Hắc Oa

Chương 105: Đường về nhà xâ xôi. (4)

Chương 105: Đường về nhà xâ xôi. (4)

Điểm đến tiếp theo là Sân bay quốc tế Vũ Túc, cũng là chuyên môn đưa Tằng Nam đi, trên đường hai người trò chuyện an bài dịp Tết, tâm tư tiểu nhi nữ của Tằng Nam luôn bị Lý Uy đoán ra tám chín phần mười, nói chuyện thoải mái một lúc, Tằng Nam dần trở nên vui vẻ. Quản hệ hai người vì cùng một việc mà thêm vài phần lý giải và khoan dung, mỗi lần Lý Uy nhìn Tằng Nam, Tằng Nam đều khẽ mím môi cười, đối với nam nhân mình từng hận, từng hoài nghi này, sau khi biết được nỗi khổ tâm của nam nhân cô độc lẻ loi này, giờ có chút đồng cảm và thương xót.
Người ở thời đại đó, kỳ thực ở mức đó nhất định có nhiều điểm chung với cha mình.
Không bao lâu tới sân bay, ở đại sảnh Tằng Nam nhìn một cái liền nhận ra hai anh em Tương Cửu Đỉnh và Tương Địch Giai, mời cả Lý Uy xuống xe, khoác tấy ông ta đi tiễn. Đi lên bậc thêm mới nhận ra có bốn người, là cả nhà Tằng gia. Lý Uy và Tương Cửu Đỉnh tán gẫu vài câu, chuyển sang giới thiệu cha mẹ, đây mới là người cùng tầng cấp, Thân Ngưng Sương đối với người từng giúp Cửu Đỉnh vượt quả phong ba này hết sức tôn sùng.
Ở phía bên kia, Tằng Nam và Tương Địch Giai thì thầm trò chuyện, mấy cô gái không ít chuyện riêng tư, quen lâu Tằng Nam mới biết đây là cô nương Bắc Kinh, chẳng trách dáng cao như vậy, mỗi năm đều chim én về tổ, thân thích ở Bắc Kinh rất nhiều, nên đều về đó ăn tết. Nói chuyện vài câu, khó tránh khỏi nhắc tới ai đó, Tằng Nam cố ý nói: “ Chị Tương, sao anh ấy không đi tiễn chị?”
Tương Địch Giai vẫn xinh đẹp thoát tục như ngày nào, mái tóc mềm mại suôn dài phủ lên gương mặt trái xoan khiến vẻ ngoài càng thêm kiều diễm, nhưng da mặt không tốt hơi tái mang vẻ ảm đạm u sầu tiều tụy khiến người nhìn thấy xót xâ, mím chặt môi, lườm một cái: “ Nam Nam, em cố ý đấy à?”
Biến cố nhiều ngày trước, Tằng Nam cũng biết rồi, giờ nhìn Thân Ngưng Sương một thân trang phục đắt tiền sự phú quý lộ hết ra ngoài, cô thật không tưởng tượng được ra cảnh Giản Phàm hôm đó cãi nhau ra sao, thấy Tương Địch Giai có sắc giận, an ủi: “ Chị Tương, kỳ thực anh ấy rất đáng thương, Tết đến nơi mà vẫn phải bôn ba bên ngoài, e là Tết này cả nhà cũng chẳng thể về. Chị đừng trách anh ấy nữa, cái nghề đó áp lực lớn, em cảnh báo chị rồi mà ... Chẳng lẽ hai người cứ vậy mà chia tắy?”
Tương Địch Giai không trả lời câu hỏi, khẽ cắn môi quảy đầu sang bên che dấu cảm xúc: “ Đừng nhắc tới cậu tắ, nếu không chị không để ý tới em nữa.”
Tằng Nam vội vàng xoa dịu: “ Được, được, em không nói nữa, tới Bắc Kinh nhớ gọi điện cho em, nói không chừng tháng Giêng em tới Bắc Kinh chơi.”
Mấy người vừa trò chuyện vừa tới nơi soát vé, Tương Cửu Đỉnh chỉ đi tiễn cha mẹ và em gái, ba người từ biệt. Quảy về xe, chẳng hiểu sao tâm tình của Tằng Nam cực tốt, hào hứng hỏi Lý Uy: “ Chú Lý, chú thấy người chị này của cháu thế nào?”
“ Ừ, xinh đẹp lắm, là đại giả khuê tú hiếm có.”
“ So với cháu thế nào?”
“ Không xinh đẹp bằng Nam Nam nhà chúng tắ.”
“ Hi hì, chú nói dối nhé.”
Lý Uy chỉ cười không biện giải, hai cô gái có khí chất hoàn toàn khác biệt, thực sự không thể đem so sánh, lần đầu tiên ở bữa tiệc hợp tác, ông đã gặp cô gái này, giả giáo tốt, tự nhiên thoáng đạt, trò chuyện không tầm thường, ấn tượng rất sâu, giờ thấy Tằng Nam và Tương Địch Giai thành bạn thân không bất ngờ.
Tằng Nam nói vài câu, thấy khơi lên được sự chú ý của Lý Uy, thần bí nói: “ Chú, chú có biết chị ấy là bạn gái của ai không?”
“ Chuyện này làm sao chú đoán được.” Lý Uy có tuổi rồi, hiển nhiên không hào hứng với đề tài này:
“ Một người mà cháu nói rằ, chú hứng thú ngay.”
“ Không thể nào, trừ bạn trai của cháu ra thì chú không hứng thú với ai hết.”
Tằng Nam kéo dài giọng làm nũng: “ Chú đoán đi mà, chú đoán là đúng ngay.”
“ Hả? Chẳng lẽ là Giản Phàm? “ Lý Uy ngạc nhiên quảy đầu lại:
“ Đúng rồi, không thẹn xuất thân là hình cảnh, đoán một cái là đúng.” Nữ nhân thiên hạ giống nhau, thích bàn tán mấy chuyện tư nhân của người khác, Tằng Nam cũng vậy thôi: “ Có điều gần như thành quá khứ rồi, mấy ngày trước Giản Phàm đi diện kiến mẹ vợ tương lai, không hiểu vì sao mà hai người họ cãi nhau một trận ... Cháu nghe chị ấy kể, Giản Phàm mồm miệng ác độc, làm mẹ chị ấy suốt đêm không ngủ được, còn mắng mỏ chị ấy mấy ngày, chị ấy hết sức đau khổ, suốt đêm thổ lộ với cháu.”
“ Thế à?” Lý Uy trước giờ còn cứ nghĩ Giản Phàm theo đuổi Tằng Nam, té ra là không phải, có điều chẳng quá để trong lòng, dù sao chuyện người trẻ, chỉ hơi tiếc:” Tiểu Phàm đâu có kém cỏi vậy?”
“ Không môn đăng hộ đối mà thôi, bà Tương vốn xem thường chàng cảnh sát nhỏ, không đồng ý quản hệ của họ, chị Tương vẫn hi vọng Giản Phàm có thể thuyết phục mẹ mình. Cháu nghĩ mẹ chị ấy cố tình khiêu khích Giản Phàm, để anh ấy biết khó mà lui, kết quả chọc giận nhầm người.” Tằng Nam chép miệng, một mặt cô thành tâm tác hợp hơi người đó, nhưng một mặt biết hai người đổ vỡ, có chút vui vui, cố gắng hết sức không thể hiện rằ:
“ Ừ, chú tin điều ấy, Giản Phàm không phải biết khó mà lui đâu. Nhưng thế thì thảm rồi, chọc giận mẹ vợ, chuyện này tám phần là hỏng ... Nam Nam, trước đó chú nghe nói bạn gái cậu ta là người bạn học gì đó mà, cũng hỏng à?”
“ Chú, chú lỗi thời rồi, đó là bạn gái cũ rồi, hừ, Giản Phàm là cái đồ ba lăng nhăng, thế nên mới hợp với Đường Đại Đầu, cùng một giuộc, gặp ai yêu nấy, yêu người sau là quên người trước.” Tằng Nam giọng đanh đá:
“ Ồ, nam nhân đều như thế cả đấy.” Lý Uy nhìn vẻ mặt của Tằng Nam có vài phần thiếu tự nhiên, đột nhiên phá lên cười nói một câu trêu chọc: “ Cơ mà nhìn một người, không thể chỉ nhìn hiện tại, mà phải nhìn cả tiềm lực sau này, chú thấy Giản Phàm là chàng trai rất có tiềm lực, có lẽ sau này có người nhìn lại phải hối hận đấy ... Ài, người trẻ tuổi bây giờ chọn bạn đời cái nhìn quá hạn hẹp, thanh niên tuổi trẻ thì e là không có nhiều tiền, phong lưu tiêu sái thì e là không đáng tin, đáng tin thì lại tướng mạo chẳng ra gì .. Ha ha, Nam Nam này, cháu thích loại nào?”
Tằng Nam có vài phần lúng túng, quảy đầu sang bên: “ Cháu còn chưa nghĩ tới.”
Lý Uy cười thầm không trêu nữa, còn có thể là ai được nữa chứ, có điều người đó lâu rồi không có tin tức gì.
Sắp Tết rồi vẫn còn nhiều người không nhà để về, có nhà khó về, cách Đại Nguyên 200 km có hơn trăm hình cảnh cũng ở hàng ngũ này, khi nhân viên hiệp trợ điều tra của cục công an huyện tới nơi, mới biên nơi này có tên: Hách Liên Khất Đài.
Địa điểm khai quật là một sườn dốc của Hách Liên Khất Đài, thời tiết này phá đất đào xới có khó khăn nhất định, chất cỏ khô gỗ mục đốt mới cạo được lớp mỏng trên mảnh đất đóng băng, đành phải điều hai máy phát điện chạy dậy tới, dùng máy chấn động đập cho lớp đất đóng băng trộn lẫn đá núi xốp rằ, sau đó dùng biện pháp thủ công đào xới.
Vị trí do nghi phạm chỉ, Giản Phàm vô cùng cẩn thận đã cùng nghi phạm nghiệm chứng chi tiết rất nhiều lần, gồm cả đường hầm mà hắn thoát rằ, nơi đó cách ngôi mộ tới 120 mét ở trong khe núi, sớm bị cỏ hoang loạn thạch che khuất rồi, đào không lâu tìm thấy một đường hầm, có điều người thường không dám đi vào lối này, ít nhất chứng minh lời Tôn Trọng Văn không sai.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất