Chương 48.2: Chỉ có thể “ôm đùi”
Lâm Tố Tâm nói: “Tôi lại không cảm thấy Đỗ Lâm Nhi sẽ làm như vậy”. Cô nghĩ đến bình luận trông có vẻ công bằng rộng lượng, nhưng thật ra là mâu thuẫn gay gắt của Đỗ Lâm Nhi, nói: “Tôi thấy Đỗ Lâm Nhi cũng không thích fanclub của Mộ Hàn Khanh, ai lại thích một đống con gái suốt ngày theo dõi vị hôn phu của mình chứ? Cô ta cũng chỉ lợi dụng bọn họ để đối phó tôi mà thôi”.
“Được rồi, xem như cậu nói đúng, thế sao cậu có thể chắc chắn là cậu nhất định có thể thi đậu thực tập sinh? Lỡ như các cậu đều có thể thi đậu, cậu có thể đảm bảo được rằng nhất định cậu sẽ là người ra mắt trước không?”
Lâm Tố Tâm nói: “Chuyện ra mắt sau này hãy nói, ít nhất cái chuyện thi thực tập sinh, tôi có cách của tôi”
“Cách gì?”. Phùng Tư Tư nghe cô nói rất chắc chắn như thế thì tò mò hỏi.
Lâm Tố Tâm trầm ngâm nói: “Bây giờ vẫn chưa thể nói cho cậu biết, chờ tôi nghĩ xong đã rồi nói”.
Phùng Tư Tư vội la lên: “Này, cậu bị gì thế? Tố Tâm, tôi phát hiện từ sau khi chia tay với cậu Mộ, cậu có rất nhiều bí mật! Chuyện cái điện thoại di động lần trước cậu vẫn chưa giải thích rõ ràng với tôi đâu. A! Tôi biết rồi, có phải cậu thật sự bị người ta bao nuôi không? Là người đàn ông tặng cậu điện thoại có cách giải quyết người của giải trí Băng Toản à?”
Lâm Tố Tâm dở khóc dở cười, nói: “Cậu nghĩ đi đâu thế? Tôi muốn dựa vào bản thân mình để thi đậu thực tập sinh của Băng Toản, cậu đừng suy nghĩ lung tung, tôi không bị bất cứ kẻ nào bao nuôi cả!”
Lâm Tố Tâm nói chắc như đinh đóng cột, thật ra trong lòng lại không yên. Dù sao thì chuyện ăn mặc của cô bây giờ đều do Hạ Minh Tuyên tài trợ, lại còn ở biệt thự của Hạ Minh Tuyên, có vẻ không khác bao nuôi là mấy…
Nhưng mà, chính vì như vậy, cô càng phải thi đậu thực tập sinh của Băng Toản, nỗ lực kiếm tiền, tranh thủ sớm ngày dùng tiền đập lên trên mặt Hạ Minh Tuyên, sau đó dọn đi!
Lại nói tiếp, có một số điều đã bị Phùng Tư Tư nói trúng rồi, người đàn ông tặng điện thoại di động cho cô chắc là có cách giải quyết người của giải trí Băng Toản. Lâm Tố Tâm không nghi ngờ chút nào, đối với cậu ba Hạ mà nói, đừng nói là cho cô làm thực tập sinh của Băng Toản, e rằng chỉ cần một câu nói đã có thể khiến cô trực tiếp nhận vai chính trong đoàn phim của một đạo diễn lớn luôn ấy chứ.
Nhưng mà, thằng cha này rõ ràng không hài lòng về cô, cô sẽ không vì một vụ cá cược mà đi cầu xin anh đâu. Hơn nữa, cô căn bản không nhìn thấu tâm tư của cậu ba Hạ, rất có khả năng cô cầu xin anh thì anh cũng sẽ không giúp cô đâu.
Phùng Tư Tư ở đầu bên kia điện thoại nghi ngờ nói: “Rốt cuộc cậu có cách gì có thể bước vào Băng Toản? Tôi khuyên cậu đừng lạc quan quá, đây không phải là chuyện đùa đâu! Lỡ như cậu thua, không thi đậu thực tập sinh, lại còn nghỉ học ở Ngân Diệu, cậu có nghĩ tới tương lai của cậu sẽ thế nào không? Cậu tuyệt đối không được kích động đâu đấy!”
Thật ra, Phùng Tư Tư vẫn còn môt điều lo lắng không nói ra. Thua thì thôi, nhưng mà trước đây Lâm Tố Tâm có tiền lệ tự sát, cô ấy rất lo, lỡ như Lâm Tố Tâm thua, bị áp lực buộc thôi học thì sẽ làm ra chuyện quá khích một lần nữa.
Lâm Tố Tâm nói: “Tư Tư, cậu yên tâm đi, tôi sẽ không bị đuổi khỏi Ngân Diệu đâu. Được rồi, tôi cúp máy đây, hình như Hà Lệ Sa lại bình luận rồi, tôi xem đã”.
Phùng Tư Tư đầy bụng nghi ngờ mà cúp điện thoại.
Lâm Tố Tâm lại không có quá nhiều áp lực tâm lý, cô nắm chắc 80% là có thể thắng được vụ cá cược này.
Tuy vẫn có thể sẽ thua, nhưng cô cũng không phải là thiếu nữ có tâm lý yếu ớt như nguyên chủ, cho dù thật sự thua thì cá cược gì gì đó cũng không có hiệu lực về mặt pháp luật, cũng chẳng có nội quy của trường học nào quy định thua cược là nhất định phải nghỉ học cả! Tất cả chỉ là trò đùa trên đầu môi giữa đám học sinh thôi, không thể nào cưỡng chế thi hành được, cô nhất quyết không đi, ai có thể làm gì cô?
Cho dù fanclub của Mộ Hàn Khanh và Đỗ Lâm Nhi đứng sau lưng giở trò quỷ, đến khi thật sự hết cách…được rồi, nếu thật sự cùng đường tuyệt lộ, cô cũng chỉ có thể “ôm đùi” cậu ba Hạ thôi…