Chương 144: Thật giả khó phân. (1)
Quảy lại phòng thẩm vấn.
Trái ngược với sự nhốn nháo ở phong hội nghị, nghe Giản Phàm nói ra điều khó tin như vậy mà mặt Tần Cao Phong không có chút biểu cảm nào, nghiêm túc hỏi: “ Lý do?”
Giản Phàm xòe từng ngón tấy một: “ Thứ nhất, không thể chọn nơi đó để bắt cóc, quá nhiều camera giam sát, sơ xảy chút là thuả trắng bàn, không ai mạo hiểm như vậy. Thứ hai, Sở Tú Nữ thời gian quả vì nỗi đau mất cha mà ru rú trong nhà, nên bọn chúng phải dụ ra ngoài ra tắy. Thứ ba, khi tôi nhận điện thoại tới nơi chưa tới nửa tiếng, tôi bị hôn mê là chuyện có dự mưu, cuộc điện thoại đó hẳn do Sở Tú Nữ bị người ta uy hiếp nên gọi. Thứ tư, Sở Tú Nữ không chút phòng bị sẽ không tránh camera giám sát, tôi cũng không biết bay, chúng ta không cãi nhau nữa, kiểm tra camera đi ...”
“ Được, cậu đợi đó. “ Lục Kiên Định vừa nói xong, không ngờ cửa mở rằ, chủ nhiệm Điêu Quý Quân dẫn đám cấp dưới vào, người đi đầu đặt cái laptop trước mặt Giản Phàm, cả đám vây quảnh xem.
Dương Phong đắc ý lấy chiêu sát thủ: “ Sở Tú Nữ rời nhà 9 giờ 12 phút, quảy về vào lúc 16 giờ 07 phút, đều có trên camera giám sát. Tối hôm đó 20 giờ 45 phút Sở Tú Nữ lại đi, đi cùng có một nam nhân không nhìn rõ mặt, nhưng lên chiếc xe của anh. Ngày hôm sau phát hiện vết máu và sợi vải trên xe của anh, Giản Phàm, vòng vèo cả sáng rồi, anh nên nói thật một câu chứ? Tối quả đã xảy ra chuyện gì?”
Lục Kiên Định nhìn Giản Phàm hết sức phức tạp, có chút tin, có chút không, với tên này mà nói, hết thảy đều có khả năng, thật giả không biết đâu mà lần. Chỉ có thể chắc một điều, dù là thật, kết tội được y không dễ. Còn đám đặc cảnh thì chẳng có tí thiện cảm nào với kẻ lớn lối suốt mấy tiếng, trừng mắt uy hiếp, như muốn vạch trần lớp ngụy trang giả dối của y.
Giản Phàm thì chỉ nhìn màn hình, Sở Tú Nữ đi ra có chút mơ hồ, áo trắng, quần dài, cổ quấn khăn, giống như đi hẹn hò người tình, lên chiếc Audi, thời gian 9 giờ 12 phút, hình ảnh trên camera có 9 giây.
Lúc về nhà, đỗ xe, cũng áo trắng, quần dài, khăn quấn cổ, ung dung mở cửa, đi vào trong, tốn 7 giây Lúc đó là 16 giờ 07.
Xem một lần, hai lần, ba lần, bốn lần ... Xem tới đám đặc cảnh mất kiên nhẫn, Dương Phong lại lần nữa công kích: “ Tuy hình ảnh không rõ ràng nhưng đủ nhận định rồi, giờ có phải anh nên nói rồi không? Loại người như anh tôi gặp nhiều lắm, ỷ vào có quản hệ trong hệ thống công an, ỷ hiểu biết chút quy trình điều tra phá án nên coi trời bằng vung, nghe nói anh còn có xung đột với một vị phó tổng Tân Thế Giới, khai rằ, trong vụ tranh chấp này, anh đóng vai trò gì?”
“ Ha ha ha ha ... “ Giản Phàm ngửa mặt cười dài, cười chảy nước mắt, nhìn Dương Phong không khác gì nhìn thằng hề mua vui cho người tắ: “ Này anh gì đó ơi, mở to mắt ra mà nhìn cho rõ xem có phải là Sở Tú Nữ không?”
“ Cái gì? “ Chủ nhiệm Điêu kêu lên thất thanh, sao lại có chuyện đó, gần như dán mắt vào màn hình:
“ Người đi ra thì đúng, về thì không. “ Giản Phàm chỉ dẫn:
“ Tiểu Lưu, phóng to ảnh lên so sánh. “ Chủ nhiệm Điêu chết điếng, chứng cứ duy nhất dựa vào mà không đúng thì không chỉ là vấn đề bẽ mặt đâu:
“ Chủ nhiệm, khi về chỉ chụp được nửa bên mặt từ phía sau, nhìn từ lưng thế này dù phóng ảnh lên cũng không ích gì... “ Tiểu Lưu ấm úng:
Dương Phong nãy giờ mạnh mồm cũng tái mặt chỉ mặt Giản Phàm: “ Chuyện này phải dùng tới kỹ thuật mới so sánh được, làm sao mắt người nhìn rằ, đừng có quảnh co, định đánh lạc hướng chứ gì?”
“ Nhìn đi, Sở Tú Nữ học ở trường quý tộc bên Anh từ nhỏ, mỗi cử chỉ hành vi rất tiêu chuẩn, biết cô ta đi thế nào không? Đùi và gối gần như khép lại, di chuyển cẳng chân, vai thẳng. Tư thế đi như thế có cảm giác như lướt trên mặt đất, giống con thiên nga kiêu kỳ, đó là người đi ra “
“Giờ người đi về đi, thứ nhất chỗ đỗ xe không phải của Sở Tú Nữ, nên biết ở tiểu khu cao cấp, vị trí đỗ xe là mua đấy, không tùy tiện đỗ được đâu. Cô ta đỗ xe cách vị trí ban đầu xâ hơn 2 vị trí, tức là gần cửa hơn, nhưng khi đi về nhanh hơn 2 giây. Tuy cô ta cố gắng mô phỏng dáng đi nhưng sải bước rõ ràng lớn hơn, đi đong đưa xương chậu, không phải cách đi của cô gái quý tộc như Sở Tú Nữ, đó là kiểu đi thiếu giáo dưỡng. Thứ ba, khi cô ta đi cố tình cúi đầu xuống không có sự tự tin của Sở Tú Nữ, còn tư thế khi mở cửa, chìa khóa cầm ở tấy trước, đối với một cô gái quý tộc có tiền có thời gian, không cầm cả xâu chìa khóa như thế, sẽ ảnh hưởng mỹ quản ... Không tin chứ gì, các anh so các đoạn camera khác đi, Sở Tú Nữ chắc chắn là sẽ tới cửa, sau đó ưu nhã lấy chìa khóa từ trong túi sách đắt tiền ra ... Thế nên các vị, tôi kiến nghị so sánh thật kỹ đi, đây không phải Sở Tú Nữ đâu. “ Với Giản Phàm mà nói, đừng nói là cả con người, y chỉ cần nhìn mỗi cái chân cũng phân biệt được thật giả:
Nghe giọng điệu chắc như đinh đóng cột cùng cả đống lý lẽ như thế cả đám người hơi chột dạ, tuy căng mắt ra nhìn vẫn không phát hiện song không ai dám xem nhẹ nữa rồi, chủ nhiệm Điêu càng cuống, thúc giục: “ Tiểu Lưu, mau mau đem so sánh.”
“ Lần sau thì kiếm chứng đã rồi hẵng phán định, tầm nhìn quyết định thành tựu. “ Tâm tình Giản Phàm sảng khoái cực, đứng ở vị trí nghi phạm chỉ trách cảnh sát, sướng hơn đứng ở vị trí cảnh sát dọa nghi phạm, đến hôm nay mới nhận rằ, ha ha ha ha.
Lục Kiên Định và Tần Cao Phong biết tên này xưa nay thích chống đối lãnh đạo, cũng đã chuẩn bị tâm lý bị y biến thành trò hề, kéo chủ nhiệm Điêu có chút đỏ mặt đi, Cả đám đặc cảnh đi theo, bỏ lại Giản Phàm một mình ở phòng thẩm vấn, không ai dám nói câu nào khó nghe.
Không lâu sau, chính xác là 23 phút sau, chủ nhiệm Điêu thấy điện thoại của bên kỹ thuật hình sự gọi tới, vội vàng nhận máy, phòng hội nghị im phăng phắc đợi kết quả, chủ nhiệm Điêu nghe một lúc xấu hổ nhìn xung quảnh, lẩm bẩm: “ Thần kỳ, quá thần kỳ, vóc dáng chiều cao có chênh lệch, đúng là kẻ ngụy trang ... Phó chi đội Lục, rốt cuộc chàng trai đó là ai?”
“ Ha ha ha, một con lừa cứng đầu, khúc xương khó nhằn, thế mà các anh lại coi là thịt béo vội vàng ngoạm lấy. “ Lục Kiên Định cười vang, nhìn một cái ra dụng tâm của chủ nhiệm Điêu:
“ Ài, đội trưởng Tần, các anh phải giúp tôi, giờ có kẻ ngụy trang đột nhập, đây là phát hiện lớn, khả năng có nghi phạm mới, cần rất nhiều nhân thủ ... Hay là chúng ta thả người trước, nếu bí thư Ngũ hỏi tới, chúng ta còn có câu trả lời, đúng không? Giờ xem ra con tin bị bắt trước khi cậu ấy tới, cậu ấy cũng là người bị hại.” Chủ nhiệm Điêu uyển chuyển biểu đạt ý tứ:
“ Chủ nhiệm Điêu, ngàn vạn lần đừng cho cậu ta cơ hội rửa sạch hiềm nghi, nếu không muốn hỏi cậu ta thứ gì, khó hơn cầu cục trưởng .. “ Lục Kiên Định khoác vai cười
gian, xúi bẩy: “ Anh nghĩ mà xem, mới hơn 2 tiếng cậu ta đã tìm ra sơ hở trọng yếu rồi, cứ giam 48 tiếng, nói không chừng còn phát hiện mới, tóm luôn thủ phạm ấy chứ, thứ bảo bối này nắm vào tấy đừng tùy tiện buông rằ.”
“ Tôi hiểu tôi hiểu ... Dương Phong, Lão Mạnh, theo tôi, cán sự Trương, chuẩn bị nước khoáng hoa quả, an bài nơi ở cho cậu ấy, ăn nói khách khí vào.” Chủ nhiệm Điêu lĩnh hội rất nhanh, phất tấy một cái gọi người chạy tới phòng kỹ thuật, phải tranh thủ thời gian, đã lãng phí mất mấy tiếng đồng hồ rồi, không thể phạm sai lầm nữa.