện Kim, Đỗ Địch An có thể đại khái suy đoán những thí nghiệm bọn họ sẽ làm, khi trả sách, hắn nhanh chóng nhìn lướt đài luyện kim của Dạ Oanh, lập tức nhìn thấy một ký hiệu Thái Dương và hai cái giọt nước, cùng với ký hiệu chiếc thìa, trong lòng không khỏi kinh ngạc, dã tâm của Dạ Oanh này rất lớn, vậy mà trực tiếp nghiên cứu Hoàng Kim, chẳng lẽ muốn trực tiếp chế tạo ra hiền giả thạch?
Ngày thứ tư.
Đỗ Địch An như thường lệ đến chỗ luyện kim, hôm nay Độc Xà không có ở đây, Dạ Oanh và Lão Thử tất cả đều rất bận, ngẫu nhiên Lão Thử sẽ chạy đến thỉnh giáo Dạ Oanh một vài vấn đề, trong đây trình độ luyện kim của nàng nghiễm nhiên là cao nhất rồi.
- Hôm nay không xem?
Dạ Oanh nhìn thấy Đỗ Địch An không mượn sách nàng nữa, kỳ quái nói.
Đỗ Địch An lắc đầu nói:
- Không cần xem nữa.
- Không cần?
Dạ Oanh sững sờ nói:
- Có ý tứ gì, ngươi đã học thuộc hết?
- Ừ.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, nói:
- Ta muốn bắt đầu học làm thí nghiệm rồi.
Dạ Oanh hiểu được, cười nói:
- Xem ra lúc trước người cũng hiểu biết rất nhiều, ta nói làm sao có thể không học thuộc ký hiệu luyện kim, ngươi muốn làm thí nghiệm thì các tài liệu phải tự mình mua, hôm nay ta có thể cho ngươi mượn trước một ít, nếu như ta dư thừa, nhưng ngày mai ngươi phải trả lại cho ta.
- Cảm ơn!
Đỗ Địch An trong lòng cảm tạ, ngẩng đầu lướt qua từng nguyên liệu trên khay chứa đồ của nàng, lập tức nhìn thấy mấy nguyên liệu chế tạo hắc hỏa dược, cái này mấy thứ nguyên liệu cũng là mặt khác luyện Kim thí nghiệm bên trong thường sử dụng tài liệu, hắc hỏa dược là phát minh sớm nhất trước đây của tổ quốc hắn, mang đến ảnh hưởng rất lớn trên toàn thế giới, bắt nguồn tại Luyện Đan thuật, mà Luyện Đan thuật kỳ thật giống với thuật luyện kim phương đông, tiên tiến và sớm hơn phương tây.
- Phốt pho vàng này là thứ quan trọng của ta.
Đỗ Địch An chỉ vào một trong những cái chai, hắc hỏa dược hắn đương nhiên không có ý định chế tạo trong đây, tuy nhiên ở thời hiện đại mà nói, cái này không coi là khoa học kỹ thuật gì, thật là kỹ thuật cổ xưa, nhưng ở thời đại này thuật luyện kim tuyệt đối có tính oanh tạc, hơn nữa thật có thể "Oanh tạc" . . .
Dạ Oanh nhìn thoáng qua, gật đầu nói:
- Được, trùng hợp cái này ta có rất nhiều.
Đỗ Địch An cần một số nguyên liệu như nhựa cây và xích lân, sau đó quét dọn nhà kho nhỏ, lúc này chợt phát hiện một vấn đề. . . Không có đài luyện Kim!
Hắn hơi há hốc mồm, vậy cũng không thể chế tạo hắc hỏa dược, đã có cách điều chế hoàn chỉnh, chỉ cần pha trộn các nguyên liệu lại là được. Hắn có ý định nghiên cứu diêm quẹt, kíp nổ Hắc Hỏa lúc trước, hắn cũng cảm giác được châm lửa là một vấn đề rất khó khăn, thế giới này phổ biến dùng dao đánh lửa để châm lửa thật sự quá bất tiện, cần dùng thép lửa đánh kích nhiều lần mới có thể sát ra tia lửa đốt cháy ngòi lấy lửa, ở lúc mấu chốt quả thực muốn chết.
Đỗ Địch An lại tìm Dạ Oanh hiếu kỳ hỏi:
- Đài luyện Kim của các người ở đâu ra?
Thứ này trên thị trường không ai dám bán.
Dạ Oanh đang pha trộn nguyên liệu, nhìn thấy Đỗ Địch An tìm đến, sửng sốt một chút mới tỉnh ngộ nói:
- Cũng quên nói cho ngươi cái này, như vậy đi, ngươi đi tìm Phệ Cốt Tử, xem hắn buổi tối có rảnh hay không, có thể dẫn ngươi đến chợ dưới mặt đất mua một đài, bất quá giá cả hơi đắt, ngươi tốt nhất chuẩn bị ít tiền, ít nhất hai Ngân tệ đã rồi ra ngoài.
- Chợ dưới mặt đất?
Đỗ Địch An liền giật mình, bỗng nhiên nhớ ra trong ghi chép của Ross Adrian dường như cũng đề cập tới chỗ này, là chợ giao dịch dưới mặt đất của Hắc Ám giáo đình, đều có cứ điểm ở tất cả các địa phương.
Lúc này, Đỗ Địch An tìm đến Phệ Cốt Tử và nói lại sự việc này.
Phệ Cốt tử không nghĩ nhiều liền đồng ý buổi tối dẫn hắn đi.
Đỗ Địch An nhất thời không có việc gì, chào Dạ Oanh rời khỏi chỗ luyện kim, nghĩ thầm đã ba ngày, chuyện của Barry bọn hắn không biết làm được thế nào rồi, lúc này thuê xe ngựa đến khu dân nghèo.
Đến một quảng trường cũ nát mà trước đó đã ước định, Đỗ Địch An rất nhanh liền tìm được ám hiệu của Barry để lại, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, theo ám hiệu tìm đường đi, rất nhanh tìm được một túp lều nhỏ vắng vẻ, ở đây gần với nơi tụ họp của dân tị nạn khu dân nghèo.
Đỗ Địch An vừa tới trước túp lều, ở trong một túp lều đối diện với túp lều này, nghe được thanh âm vui mừng của Barry.
Đỗ Địch An ngạc nhiên nhìn lại, đã thấy ở chỗ túp lều thấp bé kia mở ra, Barry đã đi tới, ba ngày không thấy, tinh thần của mọi ngườ đã tăng thêm vài phần hơn so với lúc trước.
- Chúng ta sợ bị lộ ám hiệu cho nên thuê lại túp lều ở đối diện.
Barry nhìn thấy biểu cảm của Đỗ Địch An, hậm hực giải thích một câu.
Đỗ Địch An ngẩn người, cười nói:
- Các ngươi suy nghĩ rất chu đáo.
Mặc dù biết khả năng bị lộ ám biệu rất kém, nhưng thấy bọn họ cẩn thận như vậy, Đỗ Địch An vẫn rất vui vẻ.