Hải Đường Không Tiếc Sắc Son

Chương 4:

Chương 4:
“Đến nhà rồi.”
“Nhà nào? Tôi không có nhà ở đây.” Khi nói câu này, không biết có phải vì say rượu không, giọng cô ấy nghèn nghẹn.
Nhưng giây tiếp theo, cô ấy suýt chút nữa ôm tôi rồi nôn ra người tôi.
Tôi cố kiềm chế sự thôi thúc muốn đập đầu cô ấy, cứng rắn kéo cô ấy ra khỏi xe.
“Nếu cô dám nôn ra người tôi, chờ ngày mai cô tỉnh lại, tôi nhất định sẽ vứt cô ra ngoài.” Tôi đe dọa cô ấy.
Cô ấy mở to mắt nhìn tôi, đuôi mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng nhưng vẫn chưa rơi xuống, tôi thừa nhận mình lại mềm lòng.
Cuối cùng, cô ấy cũng nằm yên trên giường, còn tôi thì đang ngồi xổm một bên suy nghĩ xem việc đưa cô ấy về có phải là một sai lầm hay không, càng nghĩ đầu tôi càng đau.
“Từng nghĩ cô là đóa hoa sen trắng giả vờ trong sáng, dã tâm đều giấu trong lòng, cô thực sự… khiến tôi hơi bất ngờ.” Tôi xoa xoa thái dương, bất lực thở dài.
Tưởng rằng Kỷ Tầm Vi đã ngủ, nhưng cô ấy đột nhiên lại cất tiếng: “Không, tôi thật sự ngây thơ, tôi không giả vờ.”
Với việc cô ấy thừa nhận một cách thẳng thừng như vậy, ngược lại tôi không biết phải nói gì.
Trước khi ra khỏi phòng, tôi mở cửa sổ cho hơi rượu tan bớt, đột nhiên phát hiện đêm nay hiếm có một vầng trăng tròn.
Nhìn thoáng qua vẻ mặt say ngủ của Kỷ Tầm Vi, mày thanh mắt tú, sống mũi thẳng tắp, tĩnh lặng như hồ sâu, an nhiên như vậy.
Nói chung, lúc này tôi có chút hoang mang, không thể nói là lo lắng, hay là bất lực.
Nhìn vào điện thoại, bố mẹ đang đi nghỉ ở nơi nào đó đã nhắn tin dồn dập cho tôi từ mấy tiếng trước, tất cả đều hỏi tại sao sắp đến ngày cưới rồi lại chia tay với Chung Tấn, tại sao không thích hôn sự họ đã sắp đặt cho tôi.
Lý do tại sao, đương nhiên là vì không có tình cảm mới chia tay. Họ cho rằng tôi không thể nào không thích Chung Tấn, ngoại hình xuất chúng, tài năng kiệt xuất, tính cách không quá tốt nhưng ít nhất cũng có thể ở chung, nhìn thế nào cũng không có lý do để từ chối. Chỉ là tôi có một loại trực giác, hôn lễ này có thể sẽ không diễn ra được vì sự tồn tại của một người nào đó.
Nhưng tôi biết lý do như vậy là không chính đáng, cũng không thể thuyết phục được bố mẹ, giống như bố tôi lái Ferrari, mẹ tôi lái Porsche, còn tôi thì đang nói đùa vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất