Hệ thống nhà ma

Chương 106: Âm thanh đằng sau cánh cửa (6)

Chương 106: Âm thanh đằng sau cánh cửa (6)

“Cánh cửa được mở rồi sao?”
Bàn tay Trần Ca cứng ngắc trong không khí, điều kỳ lạ vào lúc này là góc mở của cánh cửa trong gương gần giống cánh cửa phòng vệ sinh.
Trần Ca kéo tấm vải đen xuống, đến gần phòng vệ sinh, anh quay đầu nhìn vào gương rồi đưa tay mở hết cánh cửa phòng vệ sinh ra.
Phòng vệ sinh ở ngoài hiện thực không có cái gì cả nhưng hình ảnh phản chiếu trong gương lại hoàn toàn khác. Trong căn phòng chật hẹp là một màu máu đỏ tươi, máu thấm ra ngoài các bức tường và sàn nhà, trong đó giống như là một thế giới khác.
Trần Ca không đủ can đảm vào trong phòng để điều tra sự thật, anh giữ cánh cửa và đang suy nghĩ xem có nên tháo bỏ những thứ này không.
Khoảng mười mấy giây sau, Trần Ca nghe thấy một âm thanh rất kỳ lạ, từ xa đến gần, giống như có một người đang mặc quần áo ướt bò sát trên mặt đất.
“Truyền đến từ đâu vậy?” Âm thanh càng ngày càng trở nên rõ ràng, càng lúc càng cách vị trí của Trần Ca gần hơn.
Anh liếc nhìn ngoài hành lang rồi lại quay đầu nhìn vào gương, cuối cùng xác định âm thanh phát ra từ phòng vệ sinh.
“Có thứ gì sắp qua đây sao?” Bây giờ không phải lúc tò mò, Trần Ca đóng cánh cửa phòng lại một cách dứt khoát, anh lấy cây lau nhà chặn khóa cửa rồi quay lại nhìn vào gương.
Âm thanh giống như kéo xác chết đã đi vào phòng, chẳng mấy chốc có một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ khe cửa. Hình như đối phương đang tìm kiếm thứ gì đó, một mùi hôi thối nồng nặc trong không khí.
Dừng lại vài giây, âm thanh từ từ xa dần và mùi hôi trong không khí cũng dần tản bớt.
Sau một phút, cánh cửa căn phòng trong gương trở lại bình thường, phòng vệ sinh cũng sáng hơn rất nhiều.
Trần Ca dựa lưng vào cánh cửa phòng, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, nếu anh không tỉnh lại kịp thời, thứ bò trên mặt đất có lẽ sẽ chạy ra như quái vật trong gương.
“Tấm gương bị vải đen che phủ nhưng cánh cửa màu đỏ máu vẫn sẽ xuất hiện đúng giờ.”
Trần Ca hoàn toàn không biết gì về thế giới đằng sau cánh cửa phòng vệ sinh, tạm thời anh cũng không có cách nào tốt hơn nên chỉ có thể khóa phòng vệ sinh có vấn đề trước.
Anh rửa mặt bằng nước lạnh rồi trở lại phòng nghỉ của nhân viên, mở cửa ra mới phát hiện Tiểu Tiểu không biết đã chạy đi đâu.
“Khi nãy cô nàng cố tình đến nhắc nhở mình sao?” Trần Ca ngồi bên giường, không thể ngủ được nên anh lấy điện thoại di động màu đen ra.
Trượt màn hình, Trần Ca nhấn mở cột nhiệm vụ hàng ngày.
[Mức dễ: Một trải nghiệm kinh dị không nên gây ra bóng ma tâm lý cho người chơi. Xin mời hoàn thiện chế độ an toàn của nhà ma, kiểm tra tai họa ngầm về vấn đề an toàn trong nhà ma.]
[Mức trung: Một cây làm chẳng nên non, một ngôi nhà ma tốt cần đoàn đội ưu tú vận hành. Thông báo tuyển dụng thêm nhân tài, bọn họ sẽ giúp bạn vượt qua cửa ải khó khăn.]
[Mức khó ác mộng: Trong phòng của bạn vẫn luôn có một người khác đang ở, chẳng lẽ bạn không muốn biết hắn là ai sao?]
[Lưu ý! Nhiệm mức khó ác mộng vô cùng nguy hiểm, vui lòng lựa chọn cẩn thận!]
Trần Ca thấy ba nhiệm vụ hàng ngày được làm mới rất quen thuộc, anh đã thấy qua rất nhiều lần.
“Nhiệm vụ mức dễ và mức trung là những chuyện mình nên làm trong giai đoạn này, nhân lực cần được mở rộng và hệ thống an ninh cần được cải thiện. Tuy nhiên nếu so sánh về phần thưởng thì nhiệm vụ mức khó ác mộng hấp dẫn hơn một chút.”
Nguy hiểm và cơ hội cùng nhau tồn tại, điều quan trọng nhất là sau khi thuê Bút Tiên, anh có cơ hội dự đoán mỗi ngày một lần.
Theo ý kiến của anh, sử dụng cơ hội như vậy cho nhiệm vụ hàng ngày mức khó ác mộng cũng coi như hợp lý.
Trần Ca lấy cây bút bi được quấn băng dính ra, cảm thấy hơi khó xử: “Khi nào có cơ hội sẽ hỏi thử Bút Tiên có thể đổi cây bút khác cho cô ở không.”
Anh tùy tiện tìm một mảnh giấy trắng để lên bàn, đọc câu thần chú gọi Bút Tiên, sau khi Bút Tiên trả lời, anh hỏi ra khúc mắc trong lòng.
“Tôi có thể hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày mức khó ác mộng mới nhất trong điện thoại một cách an toàn không?”
Sau khi hỏi xong, Trần Ca nhìn tờ giấy trắng trước mặt, cây bút bi run rẩy một lúc lâu nhưng không viết ra được câu trả lời.
“Câu hỏi này rất khó sao?” Khả năng của Bút Tiên không lợi hại như Trần Ca tưởng tượng, có vẻ như cô không thể trả lời những thứ liên quan đến điện thoại màu đen.
Trần Ca nhìn cây bút bi sắp tan nát, nhanh chóng thay đổi câu hỏi: “Cái lúc nãy không tính, tôi muốn hỏi có phải còn một người đang ở trong phòng này không?”
Cây bút bi dừng lại trên giấy một lúc lâu, cuối cùng viết một chữ “Đúng”.
“Vậy người có biết nó trông như thế nào không?”
Lần này Bút Tiên không trả lời, cây bút bi trong tay anh trở lại bình thường.
Trần Ca cũng không có ý trách Bút Tiên, dự đoán trước sẽ tiêu hao năng lượng nhất định đối với Bút Tiên, đó cũng là lý do mà Bút Tiên chỉ có thể dự đoán một lần một ngày.
“Quả thật là có một người khác đang ở trong phòng sao? Vậy mà mình không hề nhận ra điều đó, nhìn phần giới thiệu nhiệm vụ thì dường như cái tên này khác với những hồn ma bình thường.” Hiện tại ngôi nhà ma của Trần Ca đã có rất nhiều người ở nên anh cũng không bận tâm sẽ xuất hiện thêm cái gì đó kỳ quái. Nhưng trước hết đối phương phải nghe lời anh và không làm tổn thương khách tham quan như ma gương.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Trần Ca đã chọn chấp nhận nhiệm vụ mức khó ác mộng.
[Bạn có chắc chắn chấp nhận nhiệm vụ hàng ngày mức khó ác mộng không? Sau khi chấp nhận, có thể sẽ xảy ra những tình huống không biết trước được.]
[Chấp nhận.]
Màn hình nhấp nháy, một thông báo mới xuất hiện.
[Nó và bạn cùng sống chung trong một căn phòng, sau khi bạn ngủ, nó sẽ xuất hiện.]
[Nếu nó có tâm địa tốt, nó sẽ quét sạch những thứ dơ bẩn phía sau bạn và bảo vệ bình an cho ngôi nhà của bạn.]
[Nếu nó có tâm địa xấu xa, khi bạn đang ngủ say, nó sẽ đứng cạnh giường bạn, độc ác và tìm mọi cách tiêu diệt bạn.]
[Tên của trò chơi dưới đây được gọi là Người Khách Vô Hình: Nửa đêm rải gạo trắng ướt quanh nhà, đặt một đôi dép đã mang qua ngoài cửa, thắp một cây nến trắng dưới sàn của phòng ngủ, xếp lại giường sao cho giống như có ai đó đang ngủ và cuối cùng là bạn nằm dưới gầm giường. Mấu chốt của nhiệm vụ là bạn bắt buộc phải ngủ, chỉ cần bạn nhìn thấy khuôn mặt của nó, nhiệm vụ coi như thành công.]
[Nhiệm vụ này là nhiệm vụ hàng ngày mức khó ác mộng thứ ba mà bạn nhận. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bạn sẽ ngẫu nhiên nhận được một nhiệm vụ tập luyện của một cảnh tượng kinh dị.]
[Chú ý: Sau khi hoàn thành ba nhiệm vụ mức khó ác mộng, nhiệm vụ mức khó ác mộng trong nhiệm vụ hàng ngày sẽ được làm mới một cách ngẫu nhiên. Vui lòng cẩn thận đối với mỗi nhiệm vụ mức khó ác mộng!]
Đọc một lần là Trần Ca đã ghi nhớ thông tin nhiệm vụ trong lòng.
“Tại sao mấu chốt của nhiệm vụ là bắt buộc phải ngủ? Ngủ rồi thì làm sao có thể nhìn thấy khuôn mặt của đối phương? Chẳng lẽ sẽ thấy trong giấc mơ sao?” Trần Ca không hiểu ý nghĩa của nhiệm vụ này cho lắm nhưng vì anh đã nhận nên chỉ có thể làm theo yêu cầu của nhiệm vụ.
Trần Ca mặc áo khoác ra ngoài, đành ghé thăm nhà ăn của khu vui chơi vào đêm khuya lần nữa để “mượn” nửa chén gạo trắng.
“Ngôi nhà ma lớn như vậy, nếu rải hết sẽ rất lãng phí.” Sau khi ngâm trong nước lạnh, Trần Ca rải gạo trắng ở mấy phòng xung quanh của tầng một ngôi nhà ma. Anh tìm một đôi dép rồi để ở lối vào hành lang ngôi nhà ma, sau đó thắp một cây nến trắng cạnh giường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất