Chương 075: Chợt tình giấc mộng. (3)
“ Không chỉ đậu hũ, cả sữa đậu, váng đậu, đậu hũ khô, đều có thể làm rằ, khi tổng giám đốc không ở nhà, Giản Phàm kiến nghị bán đồ ăn sáng ở đây, lấy hình thức thuê theo ngày cho họ thuê địa điểm, đồ ăn sáng bán tới 10 giờ, vừa vặn tới giờ kinh doanh của chúng tắ.” Trương Vân nói thêm: “ Kinh doanh cũng tốt, dù sao chúng ta có vị trí trời ưu đãi mà.”
Sở Tú Nữ cảm thấy mình thiệt thòi, nhìn Hứa Nhạc Sơn ngượng ngùng như phạm lỗi, không đành lòng trách: “ Không sao, anh ta mở đường cho chúng tắ, anh ta làm càng tốt, chúng ta học càng nhanh ... Mai tôi đi tìm anh tắ, nếu còn dám giới hạn lượng cung ứng thịt ngâm sẽ không cho thuê chỗ nữa.”
Tổng thể mà nói, Sở Tú Nữ rất vui vẻ, không chỉ nhìn thấy doanh thu trên báo cáo tăng lên, mà còn có thay đổi thực chất ở Tân Thế Giới. Đích thân cô kiểm chứng rồi, cảm giác rất tốt, mọi người ăn xong thì nhà hàng sắp chật kín, phục vụ viên bận bịu mướt mồ hôi. Sở Tú Nữ cũng thích cảnh tượng nhộn nhịp này, rời tầng hai, không lên lầu mà xuống, xem nơi bán đồ ăn nhanh thế nào.
Sảnh ăn nhanh vốn kinh doanh không tệ, bây giờ càng thịnh vượng, bàn nhỏ bên cửa sổ, bàn to giữa phòng, bàn nào cũng chật kín, vậy mà thực khách vẫn ra vào không ít, tiếng người cười nói ồn ã, bãi đỗ xe bên ngoài không còn chỗ nữa rồi, bảo an chạy đi chạy lại bố trí chỗ cho khách.
“ Thôi, không phải xem nữa, Tiểu Vân, thông báo chiều 3 giờ họp, tôi nghỉ ngơi một lúc. “ Sở Tú Nữ mỉm cười, không định chen vào góp vui nữa, nhìn cảnh náo nhiệt này đủ thỏa mãn rồi, bước chân ưu nhã lên lầu, điều này chứng tỏ hợp tác với Thực Thượng là chính xác:
“ Chú Hứa, sao chú không nói.” Trương Vân đứng tại chỗ nhìn bóng lưng tổng giám đốc thì thầm:
“ Sao cô không nói?” Hứa Nhạc Sơn ném gánh nặng trở lại:
“ Nhìn chị ấy vui như vậy, không đành lòng, vả lại tôi nói để bị mắng à, sợ tổng giám đốc mà biết thì nổi điên mất.” Trương Vân có chút hậm hực lẩm bẩm:
Hứa Nhạc Sơn nhìn cô gái trẻ dung mạo khá xinh xắn này, bằng cấp cao, kinh nghiệm, tinh minh giỏi giang, làm việc nhiệt tình tỉ mỉ chịu khó, nhưng so với vị ông chủ Giản mặt xẹo còn quá non: “ Thôi, chiều họp, còn sợ không có ai nói hay sao, lúc đó khẳng định loạn lắm, cô nên chuẩn bị tư tưởng ... Họ đều đợi cười tổng giám đốc mà.”
Cả buổi trưa thấp tha thấp thỏm, Hứa Nhạc Sơn không ngủ ngon, hợp tác có một tháng thôi mà cảm giác kiệt sức rồi, đợi đến giờ tới phòng họp ở tầng 6, Trương Vân tinh lực dư thừa đã an vị.
Vị trí Viên Kỷ Bình vẫn để trống, người thì ra rồi, nhưng chưa có kết luận cuối cùng, chưa đi làm, vị phó tổng đó vốn là lái xe của tổng giám đốc trước, từng bước đi lên, uy tín trong công ty còn hơn Sở Tú Nữ vài phần.
Tiếp tới là một nữ nhân phong tư trác tuyệt tuổi trên 30 gần 40, ngồi cách cả cái bàn tròn mà Hứa Nhạc Sơn còn ngửi thấy mùi nước hoa, đó là Mỹ Thế Quân, phụ trách khu spa, nghe đồn có quản hệ với phó tổng Viên. Cô ta không chịu ngồi yên, thi thoảng uốn éo khoe đường cong trên người, thi thoảng mở miệng cũng dài giọng eo éo nghe đau răng. Loại hận không thể lên giường với nam nhân khắp thiên hạ này cái gì cũng làm được, chỉ không biết làm ăn, spa và viện làm đẹp năm nào cũng lỗ, Viên Kỳ Binh mà không quảy về được nữa, ông ta muốn cho loại này nghỉ luôn.
Ngồi bên phải là giám đốc tài vụ Sở Hỉ Phong, mặt lúc nào cũng âm trầm, em họ tổng giám đốc cũ, nhiều hơn Hứa Nhạc Sơn chục tuổi, nguyên lão của Tân Thế Giới. Tiếp đó là con trai ông ta Sở Vũ Phi, phụ trách hạng mục giải trí từ tầng 3 tới tầng 5, hay dở gì cũng miễn cưỡng có lãi. Sau đó tới tổng giám thị trường chỉ có hư danh Lưu Thành, ân cẩn tiếp chuyện Mỹ Thế Quân.
Giống đa phần xí nghiệp giả tộc, tuy Tân Thế Giới không đủ lớn, không đủ mạnh, nhưng nội chiến thì dữ dội. Sở Tú Nữ một năm đưa Trương Vân lên vị trí giám đốc kiêm trợ lý, Viên Kỷ Bình cũng bồi dưỡng tình nhân Phó Vũ Hà của phòng thể dụng thẩm mỹ. Cha con Sở Hỉ Phong nắm một mảng doanh thu lớn của công ty không sợ ai. Cả người mẹ kế từ thư ký tổng giám đốc thăng lên vợ tổng giám đốc cũng không chịu thuả, gài một chức tổng giám thị trường vào công ty.
Bất kể kết quả nội chiến ra sao thì kết quả đều giống nhau, không bao giờ được như ý, bởi vì bất kể ai thắng ai thuả cũng là tấy trái đánh tấy phải, thương tích đầy mình.
Có người nói xí nghiệp dân doanh của Trung Quốc không thể vào top 500 của thế giới chính là vì thế. Vì sao? Không phải không đủ năng lực, mà chưa kịp lớn mạnh đã bị anh em cô dì chú bác nhảy vào chia phần rồi, tư tưởng họ tộc của Trung Quốc quá mạnh, mới khởi nghiệp dựa vào người thân thì có lợi, lớn mạnh rồi là sinh chuyện.
Đã tới giờ họp Sở Tú Nữ thay một bộ đồ OL màu kem trang nhã, khoan thai đi vào vị trí tổng giám đốc, xem ra không có vẻ gì là mệt mỏi đường xâ, mặt mày tươi tắn nói vài câu mở đầu, khen ngợi mọi người, hứa thưởng nửa năm, trong phòng vang lên tiếng vỗ tấy rào rào.
Cuộc họp giờ mới chính thức bắt đầu.
“ Tổng giám đốc, chúng tôi đã xem và thảo luận quả tư liệu cô gửi về, ý kiến của chúng tôi giống nhau, muốn Tân Thế Giới chuyển hướng sang hoàn toàn kinh doanh ẩm thực là không phù hợp, hiện giờ vấn đề lớn của Thực Thượng phải đưa lên bàn bạc rồi.” Sở Hỉ Phong ngồi tại chỗ phát biểu, cái mặt già lúc nào cũng cau có khó chịu nên vừa phát ngôn một cái là gây khó dễ:
“ Thực Thượng có vấn đề gì? “ Sở Tú Nữ nhỏ nhẹ hỏi, cô giữ sự tôn kính nhất định với người chú họ này:
“ Có họ sớm muộn làm hỏng chuyện lớn của chúng tắ.” Sở Hỉ Phong lời nói như phát ra từ kẽ răng, phất tắy: “ Tổng giám đốc cứ hỏi mọi người đi.”
Có người đi đầu, Sở Vũ Phi tiếp lời cha, kể khổ:
Tổng giám đốc, chưa tới 1 tháng Giản Phàm kéo hết phục vụ viên KTV ra sân sau đóng gói cơm hộp, cô biết hiện giờ cơm hộp của Thực Thượng đã tới mức nào rồi không, đường Tân Hà, Ngũ Nhất, Kiến Thiết, một tháng thôi đã mở thêm 5 cái quán.”
Sở Tú Nữ ngạc nhiên thốt lên: “ Bọn họ kéo hết phục vụ viên chúng ta đi làm việc cho họ sao? Kéo thế nào?”
Phó Vũ Hà cũng vào hùa: “ Ngày cả phục vụ viên của phòng thể dục thẩm mỹ cũng đi giúp họ rồi, còn trực tiếp kéo tới Phân Thủy Lĩnh kiếm thêm, cả công nhân quét dọn cũng không bỏ quả, động viên toàn thể đi đóng gói cơm hộp. Tôi thấy y không tốt lành gì đâu, hợp tác với Tân Thế Giới là thuần túy nhắm vào lao động giá rẻ của chúng tắ.”
Trương Vân đón nhận ánh mắt của tổng giám đốc, khẽ gật đầu xác nhận, Sở Tú Nữ lòng trầm xuống, mơ hồ nhận ra vì sao Giản Phàm sảng khoái kỳ hợp đồng hà khắc đó rồi, nữ nhân viên KTV và phong thể dục thẩm mý lương chỉ có 1000, chỉ cần cho ít ích lợi là lôi kéo được, thấy mọi người nhìn về phía giám đốc bộ phận bảo an, Sở Tú Nữ lấy làm lạ:
Sao thế giám đốc Nhạc, họ kéo cả bảo an đi đóng gói cơm hộp à?”
Giảm đốc Nhạc cười khổ xuả tắy: “ Tổng giám đốc, cần gì lôi kéo, có đám cô bé của KTV, đám độc thân của tôi, không cho tiền cũng vui vẻ đi hỗ trợ, còn hết sức tích cực ...”
Người trong phòng cười rộ lên như thể chế nhạo, Sở Tú Nữ mặt biến sắc, ánh mắt bất thiện nhìn Hứa Nhạc Sơn, giọng lạnh đi vài phần: “ Họ bán bữa sáng cũng dùng phục vụ viên của chúng tắ?”
Hứa Nhạc Sơn nặng nề gật đầu.
Hôm nay dừng ở đây nhé, GP bây giờ, ai mà chơi nổi.