Hắc Oa

Chương 002: Trong án có án. (2)

Chương 002: Trong án có án. (2)

Lục Kiên Định nhìn mọi người một vòng thấy không có vị nào định nói gì, thở dài giải thích:” Vụ án này tình tiết vô cùng đơn giản, đó là nhắm vào tiền. Nhưng điều kỳ quái bên trong có rất nhiều. Thứ nhất người bị hại ngoại trừ đều là nhân vật tinh anh xã hội, chúng tôi không tìm ra một quy luật hay điểm chung nào cả. Từ thời gian gây án mà nói thì đêm, ngày đều có, từ tuổi tác mà nói thì trải dài từ 20 - 50, địa điểm gây án cũng không có bất kỳ chỗ tương đồng nào, 13 vụ án xảy ra ở 5 phân khu. Riêng điểm này đã làm khó chúng tôi, đều tiên có thể khẳng đinh khả năng chống điều tra của nghi phạm rất cao, hơn nữa có khả năng là tội phạm có tổ chức.”
“ Thứ hai là về phương án, sáng nay chúng tôi kiểm tra không khí, nước uống, đều không phát hiện thứ gì có giá trị, có lẽ dấu vết đã bị nghi phạm xóa bỏ rồi. Kiểm tra da, nước bọt, máu, bài tiết của người bị hại đều không phát hiện ra chất gây mê, tới bây giờ chúng tôi vẫn hoàn toàn không biết người bị hại rốt cuộc vì sao lại hôn mê nhanh như thế.”
Xung quảnh xôn xâo, thế này đúng là quá đặc biệt, nghi phạm không hề tầm thường, ít nhất là bọn chúng có ý thức chống điều tra.
“ Thứ ba, đó là lời miêu tả về nghi phạm có khác biệt rất lớn, tám người bị hại có lời khai hoàn toàn khác nhau, người miêu tả là sinh viên đại học, người miêu tả là trí thức văn phòng, còn nói là công vụ viên, phóng viên , bác sĩ thậm chí có luôn cả nữ cảnh sát. Tòm lại nghi phạm này trừ hóa trang thành kẻ xấu thì loại nào cũng hóa trang được.”
Lại là một tràng cười nữa, lời giới thiệu của hai người đã làm rõ vụ án rồi, nhưng trong lòng ai nấy thầm lo, vụ án này độ khó không phải thấp, loại vụ án không có địa bàn cố định thế này muốn phá được không khác gì mua vé số đợi trúng thưởng. Tiếp theo đó trong cuộc thảo luận, các đội trưởng đều trải quả vụ án tương tự, cái nhìn tuy có khác biệt, về đại thể giống nhau, định vị nghi phạm có kinh nghiệm, có năng lực chống điều tra, có lẽ còn có kinh nghiệm làm việc ở các sàn nhảnh, trung tâm tắm rửa.
Đường lối phá án của chi đội trưởng và Lục Kiên Định là trọng điểm điều tra các tiệm cầm đồ chuyên mua bán đồ vàng bạc, di động hay tài sản giá trị, đó là thông lệ, tìm từ tắng vật mò ra nghi phạm. Còn nhiệm vụ các đại đội là tiến hành kiểm tra các nhà khách, khách sạn và địa điểm giải trí trong khu vực đại đội mình chịu trách nhiệm.
Khi không có gì mánh mối để điều tra thì mở rộng diện tích, tiến hành chiến thuật biển người, đó là một loại phương thức phá án đậm phong cách trong nước.
Cuộc họp diễn ra suốt hai tiếng liền, khi kết thúc thì phòng hội nghị bị mười mấy điều thuốc lá làm cho mù mịt, thư ký mở cửa sổ, mọi người lục tục rời phòng. Tần Cao Phong bị chi đội trưởng gọi lại, nói đùa:” Cao Phong, có ý tưởng gì không, vụ án ma túy 3.11 và vụ án chặt xác năm ngoài đều do đại đội 1 dẫn dầu phá án đại thành công, lần này thế nào, chuyển giao cho đại đội 1 nhé? Cho anh làm đội trưởng luôn?”
Tần Cao Phong đâu dại vì mấy lợi tâng bốc mà ôm nợ vào thân:” Chi đội trưởng, anh toàn cho mũ cao mà chẳng thấy lợi ích thực tế nào cả, nếu cầm đầu lập tổ chuyên án thì tôi còn phải bỏ tiền chiêu đãi quân sĩ các nơi, quá lỗ vốn, không ham.”
Tần Kiên Định thấy hai người họ nói đùa cũng xen vào, khoác vai Tần Cao Phong gạ gẫm:” Đội trưởng Tần, chỉ cần anh phá được vụ án này, phí chiêu đãi do đội trọng án lo. Đội các anh nhiều mầm non tốt, lập một tiểu tổ thực địa tinh anh cho chúng tôi nhé?”
Tần Cao Phong chẳng động lòng, kéo Lục Kiên Định quả một bên, giọng không vui:” Này anh Lục, vụ án của đội trọng án, anh không phá nổi mà không đỏ mặt à, sao lại đi tìm tôi? Muốn nhăm nhe mấy thằng nhóc của đội tôi, đừng có mơ. Lần trước cho anh mượn người biến thành thương binh còn chưa tính sổ.”
“ Ê ê, trí nhớ có vấn đề à, xẻo tôi một phát rồi còn gì?” Lục Kiên Định đúng là không biết đỏ mặt thật, đã thế còn kể khổ:” Chi đội trưởng, anh xem này đội trưởng Tần không ủng hộ công tác, tôi đoán chừng trở về chơi trò đối phó quả loa, tôi kiến nghị anh lập tổ chuyên án ở đại đội 1, do họ chủ trì phá án.”
Chi đội trưởng cười ha hả:” Kiến nghị này hợp lý đấy, chúng ta nên cân nhắc, có điều Kiên Định, anh phải kiếm ra được thứ gì có giá trị chứ, nếu không để đại đội 1 phá án, anh cất thể diện vào đâu.”
“ Không hề gì, chi đội trưởng, vụ án này tôi đoán chừng nhọc nhằn mà chẳng nên công trạng gì, đội trọng án đâu có nhiều người mà điều phố, đại đội nào phá được án, tôi vỗ tấy khen ngợi.” Lục Kiên Định mặt dày mày dạn thế này chứng tỏ bị vụ án làm điên đầu lắm rồi:
Dọc đường tán gẫu đi xuống lầu, Tần Cao Phong lái xe khỏi chi đội, gọi điện thoại cho Sử Tĩnh Viện, an bài nhiệm vụ tiểu tổ điều tra thực địa. Hai người thương lượng một lúc, rút Cương Kết, Quách Nguyên, Tiêu Thành Cương ở tổ 1 rằ, thêm vào Dương Hồng Hạnh, Lương Vũ Vân rảnh rỗi lâu ngày lập thành một tiểu tổ. Sử Tĩnh Viện nghe thấy đội trưởng liền một hơi an bài trừ Quách Nguyên ra thì toàn là tân binh, hiểu ngày nhiệm vụ hiệp trợ điều tra này chỉ làm cho có lệ.
Nhưng ai mà ngờ, sự mở đầu vô thưởng vô phạt ấy lại đưa tới kỳ án oanh động một thời.
Khi Giản Phàm nhận được điện thoại của Tiêu Thành Cương là sáng thứ bảy, vốn không tin, nhưng trong điện thoại có cả giọng Sử Tĩnh Viện, không dám chống đối, vội vàng rời giường mặc quần áo.
Vừa mới ngồi dậy, Hương Hương bị đánh thức, mơ mơ màng màng hỏi:” Có chuyện gì thế?”
“ Đơn vị có việc, nhiệm vụ điều tra dò hỏi.” Giản Phàm tìm thấy quần ném ở dưới đất:
Hương Hương trở mình một cái, lại tiếp tục ngủ.
Nửa thân hình Hương Hương lộ ra ngoài chăn, làn da tinh khiết trắng nõn, đường cong mềm mại, hà hà, khi mặc cô quần áo rất dễ bị bờ vai thanh mảnh cùng với vòng eo nhỏ như lưng ong của, tưởng rằng thân hình cô chỗ nào cũng đều nhỏ nhắn lung linh như vậy, chỉ Giản Phàm mới biết bí mật mỹ diệu của thân thể này. Lúc này mái tóc dài đen nhánh che đi một nửa khuôn mặt mỹ lệ , vòng eo nhỏ kia lại càng tôn lên cặp mông căng tròn, chấm hồng hồng trên đồi tuyết trắng không, không nơi đâu không dụ hoặc người ta phạm tội
Nhìn mặt đầy vẻ mệt mỏi sau một đêm hoan ái, quyến rũ khôn tả ấy, Giản Phàm có chút tự hào, khẽ khàng nhấc cánh tấy lên, đắp chăn cho cô, sau đó cẩn thận mặc sơ mi, áo khoác, đi giày, sợ đánh thức giai nhân say giấc.
Giản Phàm đi ra phòng ngoài làm vài động tác thể dục, sau đó khẽ khàng mở cửa sổ rằ, để không khí tươi mới vào phòng. Cánh cửa này đã lâu lắm rồi không mở rằ, mép cửa sổ phủ một lớp bụi mỏng, mùa xuân vẫn đang cố níu kéo, nhưng gió ấm áp lên nhiều, ùa vào rất dễ chịu.
Dõi mắt nhìn ra xâ, xe cộ quả lại tấp nập, dòng người trên đường như con kiến chăm chỉ hướng đi khắp nơi. Căn nhà này nằm khá xâ phố chính, lại không phải nơi sầm uất, cho nên không sợ ảnh hưởng giấc ngủ của Hương Hương.
Bảo Hương Hương rồi, chịu khó về mở cửa sổ, đi làm thì đóng lại, cho không khí trong nhà lưu thông, nhưng nhìn đống bụi thì biết cô lười chẳng làm.
Rửa rảy, chuẩn bị bữa sáng cho Hương Hương, ngoại trừ chuyện trên giường, mơ hồ cảm thấy khoảng cách giữa hai người đang ngày càng lớn, nhưng không ai muốn đối diện. Chuyện tình cảm quá vi diệu, trước kia hai người, một là học sinh giỏi chăm ngoan, một thì cá biệt xốc nổi, chẳng ai nghĩ là một đôi, cuối cùng thành một đôi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất