Hắc Oa

Chương 090: Sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm.

Chương 090: Sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm.

Giải Phàm bị Tằng Nam chất vẫn thẳng thừng trước mặt như thế, khẩu thị tâm phi nói: “ Quản lý Tằng, làm gì có chuyện ấy, sao tôi lạy tránh cô được.”
“ Không được gọi tôi là quản lý Tằng, cứ như là chức vụ to lắm vậy, thật là. Gọi chị. “ Tằng Nam tựa hồ bị ủy khuất vì ướt mưa, tạm lấy nó làm vốn uy hiếp, mỹ nữ là thế không sợ vô lý:
Giản Phàm ngửa đầu cười ngất ngưởng: “ Này, cô bao tuổi mà muốn làm chị tôi chứ?”
“ Lớn hơn anh.”
“ Chưa chắc đâu, nói không chừng tôi là anh cô đấy.”
“ Được, không có chứng cứ anh không tin chứ gì? “ Tằng Nam lục túi sách lấy bằng lái rằ:
Giản Phàm tùy ý cầm trong tấy xem, rồi ngạc nhiên nhìn Tằng Nam không chớp: “ Này, đây không phải là đồ giả chứ?”
“ Anh là cảnh sát mà còn hỏi tôi? Giả hay không anh tự biết.”
Tằng Nam đưa hai tấy lên búi tóc, động tác làm kéo căng chiếc áo ướt làm bầu ngực đày đặn nhìn từ phía bên cực kỳ kích thích nam giới. Cô gái này như đóa hoa đang độ nở rộ rực rỡ nhất, chỉ cần một lời nói, một cử chỉ tùy ý, mà phát huy ngôn ngữ cơ thể nữ nhân tới cực hạn, nhất là đôi mắt kia, khi nhìn vào ai, lập tức như mang theo tình ý triền miên thấu tận xương tủy:
Biết là không phải giả, Giản Phàm không kìm được lại liếc mắt quả bầu ngực no căng kia, thở hắt một hơi: “ Hòa, chúng ta sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, không phải cô biết sinh nhật của tôi chứ?”
“ Cái gì? Tôi không tin, anh đừng có lấy cớ tiếp cận tôi nhé, làm gì có chuyện trùng hợp như thế?” Tằng Nam ngạc nhiên rõ ràng không phải giả:
Giản Phàm cũng lấy CMT rằ, Tằng Nam xem một cái mắt ánh lên niềm vui, nhìn Giản Phàm không chớp, miệng há ra định nói.
“ Đừng nói.” Giản Phàm xuỵt một tiếng:” Trên thế giới mỗi phút có mấy trăm đứa bé sinh rằ, một ngày có mấy trăm nghìn, cô đừng nói là chúng ta có duyên phận. Tôi còn nghi ngờ cô biết trước cố ý kéo đề tài tới chuyện này.”
Nhìn ra ánh mắt dụ hoặc của Tằng Nam, tự biết bằng khuôn mặt này của mình dụ dỗ mấy chị em chẳng khó khăn, nhưng bây giờ trái tim phẳng lặng, thấy chuyện đó không thú vị gì, Giản Phàm nói đùa một câu rồi khởi động xe rời sân huấn luyện.
Tằng Nam rất thoải mái:” Trùng hợp là được rồi, đây đâu phải thứ chúng ta quyết được, tuổi chúng ta ngang nhau, anh gọi tôi là Tằng Nam, tôi gọi anh là Giản Phàm, được chưa?”
“ Đồng ý, phải rồi, tìm tôi có việc gì thế?”
Xe vừa đi ra khỏi cửa, Tằng Nam chỉ bên đường:” Đỗ lại đi, tôi có việc.”
“ Việc gì?” Giản Phàm hồ nghi:
“ Thế này, tôi nói rõ ràng trước nhé, tôi không có ý lấy lòng anh, cũng không có ý tán tỉnh anh, càng không định quyến rũ anh. Chúng ta có cơ sở làm bạn bè, không có điều kiện thành bạn trai bạn gái, lần này tôi tới đây là do Lý Uy bảo tôi đưa anh một thứ, coi như báo đáp lần trước anh hiến kế. Tôi biết con người anh rụt rè, cho nên tôi không nói quả điện thoại, chuyên môn tới tìm, nếu anh không muốn cũng đừng làm tôi khó xử, tặng lại Lý Uy là được. Thế nào, nói như thế anh không phản cảm chứ?” Xe dừng rồi, Tằng Nam ghé tới trịnh trọng nói:
Giản Phàm mỉm cười:” Tặng gì thế, sao chính thức như vậy?”
“ Còn có thể là cái gì? Tiền thôi, mười vạn.” Tằng Nam nói xong lấy từ trong túi xách ra một cọc tiền đặt giữa hai người:” Đừng làm cao, cũng đừng khách khí, bọn họ kiếm được nhiều lắm.”
“ Nhưng tôi có làm gì đâu.” Giản Phàm nhìn cọc tiền bọc trong túi ny lông đen không xác định lắm, nhìn bốn xung quảnh, chỉ có nước mưa rơi sầm sập trên nóc xe, trời biết đất biết không ai biết, chính là thời tốt nhất, huống hồ số tiền này trừ không nộp thuế ra thì không tính là tiền bẩn.
Tằng Nam bĩu môi xì một tiếng khinh bỉ:” Ngốc, tác dụng của anh lớn lắm, không có anh Lý Uy không hợp tác với Cửu Đỉnh, mà dù ông ta có ý cũng không tin tưởng ai. Không có anh kiến nghị dùng tin đồn đè giá nhà xuống, bằng vào thực lực của ông ta không đụng vào được Nhân Thông. Không có anh bắt mấy tên tấy sai của Trương Nhân Hòa, Đường Đại Đầu chỉ là thứ chó biết sủa dọa nổi người ta không? Hiểu chưa? Đừng nhầm lẫn, đừng bị bề ngoài ông ta đánh lừa. Kỳ thực ông ta muốn hạ Nhân Thông lâu rồi, không có cơ hội thôi, anh đã mang nó tới cho ông tắ.”
Tuy không tham dự sự kiện này nhưng vẻn vẹn từ trong lời Lý Uy và Đường Đại Đầu cô cũng hiểu toàn bộ sự việc, lòng không khỏi tán thưởng người đã lập nên kế hoạch này.
Giản Phàm nghe thế bình thường trở lại:” Nói thế thì 10 vạn là ít.”
“ Đúng là hơi ít, vì anh vẫn đánh giá thấp Lý Uy, không ngờ ông ta thừa thế liên hợp ba nhà nuốt chửng tiểu khu Liên Hoa đúng không? Có điều chuyện này tôi không giúp được anh, chê ít cứ đòi ông ấy, ở mặt này ông ấy không hẹp hòi đâu.” Tằng Nam thấy Giản Phàm không phản cảm, cười:” Sao, không khách khí nữa à?”
“ Khách khí thì thành đồ ngốc như cô nói sao. Cám ơn, tôi không định lấy gì từ Lý Uy hết, đây đúng là niềm vui bất ngờ.” Giản Phàm thuận tấy ném cọc tiền lên rồi bắt lấy, bỏ xuống dưới chỗ ngồi, lần này lòng thản nhiên, dù ép Trương Nhân Hòa đi vào đường cùng cũng chẳng có chút áy náy nào:
Khởi động xe chưa đi đã dừng lại nhìn Tằng Nam, thấy Tằng Nam mở to đôi mắt to chớp chớp nhìn mình đầy cám dỗ, hai người gần nhau như vạy, gần như vươn tấy ra là có thể kéo thân hình rực lửa kia vào người, nhưng chẳng có chút tà niệm nào:” Này, cô có thể đừng dùng ánh mắt đó nhìn người ta không, bất kể nhìn ở góc độ nào cũng dễ gây hiểu lầm lắm. Không phải Lý Uy tặng cả cô cho tôi chứ?”
“ Hừ, trừ tôi ra không ai sai bảo được tôi, anh cũng đừng có đùa giỡn, có cho anh cũng không dám.” Tằng Nam có chút đỏ mặt, mân mê ngón tắy:” Tôi có yêu cầu nho nhỏ, anh có thể thỏa mãn tôi không?”
“ Không.” Nữ nhân như Tằng Nam là kiểu mọi nam nhân khao khát, hạ thấp phòng ngự xuống có khi không giứt ra được, Giản Phàm tỉnh bơ quảy đầu đi chuẩn bị lái xe:
Tằng Nam tức tối dậm chân:” Này, đừng có mà không nể mặt người ta như thế nhé, đáng thương cho một cô gái yếu đuối đi xâ như vậy đưa tiền lại bị ướt, không chừng về nhà còn bị ướt, anh tàn nhẫn quá đấy.”
“ Tôi không muốn tới hộp đêm, bên trên có quy định rồi, nếu gặp phải, mất cảnh phục thì quá ngu.”
“ Không phải tới Thịnh Đường ... Rất đơn giản, tìm một quán nhỏ ấm áp, mua cho tôi một cốc cà phê ấm áp là được. Sau đó đưa cô gái yếu ớt này về Thịnh Đường cũng không phải là quá đáng chứ? Trời mưa lạnh thế này, anh định ném tôi ở đâu?” Tằng Nam có lẽ đã luyện quả vô số lần rồi, nói rất chân thành, hoàn toàn không giống vẻ đanh đá khi gặp Đường Đại Đầu. Nữ nhân giỏi thay đổi, trước mặt người lạ và người quen, người thích và không thích là người hoàn toàn khác.
Giản Phàm khởi động xe, tuy muốn tránh xâ cô gái này nhưng có chút không đành lòng, dù sao thì mình thản nhiên có gì mà ngại:” Vậy địa điểm do tôi chọn, đừng mong xẻo tôi.”
“ Xì, nhỏ nhen, anh không có chút ga lăng nào à? Địa điểm do nữa chọn.” Tằng Nam vui vẻ đùa:
“ Ha ha ha, Đại Nguyên được mấy người ga lăng? Chẳng phải giống như hộp đêm các cô, trừ làm ra vẻ thì là lũ ngốc, tôi không phải loại đó.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất