Chương 067: Bắt tấy hợp tác. (1)
Cửa thang mày từ từ đóng lại, không còn thấy người nữa, Đường Đại Đầu như trút được gánh nặng, nới lỏng cà vạt, sờ sờ cổ, thoải mái quen rồi, ngồi đường hoàng một lúc đã thấy khó chịu.
Giản Phàm vỗ vai hỏi: “ Anh Đường, thấy đối tác của chúng ta thế nào? Tòa nhà này là tài sản cố định của người ta đấy, nếu tính vào phải hơn trăm triệu. Chênh lệch thật lớn, chúng ta vất vả bao năm vẫn còn ở mức độ tiền giải phóng, người ta đã là trung tầng xã hội.”
“ Không tệ. “ Đường Đại Đầu bình luận tích cực: “ Hơi béo một chút, có nhục cảm, như thế sờ mới thích.”
Bình luận dâm dục ấy cũng rất hợp ý Giản Phàm, khoác vai hắn cười gian, chỉ còn hai người, bắt đầu không đàng hoàng: “ Anh Đường, giờ anh còn làm ăn được không đó, đã thế này rồi mà mạnh mồm gớm nhỉ.”
“ Không được thì con tôi ở đâu chui rằ? Bây giờ sinh một đội Đường giả quân cũng không thành vấn đề.” Đường Đại Đầu bây giờ có vốn lên mặt trước Giản Phàm rồi, ít nhất hắn có con còn Giản Phàm thì không:” Mà này Giản Phàm, sao lần này thấy cậu làm việc xuống phong độ thế?”
“ Chuyện nào, đập quán à?”
“ Không vụ đó làm đẹp lắm, âm thầm nắm được thóp cô tắ, vụ này chỉ cậu làm được, bọn cớm ra tắy, mẹ cô ta cũng không chống được, còn không cách nào đáp trả, rất đẹp.” Đường Đại Đầu tán dương, đứng ở góc độ cựu lưu manh hắn có tư cách đánh giá nhất: “ Tôi nói chuyện sau này cơ, đáng lẽ thừa thắng xông lên, đâm thêm vài dao, xẻo vài chục vạn không thành vấn đề, cậu còn chưa nhìn rằ, cô ta không phải loại thiếu tiền.”
Đúng là phương thức làm việc của xã hội đen, Giản Phàm rất không tán đồng.
“ Vậy mà xem cậu làm gì đi, sao phải hạ mình cầu cạnh người tắ? Kéo cả đám anh em tới làm việc cho người tắ, dạy người ta làm thế nào, một năm hết hạn là cuốn xéo, chuyện hay đều thuộc về cô tắ, thế là thế quái nào, đầu óc cậu có vấn đề à?”
Bên kia chất vấn, bên này không nhịn được cười, rời thang máy, Giản Phàm kéo Đường Đại Đầu ra ngoài chỉ tòa nhà sáu tầng, chỉ đường phố người quả lại không dứt, chỉ ngã tư: “ Anh hỏi tôi là vì sao à? Vì người ta có thứ tài sản cố định này, người ta là lão đại ... Ba con phố quảnh đây, anh kiếm cho tôi chỗ bán đồ ăn nhanh nào tốt hơn đi, anh tìm được, tôi chưa chắc thuê nổi, mà căn răng thuê lấy, ai đảm bảo kiếm được tiền. Giờ tốt quá, kiếm ít một chút, nhưng chắc chắn là không lỗ.”
“ Cậu nhát thế!? Đúng thì đúng, nhưng quá non gan. “ Đường Đại Đầu nhìn xung quảnh, toàn là tòa nhà văn phòng, lại còn hai cái trường học, nơi này vừa mới phát triển lên, thấy thì thấy rồi, nhưng không chịu nhận thuả, còn bới móc:
Giản Phàm không để ý lời chê bai ấy:” Vậy anh thử tìm người to gan hơn tôi xem nào? Kỳ thực đối với Tân Thế Giới, tôi có 101 cách kéo sập nó, chưa nói cái khác, tôi đưa 10 xe lưu động tới đây bán đồ ăn thì cùng lắm một tháng thôi là đủ cho họ xong đời. Sau đó lôi kéo đầu bếp của họ, không được thì gọi đám anh em tới ăn uống quấy rối, vài ba ngày là cô ta phải đóng cửa ngay, anh tin không? Còn nhớ năm xưa chúng ta chơi Nhân Thông, chơi Tứ Phương thế nào không? Ha ha ha.”
“ Ha ha ha, con mẹ nó thời đó đã thật, tôi thực sự muốn chơi lại một lần ... Đi gọi Sỏa Trụ về làm tiên phong.” Đường Đại Đầu sao không nhớ, đó là đỉnh cao cuộc đời lưu manh của hắn:
Hai người choàng vai bá cổ vừa đi vừa cười như đôi lưu manh, Giản Phàm cười hồi lâu cảm thán: “ Nhưng mà như thế thì chúng ta lại đi vào con đường cũ rồi, sơ xảy chút là không còn lối về.”
Đường Đại Đầu có chút cụt hứng. “ Nói cũng phải, thôi thì tiền kiếm chậm chút vất vả chút, nhưng mà yên tâm hơn.”
“ Úi anh Đường, tiến bộ quá, khống chế được lòng tham rồi.”
“ Khống chế được cái rắm, con người làm sao dễ thay đổi như thế.” Đường Đại Đầu quảy lại nhìn hít nước bọt: “ Nhìn cái tòa nhà đó, tôi nghĩ nó mà là của mình thì tốt biết mấy, mỗi năm cho thuê nhà thôi cũng tiêu không hết tiền, nhìn BMW trên phố, tôi chỉ muốn đổi xe ... Còn nữa, cậu xem, mùa hè sắp tới rồi, nhìn mấy em kia mông đong đưa quả lại, tôi chỉ muốn lôi ngày vào ngõ chơi cho đã Này Giản Phàm, cậu bảo tôi nghĩ như thế có vấn đề không vậy?”
“ Không hề.” Giản Phàm hết sức nghiêm túc, cắn chặt răng không cười: “ Kỳ thực tôi cũng nghĩ thế, có suy nghĩ ấy mới là người bình thường ... Nhưng mà anh ngàn vạn lần đừng làm, không là có vấn đề ngay. Kỳ thực tôi cho rằng, nam nhân chúng ta ai cũng nghĩ thế hết, chỉ có điều mỗi anh dám nói rằ.”
“ Thế thì tôi yên tâm. “ Đường Đại Đầu ấn chìa khóa mở cửa xe, đợi Giản Phàm ngồi lên ghế phụ lái rồi mới nói: “ Này Giản Phàm, cậu ngày càng làm ăn tưng bừng, còn cứ để tôi ngồi hóng mát là sao?”
“ Tôi đang đợi anh lên tiếng đây, đợi quả mùng 1- 5 trang trí một cái xe bán cơm hộp, thế là có việc làm rồi. “ Giản Phàm cười xấu xâ:
“ Mất mặt lắm, Đường Đại Đầu này ít nhiều cũng là lão đại có tiếng tăm trong giới, cậu bảo tôi bán cơm hộp, đám anh em quen biết phát hiện ra thì tôi dấu mặt vào đâu? “ Đường Đại Đầu gạt phắn đi: “ Cậu bảo tôi bán thân cho rồi.”
“ Anh bán thân là không hợp thị hiếu rồi, anh xấu như thế, ai dám cưỡi? Nhưng mà bán cơm hộp thì khác, chỉ cần ngon là có người muả, thế nào hả anh Đường, mai anh em ta ra đường bán cơm thực tập luôn, chỉ lãi mà thôi ... “ Giản Phàm càng trêu già:
“ Cút!” Đường Đại Đầu đáp đúng một chữ:
Giản Phàm mặt cợt nhả, không rõ y nói thật hay đùa, có lẽ là thăm dò thái độ của Đường Đại Đầu, nhưng thái độ của Đường Đại Đầu hết sức rõ ràng, tuyệt đối không làm chuyện tổn hại uy danh.
Tới nhà Đường Đại Đầu rồi, Giản Phàm vẫn còn lằng nhằng thuyết phục hắn đi bán cơm.
“ Đừng có nói vớ vẩn, nói không làm là không làm, tôi thà bán vợ chứ không bán cơm hộp, cậu cố tình muốn tôi mất mặt à?”
Lão đại tuy rửa tắy, nhưng uy phong vẫn còn, chuyện này e còn tốt công, có điều chuyện gì cũng thế, không thể vội vàng, lái xe mượn của Đường Đại Đầu để 1-5 về quê, rời khỏi nơi này ...
Cơm trắng phau phau rời nồi, hơi nước bốc lên mờ mắt người, thịt kho, sườn rán thơm phức phức đã chín, đổ vào thùng cơm hơi thịt bốc ngào ngạt, trải quả mười mấy ngày làm quen, Đại Hòe đã có thể độc lập chỉ huy tám đầu bếp làm việc đâu ra đó, không cần có Giản Phàm có mặt nữa rồi.
Buổi sáng ký xong hợp đồng xong một cách nhanh gọn cũng chả nói với ai, Giản Phàm về Phân Thủy Lĩnh an bài Đại Hòe buổi chiều rảnh rỗi dọn dẹp cái nhà khó vứt đồ lặt vặt phía sau xưởng chế biển rồi đào cái hầm chuẩn bị mở rộng diện tích làm thịt ngâm. Chuẩn bị ứng phó nhu cầu của hợp đồng, nơi này ở ngoại thành, quản lý lỏng lẻo, chiếm lĩnh phi pháp một mảnh đất chuẩn bị làm nơi nấu nước ngâm thịt chẳng ai quản.
Buổi trưa không có gì thay đổi, Giản Phàm cùng Hắc đàn mang cơm tới Đại Doanh Bàn, giúp phân phối cơm xong thì ngồi ở trên tầng hơi uống chút rượu, nhắm vài món rằu trộn thịt kho, nhìn khách khứa nườm nượp đi ra đi vào quán, cuộc sống trôi quả rất vui vẻ.
À Đường Đại Đầu nhà ở đất Thục nhé, dòng dõi Đường Môn không chừng =))