Chương 11:
Giống như kiếp trước, chiếc rìu sắc nhọn bổ vào cánh cửa sắt mỏng manh.
Tôi đã đếm, chỉ cần bổ năm lần là ổ khóa sẽ bung ra.
Bên trong nhà, Vương Hâm và Dương Giai Giai vẫn còn đang đổ lỗi cho nhau.
Khi họ nhớ ra để gọi cảnh sát thì cửa đã bị phá.
Ngay sau đó, tiếng chặt thịt và tiếng la hét thảm thiết vang vọng khắp cả khu nhà.
Tôi nhớ lại nỗi đau khi bị sát hại, không kìm được nắm chặt vạt áo trước ngực và hít thở thật sâu.
Tôi cố gắng tự an ủi mình: "Chu Tuyết, mọi thứ đã qua rồi. Lũ cặn bã sẽ phải nhận quả báo, còn mày sẽ sống tốt hơn!"
Sau khi bình tĩnh lại, tôi gọi điện thoại báo cảnh sát.
Tiếng còi xe cảnh sát làm Đường Hưng Văn hoảng sợ bỏ chạy.
Căn phòng của Dương Giai Giai một mớ hỗn độn, máu văng tung tóe lên tường và trần nhà.
Thời gian được kiểm soát hoàn hảo.
Cô ta và Vương Hâm đều không chết, chỉ là tay chân và cơ thể bị chia cách hơi xa.
Tôi là người được trùng sinh sau khi chết thảm.
Nên không muốn họ cũng có cơ hội như vậy.
Lũ cặn bã nên sống dở chết dở, mỗi ngày phải hối hận về những việc mình đã làm.
Vương Hâm ngất xỉu, nồng nặc mùi nước tiểu.
Tôi đứng ngoài cửa mà còn bị sặc.
Điều bất ngờ là Dương Giai Giai vẫn còn sức để chất vấn tôi.
Giọng cô ta đứt quãng: "Chu... Tuyết, mày... đã làm gì? Tại sao Đường... lại nhắm vào chúng tao..."
Tôi chỉ vào con số trên cửa phòng mình, cười cười:
"Không có gì, chỉ là mượn tạm số nhà của mày thôi. Nhà mày có đàn ông ở trong, chắc sẽ không phiền đâu nhỉ?
"Chiêu này tao học từ mày đó, quả nhiên hữu hiệu!"
Dương Giai Giai tức đến mức máu chảy nhanh hơn:
"Mày... sao mày có thể... ích kỷ như vậy? Tao... tao sẽ báo cảnh sát bắt mày..."
Tôi mỉm cười dùng khăn giấy lau sạch dòng chữ phấn, rồi phủi phủi tay:
"Ối, tao sợ quá đi mất.
"Nếu còn sức, hay là nghĩ cách giải thích chuyện đồ ăn với cảnh sát đi, đừng để bị điều tra ra, không thì còn bị thêm tội 'cố ý mưu hại' nữa, ngồi tù dệt máy trăm năm đấy."
Dương Giai Giai tức điên lên, cố gắng bò qua đánh tôi.
Tôi tiếp tục dùng lời nói giết chết tâm hồn cô ta:
"Từ từ thôi, hai cái chân mày vẫn chưa đi theo kịp kìa!"