Chương 34.1: Cho điểm.
Từ Tiêu Ý trừng mắt nhìn Từ Tiêu Vân, nói: “Một người muốn trở nên nổi bật trong giới nghệ sĩ, nhân tố quan trọng nhất không phải là ngoại hình, thậm chí cũng không phải là thực lực. Thứ nhất là dựa vào chăm chỉ, thứ hai là dựa vào may mắn, thứ ba mới dựa vào thực lực. Trong trường hợp có cả ba điều đó, ngoại hình đẹp có lẽ mới có một chút ưu thế”
Người đàn ông trẻ tuổi cười nói: “Tiêu Vân, em đừng cãi nhau với giám đốc Từ, trong công ty ai mà không biết anh ấy xem trọng thái độ của nghệ sĩ nhất chứ. Có phải em gái vừa rồi không đủ tôn trọng với giám đốc Từ không?”
Từ Tiêu Vân nói: “Cũng không phải, em gái kia vẫn lễ phép, hơn nữa còn là học sinh của Ngân Diệu. Nhưng mà, lần này cô ấy đến đăng ký mà chửng đem theo tư liệu gì cả, em bảo cô ấy hát tại chỗ mấy câu, cô ấy cũng không đồng ý. Cho nên, điểm cô ấy nhất định không cao”
Người đàn ông trẻ tuổi tò mò hỏi: “Thật sự có người không mang gì cả mà đến đăng ký sao? Thế hai người cho cô ấy mấy điểm?”
Từ Tiêu Ý mở phiếu đăng ký của Lâm Tố Tâm trong máy tính, vẫy tay với anh ta, ý bảo anh ta đi qua xem.
Trong bảng kê khai trong máy tính, ngoài những thông tin mà Phùng Tư Tư đã kê khai lúc đăng ký trực tuyến ra thì còn mấy hàng là do nhân viên công tác điền.
Thật ra, bắt đầu từ giây phút Lâm Tố Tâm nộp phiếu đăng ký, nhân viên công tác cũng đã bắt đầu tiến hành chấm điểm sơ bộ cho cô rồi, đồng thời ghi lại số điểm này trong phiếu đăng ký.
Người đàn ông trẻ tuổi nhìn một chút, điểm thành tích có tổng cộng là 30 điểm, chia làm ba phần: Ngoại hình, tài năng và mục khác, mỗi phần có 10 điểm.
Từ Tiêu Ý và Từ Tiêu Vân cho ngoại hình của Lâm Tô Tâm 9 điểm.
Đó là số điểm cao vô cùng hiếm có, trên cơ bản trong một nghìn thí sinh đăng ký thì chỉ được một hai người. Và trong các thiếu nam thiếu nữ đến đăng ký làm thực tập sinh, hàu hết đều có ngoại hình nằm trên mặt bằng chung, bọn họ chọn một trong một ngàn, đẳng cấp cao hơn người bình thường.
Từ Tiêu Vân giải thích: “Ngoại hình không chỉ bao gồm mặt mũi, mà còn khí chất, trình độ học vấn, tính đặc biệt và các nhân tố ảnh hưởng. Lâm Tố Tâm là học sinh của Ngân Diệu, lại còn được chiêu sinh theo kiểu truyền thống, chứng tỏ cô ấy được tiếp nhận một nền giáo dục vô cùng tốt đẹp và tinh anh, đó là một lợi thế. Hơn nữa còn trông giống Đàm Chiêu Linh, nói trắng ra là có khí chất ngọc nữ, rất dễ dàng bồi dưỡng, mức độ nhận biết cũng rất cao, không giống với các người mẫu trẻ phẫu thuật thẩm mỹ riết trông ai cũng giống nhau, cho nên cho điểm cao”.
Người đàn ông trẻ tuổi gật đầu, Từ Tiêu Ý cũng không dị nghị gì, điều này anh ta vẫn có thể đồng ý với em gái anh ta.
Từ Tiêu Vân kéo bảng kê khai xuống thì giật mình vì nội dung phía sau.
Ở trong cột tài năng, Lâm Tố Tâm được…0 điểm.
Người đàn ông trẻ tuổi hơi kinh ngạc quay đầu.
Từ Tiêu Ý lạnh nhạt nói: “Không hề chuẩn bị một chút gì đã chạy tới đăng ký. Nếu không thấy được tài năng của cô ta thì đương nhiên chỉ có thể 0 điểm”.
Người đàn ông trẻ tuổi nói: “Tình huống của cô ấy cũng khá thường gặp, cũng có rất nhiều người khác chưa chuẩn bị xong đã tới rồi, có một số người tuy đã chuẩn bị tư liệu nhưng mà cách thức không phù hợp với quy định của công ty. Cho nên chỉ cần phương diện ngoại hình và ăn nói thông qua, thông thường chúng ta sẽ bảo những thí sinh này bổ sung tư liệu trong thời gian ba ngày, rồi lại tiến hành chấm điểm”
“Không cần thiết”. Từ Tiêu Ý lắc đầu: “Cái loại ỷ vào ngoại hình của mình không tệ này, ngay cả tư liệu cơ bản cũng không chuẩn gì thì sau này rất khó làm nên được thành tựu gì”.
Từ Tiêu Vân phỉ nhổ: “Anh cứ thấy người ta đẹp là tiêu chuẩn kép”
Từ Tiêu Ý trừng mắt nhìn em gái, nói: “Bất kể đẹp hay xấu, anh cũng chỉ có một tiêu chuẩn. Thái độ nghiêm túc thì có thừa điểm, không nghiêm túc thì tốt nhất đừng đến”.
Từ Tiêu Vân le lưỡi, không dám tranh luận với anh trai mình.
Người đàn ông trẻ tuổi hỏi: “Thế là loại bỏ người ta?”