Chương 45: Tổng bộ đầu: Đậu Trường Sinh ngươi vì cái gì hãm hại ta
Không có biện pháp, chỉ có thể vận dụng bản lĩnh thật sự.
Sư phụ?
Ngài ở đâu?
Tiểu Đậu Tử cần ngài?
Cửa phòng đóng chặt.
Đậu Trường Sinh chân đạp một bộ pháp đặc biệt, sau đó trịnh trọng vái ba vái với gương đồng.
Nhìn thấy gương đồng hiện ra hào quang nhàn nhạt, một luồng dao động vô hình lấy gương đồng làm trung tâm khuếch tán ra, một thước quanh nơi này hoá thành lĩnh vực yên tĩnh.
Đã không còn liên kết với thế giới bên ngoài nữa, âm thanh trong tai cũng biến mất, tất cả giống như dừng lại vậy.
“Chuyện gì?”
Trong gương đồng truyền ra tiếng nói.
Đậu Trường Sinh miêu tả ngắn gọn chuyện của Vạn Tam một lần, lần này còn chủ động truyền lại tin tức cho m Cực Tông, tất nhiên không phải Đậu Trường Sinh sợ phá án không thuận lợi.
Bây giờ thân phận và địa vị của hắn đã khác, Đậu Trường Sinh chỉ cần không ngừng mạnh lên thì có thể tra án được hay không cũng sẽ không có ảnh hưởng lớn đến như vậy.
Cũng giống như diễn viên ở kiếp trước vậy, chỉ cần soái là được.
Kỹ thuật diễn?
Đó là cái gì?
Có thể ăn ư?
Điều thật sự khiến Đậu Trường Sinh để ý là chuyện Vạn Tam khiên này có liên quan đến Tài Thần Các.
Mục đích của Tiền Tiểu Cửu không thuần khiết.
Đến bây giờ hảo hữu kia cũng chưa thấy tăng thêm, trong lòng Đậu Trường Sinh vẫn luôn cảm thấy sợ hãi.
Ngay cả hảo hữu cũng không phải?
Lời nói của Tiền Tiểu Cửu có thể tin?
“Biến mất một cách bí ẩn trong mật thất, chỉ còn lại tro tàn sau khi bị đốt cháy.”
Sư phụ thần bí nói thầm một câu, sắp xếp lại lời nói, lúc này mới từ từ mở miệng: “Chuyện này xem như hỏi đúng người rồi.”
“Ta cũng trở lại tông môn cách đây không lâu, từ trong miệng phu nhân tông chủ biết được.”
“Thiên Cơ Các và Bách Hiểu Sinh có biết không?”
“Là đệ tử đầu tiên của lão nhân Thiên Cơ, từng là lâu chủ Thiên Cơ Lâu, sau không biết vì sao lại phản bội Thiên Cơ Lâu, tự mình xây dựng Thiên Cơ Các.”
“Chẳng qua Thiên Cơ Các ở 30 năm danh tiếng có một không hai, nhưng dưới sự vây quét của Thiên Cơ Lâu đã sớm mai danh ẩn tích.”
“Chuyện này thì có liên quan gì đến bọn họ chứ?”
Sư phụ thần bí nở nụ cười, ôn hòa mở miệng nói: “Thiên Cơ Các ẩn nấp âm thầm nhiều năm như vậy nhưng cũng phải ăn cơm.”
“Muốn phát triển lớn mạnh thì không thể thiếu tiền tài.”
“Bách Hiểu Sinh không hổ là xuất ra từ Thiên Cơ Lâu, quá quen thuộc Thiên Cơ Lâu, bây giờ kinh doanh xoát bảng bài danh, làm ăn phong sinh thuỷ khởi.”
“Chắc hẳn Vạn Tam kia cũng là một vị khách hàng nào đó trong danh sách.”
“Từ Thiên Cơ Các tổ chức, bắt đầu kiến tạo ra một vị thiên tài xông vào Nhân Bảng, chiếm cứ một bài danh khá tốt, sau đó lại giao phó cho Vạn Tam.”
“Thiên Cơ Chỉ Nhân, đây là sáng tạo từ Thiên Cơ Các.”
“Có thể mô phỏng người sống giống như đúc, nhìn không biết là thật hay giả, kể cả sau này xảy ra chuyện cũng sẽ tự động đốt cháy biến mất.”
“Lần này lưu lại tro tàn, xem ra kim chủ sau lưng Vạn Tam kia không bỏ được chi tiền ra nên dùng Thiên Cơ Chỉ Nhân cấp bậc thấp.”
Quá cuốn.
Đây là suy nghĩ đầu tiên khi Đậu Trường Sinh nhận được tin tức này.
Là người hay là quỷ đều phải diễn.
Nhưng đó cũng là chuyện bình thường.
Xoát bảng.
Giở trò dối trá, thiên phú của lão tổ tông ở phương diện này rất có tài.
“Bán thần binh ngày mai đến Thần Đô, sau khi thu được thì lại đi tiếp nhận ước chiến.”
“Từ trước tới nay đà chủ Thiên Thông của Thiên Cơ Lâu luôn e sợ cho thiên hạ không loạn, bốn phía bắt đầu xúi giục châm ngòi, không thể tin nhưng cũng không thể không tin.”
“Người này bị vinh dự là nhân tài mới xuất hiện của Thiên Cơ Lâu, phụ trách vùng đất Thần Đô này, là ngươi có bản lãnh thật sự.”
“Đó là gậy quấy phân, kẻ chế tạo ra tai hoạ, sớm muộn gì hắn cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử, ít tiếp xúc với hắn đi.”
“Lần này, tốt nhất nên chọn cách bình tĩnh và thành thành thật thật một đoạn thời gian.”
“Đương nhiên nếu là có lựa chọn khác, ngươi có thể làm.”
“Vi sư đều ủng hộ ngươi.”
“Đa tạ sư phụ.”
Sau khi Đậu Trường Sinh trò chuyện thêm vài câu, nhìn gương đồng dần dần ảm đạm, trong lòng nắm chắc.
Bản thân mình không tra được án, nhưng sau khi có manh mối thì mình có thể mượn nhờ lực lượng của m Cực Tông.
Nhưng cũng do địa vị bây giờ đã khác, hắn là đệ tử chân truyền, nếu không ngay từ đầu đã bị vị sư phụ thần bí không biết tên này quát lớn rồi.
Dính đến Thiên Cơ Các, Đậu Trường Sinh đương nhiên sẽ không ngây ngốc trực tiếp chọc ra, thứ nhất là không đáng, cũng không muốn lập công.
Thiên Cơ Lâu cũng không phải là thứ tốt đẹp gì, những câu nói châm ngòi của Thiên Thông vẫn còn vang vọng ở trong tai, để cho bọn hắn chó căn chó đi.
Đậu Trường Sinh định nghe theo ý kiến của sư phụ thần bí tất nhiên cũng sẽ không vội, quay trở lại Tội Sơn, lúc này đã đến giữa trưa.