Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 194: Hành động kinh người

Đám người này lập tức vỡ tổ, tiếng mắng một mảnh vang lên:

“ Triệu Vô Cực ngươi phát điên sao? thập đại danh kiếm một trong Viên Nguyệt Kiếm ngươi cũng dám ném xuống sông”? 

“ Triệu Vô Cực ngươi có biết mười món ném xuống sông này thì chỉ có hai ba món có thể may mắn vớt lên được không? ngươi đây là muốn giang hồ mất đi một cái bảo kiếm quý giá sao”?

“ Triệu Vô Cực nếu chúng ta không tìm được bảo kiếm ta nhất định cùng với ngươi liều”!

“ Triệu công tử, sao ngươi lại hành động dại dột như thế a! dù sao cũng là bảo kiếm ngươi không dùng được có thể để cho người khác dùng a, như thế cũng sẽ không ai tìm ngươi phiền phức ngươi sao lại phải làm việc đến mức tuyệt như thế chứ”!

“ các ngươi còn đứng đó làm gì mau xuống tìm kiếm”!

“ các ngươi mau nhảy xuống tìm cho ta, còn đứng đấy lão tử là công tử hay các ngươi là công tử, chả lẽ chờ lão tử xuống mò kiếm cho các ngươi a “!

Trên bờ nhất thời loạn thành một đoàn, một số người không có cơ hội tranh đoạt bảo kiếm thì vô cùng hứng thú đứng xem chuyện này.

Hôm nay Triệu Vô Cực hành động có thể nói là một cái sự kiện lớn ở Túy Mộng Thành, thập đại danh kiếm một trong bị hắn ném xuống sông, mọi người biết được tin tức này đều là trợn mắt há hốc mồm.

Thập đại danh kiếm Viên Nguyệt Kiếm mọi người đối với nó thái độ chính là nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, Triệu Vô Cực lại vì sợ hãi muốn giải lời nguyền của phong lão đầu tử mà mạnh mẽ đem nó vứt xuống sông khiến con sông này lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt.

Triệu Vô Cực lúc này mới biết được dòng sông này tên là Hoài thu, một nhánh nhỏ của sông lớn Vân giang.

Triệu Vô Cực ném kiếm xuống sông, bây giờ đám nhị lưu trở xuống cao thủ đều bị hắn lời nói ảnh hưởn ở trên bờ mang vẻ mặt vui vẻ khi người gặp nạn hứng thú nhìn đám người thi nhau nhảy xuống sông mò kiếm.

Đám người này đa số đều là hạ nhân của người ở Túy Mộng Thành, lệnh của chủ tử bọn hắn không thể không theo, một số người thông thạo bơi lội thì trong tâm đều tồn may mắn ý nghĩ, hi vọng bản thân có thể tìm được bảo kiếm sau đó thuận đường thủy thoát đi, sau đó độc chiếm.

Những cái này công tử hoặc người có thế lực đều nhao nhao phái người của mình xuống tìm bảo kiếm, sông Hoài thu lập tức tình cảnh vô cùng nhộn nhịp, người ngoi lên lặn xuống liên tục hiện lên.

Nếu người không biết đến đây còn tưởng rằng Túy Mộng Thành mở đại hội bơi lội mọi người đang thi nhau xem ai có thể bơi giỏi hơn lặn lâu hơn.

Triệu Vô Cực cũng là đứng ở trên cầu nhìn một lúc, hắn lúc đầu cũng hứng thú quan sát đám người này bơi lội, nhưng một lúc sau liền mất đi hứng thú.

Triệu Vô Cực lúc này chắp tay hướng đám đông nói:

“ Triệu mỗ đã không còn bảo kiếm trong tay, cái gì kì ngộ cũng đã kết thúc, bây giờ còn có vị nào bằng hữu cố tình bám theo ta, vậy đừng trách tại hạ ra tay độc ác”!

Hắn lời nói uy hiếp cũng là rất có lực chấn nhiếp, Triệu Vô Cực hung danh không phải tự nhiên mà có, trong đám người một số tên còn đang muốn bám theo Triệu Vô Cực xem bọn hắn có bỏ lỡ cái gì kì ngộ không đều lập tức tắt tâm tư. 

Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên nụ cười thong dong trở lại sát thủ công hội tìm Yên Vũ.

Hắn hôm nay tuy thân lâm hiểm cảnh, nhưng từ lúc Triệu Vô Cực ném đi bảo kiếm, cũng không thật sự có người dám tìm hắn gây chuyện.

Căn bản chính là hắn chiến lực không yếu, ra tay thủ đoạn rất độc ác. người khác muốn tính sổ với hắn trừ khi là giết chết được hắn, nếu không Triệu Vô Cực trả thù cứ nhìn Hỏa Vân Thành đám kia gia tộc kết cục sẽ rõ.

Đám người này mượn người đông thế mạnh số lớn đều là hùa theo dạng người bọn hắn mới dám mở miệng dọa dẫm Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực ở riêng chỗ này tên nào dám mở miệng trách mắng hắn một câu chỉ sợ sẽ lập tức học được một bài học đắt giá.

Triệu Vô Cực một đường đi trở lại, quả nhiên không tên nào dám bám theo hắn, Triệu Vô Cực không hề cảm nhận được bất kì ánh mắt theo dõi nào, ung dung đi vào sát thủ công hội.

Đám người ở trong sát thủ công hội cũng là một đám ưa thích náo nhiệt hạng người, vừa nãy cũng không ít người đi xem, nhưng bọn hắn đều tự biết mình không hề có cơ hội sở hữu bảo kiếm.

Bởi vậy cũng không có ai đi tranh giành, bọn hắn sau đó đều giải tán trở về chỗ này ngồi ăn uống bàn tán về Triệu Vô Cực.

Đang nói chuyện hăng say, Triệu Vô Cực đi vào cửa, một đám sát thủ nhị lưu cảnh giới đều như là bị bóp nghẹt cổ con vịt lập tức im ắng.

Triệu Vô Cực cũng không quan tâm thứ này, hắn đi tới trước quầy nói:

“ dẫn ta đi gặp đường chủ của các ngươi”!

Tên chưởng quầy trên mặt lập tức nở ra nụ cười lấy lòng nói:

“ đường chủ có dặn lần sau Triệu công tử tới không cần bẩm báo cứ việc để công tử tự mình đi vào là được”!

Triệu Vô Cực vuốt cằm, đây là đặc quyền sao? hắn cũng không chê đặc quyền a! Triệu Vô Cực dựa theo trí nhớ bắt đầu dọc theo đường cũ đi vào.

Tới trước cửa hắn cũng không gõ cửa mà là lên tiếng nói:

“ tỷ tỷ, là ta đây, ta có thể vào được không”?

Yên Vũ giọng nói lập tức vang lên:

“ vào đi”!

Triệu Vô Cực mở cửa đi vào, Yên Vũ không hề ngồi ở trong ghế sau bàn mà là đang ngồi dựa lưng lên bàn, ánh mắt hứng thú nhìn hắn.

Nàng lập tức lên tiếng hỏi:

“ đệ đệ thật là biết gây chuyện a, ngươi cho dù ở Hỏa Vân Thành hay Túy Mộng Thành đều có thể tập trung mọi sự chú ý vào bản thân mình, nhưng mọi việc đều rất suôn sẻ thuận lợi a”!

Triệu Vô Cực vuốt vuốt một cái đầu trọc của mình nói:

“ ha ha, chỉ là may mắn mà thôi”!

Yên Vũ đi tới bên cạnh hắn, ngón cái ở trên vai hắn vẽ một vòng ra sau lưng, nàng vòng quanh hắn đi một vòng nói:

“ may mắn một lần chính là may mắn, nhưng nhiều lần may mắn chính là thực lực. tỉ tỉ cảm thấy ngươi rất biết cách biến nguy thành an, ở trong mọi hoàn cảnh đều có thể thong dong ứng đối a. 

Tỉ tỉ cùng đệ quen biết cũng coi như là đã có một thời gian, ta biết đệ đệ bên ngoài tuy có vẻ không quan tâm, hành động tùy hứng, nhưng chắc chắn đã có kế hoạch rồi đúng không”?

Triệu Vô Cực mỉm cười nói:

“ tỉ tỉ thông minh như vậy, chẳng lẽ không thể đoán ra sao mà còn phải cố thăm dò ta”?

Yên Vũ che miệng cười khẽ, nàng vẫn là vòng quanh Triệu Vô Cực đi lại nói:

“ ta đoán a, đám người kia cho dù có đào tung cả cái sông Hoài thu lên sợ rằng cũng không tìm được cái gì Viên Nguyệt Kiếm, may mắn thì có thể tìm được vài khối sắt rỉ, đúng không”?

Triệu Vô Cực hỏi lại:

“ tỉ tỉ cũng quan tâm Viên Nguyệt Kiếm sao”?

Yên Vũ hơi ở trước mặt hắn dừng lại, nàng lắc đầu một cái lại tiếp tục đi vòng vòng nói:

“ ta không hề có nhiệm vụ nào liên quan tới Viên Nguyệt Kiếm, ta cũng không quan tâm nó. thứ ta quan tâm là hành động của đệ đệ mà thôi, thật thú vị. 

Từ trước tới giờ đệ đệ là người đầu tiên ta gặp lại dám công khai cầm thập đại danh kiếm ở trước mặt mọi người ném xuống sông, có thể khen một câu ngươi đảm lượng không nhỏ, tính toán cũng rất kĩ càng a”!

Nàng dừng một chút lấy hơi, sau đó nói:

“ đệ đệ định dùng Viên Nguyệt Kiếm làm gì? lấy cảnh giới của ngươi sợ rằng rất khó bảo vệ được bảo kiếm này. trừ khi ngươi cũng giống như ta đột phá tới nhất lưu cảnh giới, ngươi chiến lực vốn đã không tệ, chỉ cần bước vào nhất lưu có thể không sợ hãi bất kì nhất lưu nào truy sát ngươi. 

Trừ khi là đỉnh phong cường giả ra tay, nếu không muốn từ trên tay ngươi đoạt lấy bảo kiếm đúng là chuyện hoang đường. 

A! ngoại trừ trường hợp ngươi bị người hạ độc”!

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ ta định mang tặng người, tỉ tỉ cũng sử chủ tu kiếm đạo sao”?

Yên Vũ ánh mắt sáng lên bên trong như có chút mong chờ nhìn hắn nói:

“ ta đúng là chủ tu kiếm đạo”!

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ nếu ta có cơ hội tìm được một cái danh kiếm thích hợp với tỉ tỉ nhất định sẽ tặng cho ngươi, nhưng tỉ tỉ phải bảo quản cẩn thận a, chớ làm mất. Nếu ai dám cưỡng đoạt cứ nói với ta một tiếng”!

Yên Vũ vui vẻ nói:

“ tấm lòng của đệ ta xin nhận, nhưng chuyện này có vẻ rất xa xôi a! hôm nay đệ đệ đến đây hẳn là không phải chỉ đến chơi chứ”?

Triệu Vô Cực cầm lấy cổ tay nàng, ngăn cản nàng đi vòng vòng hành động, nói:

“ ta muốn tìm vị trí của đám người Cực Nhạc Ma Tông, bọn hắn lúc trước thoát đi chính là thành đông”!

Yên Vũ ánh mắt đảo một vòng trong lòng suy nghĩ: là muốn trả thù sao?

Nàng cũng không hỏi thêm gì, một khi bàn công việc nàng rất chuyện nghiệp.

Yên Vũ ngồi vào ghế nói:

“ quy tắc đệ đệ cũng biết rồi, ba vạn lượng bạc tỉ tỉ sẽ phái người trực tiếp dẫn đệ đệ đi tới đó”!

Triệu Vô Cực gật đầu, sát thủ công hội đám người này quả thật làm việc vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, cái gì đều chú ý thu thập tình báo, ở Túy Mộng Thành gió động cỏ lay đều không qua mắt được bọn họ.

Đám người Cực Nhạc Ma Tông vừa tới đây sợ rằng hang ổ ở chỗ nào cũng bị bọn hắn âm thầm điều tra theo dõi ra hết rồi, quả thật rất ghê gớm.

Triệu Vô Cực từ trong ngực móc ra ngân phiếu đưa cho nàng, Yên Vũ không hề đếm mà quyến rũ mang ngân phiếu nhét vào trong ngực mình.

Triệu Vô Cực liếc mắt, Yên Vũ núi thật cao, vực thật sau a!

Yên Vũ giống như là phát hiện ra hắn ánh mắt, nàng vui vẻ đùa cợt:

“ thế nào đệ đệ, trông ngươi giống thật giàu có a, tiền cứ từng vạn từng vạn vung ra không một cái nháy mắt, có muốn bao nuôi tỉ tỉ không”?

Triệu Vô Cực không trả lời mà chỉ nhìn nàng mỉm cười một cái, Yên Vũ cũng không tiếp tục vui đùa nữa hỏi:

“ ngươi muốn lúc nào đi”?

Triệu Vô Cực nói:

“ tối nay”!

“ được, ta sẽ sắp xếp nhân thủ đệ đệ trở về trước đi”!

Triệu Vô Cực gật đầu đi ra ngoài. Yên Vũ nhìn bóng lưng của hắn đi xa, trong lòng thổn thức thở dài một tiếng!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất