Hào Môn Mật Ái: Chỉ Sủng Cô Vợ Thiên Hậu Đáng Yêu (Dịch)

Chương 22.1: Trêu đùa tôi vui lắm sao?

Chương 22.1: Trêu đùa tôi vui lắm sao?
Chính vào lúc cô Cao đang căng thẳng, thấp thỏm, Lâm Tố Tâm cũng đang âm thầm bối rối.
Cô còn cho rằng, Hạ Minh Tuyên đã giải quyết xong chuyện học bạ rồi, không ngờ tình hình lại như này. Vậy sao anh ta còn bảo cô hôm nay đến làm thẻ học sinh? Không phải là cố tình lừa cô chứ?
Trong đầu Lâm Tố Tâm chợt lóe lên một tia sáng, bỗng nghĩ người đàn ông tính cách xấu xa này sẽ không phải là vì cô từng nói không cần anh ta giúp đỡ, có thể tự xử lý chuyện này, vì vậy mà anh ta không vui, cố ý không chuyển lời đến phòng giáo vụ, cố tình để cô bị những người này ức hiếp sao?
Lâm Tố Tâm cau mày, cảm thấy với sự tự đại và độc ác của Hạ Minh Tuyên, hoàn toàn có khả năng làm ra loại chuyện này! Nếu không thì thật sự không thể lý giải được, đối với Tổng giám đốc Hạ mà nói chỉ là một câu nói, tại sao lại xảy ra tình huống như này.
Nhưng, điều này có lợi gì cho Hạ Minh Tuyên?
Cô Cao giục cô La mấy lần, thấy cô ấy do dự, không muốn gọi điện thoại, không nhịn được liền sải bước đến bên bàn, tự cầm điện thoại nội bộ lên bấm số: “Phòng bảo vệ đúng không? Có người đang gây rối ở phòng giáo vụ của chúng tôi, mau cử người đến đây.”
Cúp điện thoại xong, cô Cao ngước cằm lên nói: “Người của phòng bảo vệ sắp tới đây rồi, không phải em muốn đi đến chỗ hiệu trưởng đối chất sao? Mau đi tìm hiệu trưởng đi. Nếu không, sau khi em bị đuổi khỏi trường thì càng không có cơ hội gặp hiệu trường nữa.”
Lâm Tố Tâm khẽ cau mày, đáng tiếc là hôm qua cũng không hỏi phương thức liên lạc của hiệu trưởng Trần, bây giờ trong tình huống này, tìm được hiệu trưởng là điều không thể, mấy vị trưởng phòng, phó phòng của phòng giáo vụ đều tham gia vào việc này, càng không có khả năng ra mặt giúp cô. Chẳng lẽ bây giờ chỉ có thể nhanh chóng rút lui?
Sau khi suy đi nghĩ lại, cảm thấy cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể rời đi trước, thật sự không thể đợi người của phòng bảo vệ đến ném cô ra ngoài. Có phần quá xấu hổ rồi.
Nhưng, thật sự có chút không cam tâm……
Lâm Tố Tâm nhìn thẳng vào mắt cô Cao, bình tĩnh nói: “Nếu cô đã kiến quyết không chịu lấy quyết định thôi học ra, bây giờ em cũng không có cách nào, nhưng em nhất định sẽ lại tới.” Nói xong, cô dứt khoát xoay người, chuẩn bị rời khỏi phòng giáo vụ.
Cô Cao sau lưng cô cười lạnh nói: “Bây giờ em lại vội đi rồi sao? Không cần học bạ nữa à? Nói cho em biết, đã muộn rồi! Nếu tôi còn ở phòng giáo vụ một ngày, đừng nghĩ đến việc chuyển học bạ của em đến trường khác. Học sinh bị Ngân Diệu đuổi học thì trường nào muốn nhận chứ? Em vẫn nên nghĩ xem, người chưa tốt nghiệp cấp ba, sau này có thể tìm được công việc gì đi!”
Lâm Tố Tâm bỗng quay đầu lại, lạnh lùng nhìn bà ta.
Cô Cao bị cô nhìn đến lạnh sống lưng, nói: “Em còn có việc gì sao?”
Lâm Tố Tâm đang định nói, đột nhiên vang lên một bản nhạc êm tai “Dance of the Four Swans”, trong bầu không khí căng thẳng này, một bản nhạc vui vẻ, du dương đột nhiên truyền đến, tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.
Lâm Tố Tâm ngẩn ra vài giây mới đột nhiên nhớ ra, đây là tiếng chuông điện thoại của mình! Vì nhạc chuông này là do chủ cơ thể cài đặt, mấy ngày nay cô cũng không nhận bao nhiêu cuộc gọi, nhất thời không kịp phản ứng.
Cô vô thức lấy điện thoại ra xem, màn hình hiển thị một dãy số lạ, không có trong danh bạ của Lâm Tố Tâm.
Chắc là điện thoại quảng cáo rồi. Cô tắt máy, đang định cất điện thoại vào túi thì không ngờ, điện thoại lại đổ chuông. Cô lại tắt máy, lại đổ chuông.
Đầu năm nay, những người bán hàng thật cố chấp!
Lâm Tố Tâm mở điện thoại, chuẩn bị chặn cuộc gọi này.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất