Hắc Oa

Chương 019: Thép tốt phải rèn cho kỹ.

Chương 019: Thép tốt phải rèn cho kỹ.

Hộp thoại đã mở, người béo như sợ mình bị tụt lại, đoán chừng thường ngày cũng là người thích hóng hớt thị phi, mắt đảo như trộm, sau đó hạ thấp giọng nói:” Này chàng trai, tôi nghe nói hình như các cậu ra tấy trước đúng không? Nói cho cậu biết, chính ủy lợi hại lắm, có thể mắng người ta tới khóc luôn đó, các cậu phải chuẩn bị tâm lý.”
Giản Phàm mỗi lần mở miệng trả lời là người kia lại xen vào rồi, khiến người nổi tiếng là nhanh mồm nhanh miệng như y cũng thấy không theo kịp, đúng là chuyện chưa từng có.
Xem ra núi cao luôn có núi cao hơn, mình không nên tự mãn.
Cố làm ra vẻ trầm tư, tới khi hai người kia ngừng nói nhìn mình, Giản Phàm mới nói với người béo:” Chị, có phải chỉ thích ăn canh hầm không, còn chính tấy cầm dao vào bếp.”
Người béo "í" một tiếng, cứ như nhìn thấy người ngoài hành tinh.
Giản Phàm lại quảy sang người gày:” Còn chị, em xem chừng ... Chị không có thói quen ăn sáng đúng không? Chuyện này không tốt đâu, rất hại cho sức khỏe đấy.”
“ Hả? Sao cậu biết?” Hai người tức thì hứng thú kéo ghế tới gần hỏi:
Giản Phàm cười thầm, nãy giờ y nhìn cả rồi, tủ của người gầy có gói mỳ ăn liền, đi làm còn ăn vụng, mùi mỳ gói ám lâu lắm, ngửi là rằ. Còn người béo thì khỏi nói rồi, nhìn là biết thứ khỏe ăn, Giản Phàm trịnh trọng vô cùng mở một lớp ẩm thực, chỉ vài phút hai nữ cảnh sát kéo Giản Phàm ngồi xuống chỗ mình, một rót nước, một mời ăn, tíu tít hỏi này hỏi nọ.
Đám Thành Cương nhìn mà hâm mộ không thôi, vị này bất chấp bà cô già hay thiếu nữ trẻ, gặp ai cũng có thể thân thiết ngày được
Từ tầng hai phòng tổng hợp đi lên hai tầng, văn phòng chính giữa tầng năm treo biển " văn phòng cục trưởng", đang quyết định vận mệnh bọn họ.
Văn phòng lấy màu đen và nâu làm màu chủ đạo, trong nghiêm túc trang trọng, tủ sách đằng sau bàn làm việc toàn là sách vở liên quản tới pháp luật, trên bàn cằm quốc kỳ và cờ đảng, càng khiến không khí thêm nghiêm túc.
Đây chính là văn phòng lãnh đạo cục công an, khác hẳn với đám ông chủ theo đuổi xâ hoa, cục trưởng Lương ngồi sau bàn xem video, trên bàn còn có mấy tờ báo cho đăng tin sự kiện tương quản.
Chính ủy Thiệu ngồi ở tràng kỷ lên tiếng:” Cục trưởng Lương, tình hình cơ bản đã làm rõ, Kim Lệ Na không mang giấy mời, năm đứa học viên kia không cho quả dẫn tới xung đột, có điều chúng ta ra tấy trước, nhưng không đánh lại, năm bị hạ gục bốn. Người còn lại thấy tình thế không tốt dụ một vệ sĩ vào bếp, sau đó khích đầu bếp ra đánh nhau với vệ sĩ thành hỗn chiến ... Khi ấy xử lý hiện trường rất tốt, kịp thời thu băng ghi hình, học viên kia càng khéo ăn nói, khiến truyền thông ngả hết về phía chúng tắ.”
Cục trưởng Lương gật gù:” Tôi xem báo rồi, truyền thông bây giờ chỉ sợ minh tinh không có scandal, càng nhiều scandal thì họ càng vui, là ai chỉ huy đi lấy băng ghi hình, rất hiểu chuyện.”
“ Anh quen đấy, là cô bé con của cục trưởng Dương bên tư pháp, giờ làm lớp trưởng, cùng lớp với cả cháu anh.”
“ À! Tương môn hổ nữ, tôi thích con bé đó lâu rồi, bảo lão Dương phân phối nó tới cục công an, vợ chồng họ không chịu, làm lỡ mất một năm. Ồ, người này ra tấy với vệ sĩ dứt khoát quá, ai thế?”
Chính ủy Thiệu nghe vậy ghé đầu nhìn, đám cảnh sát ngoài cửa thảm bại, tiếp đó là mấy chục giây trong bếp, một cảnh sát múa thìa như cao thủ võ lâm đánh cho vệ sĩ thất điên bát đảo: “ Đó là Giản Phàm, người duy nhất không bị thương, thân phận người này nói ra anh không tin là ai đâu.”
“ Khoan! “ Cục trưởng Lương ấn tạm dừng, tấy véo cằm:” Đừng coi thường, tôi chưa lụt nghề tới mức đó, xem nào, chú nhóc đẹp trai này quen lắm ... Phải rồi chuyên 8.11 đúng không?”
Chính ủy Thiệu giơ ngón cái nịnh:” Đúng là chàng trai thanh tú đó, tôi xem hồ sơ mới nhớ rằ.”
“ Phải rồi, không ngờ vào lớp đặc biệt, thành tích tốt chứ?”
“ Thành tích bình thường, có điều tố chất tâm lý tốt, điểm tuyệt đối, khi phỏng vấn được trưởng ban Trương Lan Anh khen hết lời, thêm vào từng có thành tích bắt đào phạm, tổng hợp nhân tố liền đặc cách lựa chọn.”
“ Vậy ý hướng phân phối đi đâu?”
“ Là về huyện Ô Long.”
“ Thế sao được, phí tài quá, anh xem đoạn vừa xong rồi đấy.” Cục trưởng Lương tuả ngược camera, chỉ màn hình:” Anh thấy chưa, ba tên vệ sĩ này được huấn luyện cực tốt, có biến một cái là tổ chức trận hình, nếu là tội phạm thì người của chúng ta hỏng rồi. Còn Giản Phàm, biết lợi dụng ưu thế địa hình, biết dụ địch vào vị trí có ưu thế, khi ra lại biết ứng phó với phóng viên, chúng ta thiếu người có đầu óc linh hoạt, giỏi tùy cơ ứng biến như thế ... Giữ lại thành phố, cho lên tuyến đầu rèn luyện, nói không chừng là ngọc tốt đấy.”
Chính ủy Thiệu vâng dạ:” Chuyện này thì đơn giản thôi ạ, bên hình cảnh đang thiếu nhân lực tuyến một, chi đội trưởng với mấy đội trưởng suốt ngày chạy tới chỗ tôi đòi người.”
Cục trưởng Lương khẽ vỗ bàn:” Tốt, thế này Lão Thiệu, anh ra mặt đi, càng là thép tốt thì càng phải rèn cho kỹ, nghé con không biết sợ hổ là tốt, nhưng không thể để bọn chúng sinh sự, chuyện này chỉ chệch đi một chút thôi, chúng ta có muốn bảo vệ chúng cũng không xong.”
“ Vâng, tôi đi làm ngay.”
Khi Giản Phàm gặp chính ủy Thiệu liền tức thì nhớ ra mình gặp người này ở đại đội điều tra hình sự số một rồi, mặt chữ nhật, đường khóe miệng dài, nghiện thuốc nặng, nói chuyện không mở mồm.
Chỉ khác là hôm nay không cười như hôm đó, khi bị gọi vào văn phòng chính ủy, đứng mười phút mà ông ta không nói một lời, chỉ ngồi xem báo.
Cái ngành công an này chú trọng bồi dưỡng tính tổ chức, nhất là "ba phẩm tính", phẩm tính phải tốt, xảy ra chuyện không được tùy tiện làm phiền lãnh đao, kiên nhẫn phải cao, không thể cái mông không biết ngồi yên, tâm tính càng phải tốt, không thể chịu chút ủy khuất là bất mãn.
Quy củ này không thành văn, nhưng với ngành nghiệp này đã ước định thành tục, ai không hiểu được quy củ này thì ở cơ sở vĩnh viễn không ngóc đầu lên được. Hôm nay chính ủy Thiệu nhìn bốn người trước đều không hài lòng, ra tấy trước là Tiêu Thành Cương, bộ dạng cùng lắm thì về quê, có chút thiếu đầu óc; thằng nhãi họ Dương thì ú a ú ớ nửa ngày không nói lên lời, vô dụng; Cửu Cương rõ ràng nhìn biết loại học sinh hư, nói loanh quảnh bao biện; tên cuối càng tệ, mới đập bàn một cái đã khóc ...
Cứ gặp một người là chính ủy Thiệu lắc đầu một lần, cố ý gặp Giản Phàm cuối cùng, lại còn bỏ đấy hơn mười phút, thi thoảng đưa mắt nhìn vẫn thành thật đứng đó, ánh mắt không thấy hoảng hốt hay sợ hãi, lại có vẻ bình tĩnh nhàn nhã, khỏi khỏi lấy làm lạ, phàm là người lần đầu vào cục, không ai không nơm nớp lo sợ.
Đúng 15 phút, chính ủy Thiệu mới lên tiếng:” Cậu là Giản Phàm?”
“ Vâng ạ.”
“ Lần này trực ban ẩu đả, có biết hậu quả nghiêm trọng không?”
“ Biết ạ.”
Người hỏi nhanh, người đáp gọn, chính ủy Thiệu càng tán thưởng, mặt tỏ ra nghiêm túc nhưng càng thích chàng trai này, thình lình vỗ bàn quát:” Biết hậu quả nghiêm trọng mà còn phạm sai lầm, tôi xử phạt cậu.”
“ Vâng, tôi thiếp nhận xử phạt, không đùn đẩy né trách trách nhiệm.” Giản Phàm hành vi khác thường, ưỡn thẳng lưng, không biết đâu ra khí khái này:
“ Được, có gan đấy, nói hay lắm.” Chính ủy Thiệu mỉm cười, sắc mặt thay đổi nhanh hơn diễn viên kịch:” Đã có quyết định xử phạt rồi, xét tính chất đặc thù của sự kiện này, tiến hành đàm thoại răn dạy cùng cảnh cáo, không ghi vào hồ sơ. Nhưng cậu phải hiểu, tuy chuyện này xử lý rất tốt, đánh nhau không phải chuyện vinh quảng, đặc biệt là thời điểm mẫn cảm, nhân vật mẫn cảm, không được có lần sau! Hiểu chưa?”
“ Hiểu ạ, cám ơn lãnh đạo bồi dưỡng.”
“ Ha ha, tốt, về đội trước 5 giờ, không được trì hoãn.”
“ Vâng.” Giản Phàm khép chân, kính lễ, động tác tiêu chuẩn đẹp đế rời phòng,


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất