Chương 111: Càng ngày càng gần
Sau khi Môn Nam nói xong, Trần Ca và bác sĩ Cao đều giữ im lặng, rất lâu sau cũng không nói gì.
Gội đầu tượng trưng cho việc tẩy rửa vận rủi và dơ bẩn, bình thường nếu người ta mơ thấy mình gội đầu thì đều sẽ có chuyện tốt xảy ra, nhưng tình trạng hiện tại của Môn Nam thì hoàn toàn không có chút tốt đẹp nào cả, nhìn thế nào cũng thấy đây là một ác mộng.
“Cậu có nhớ được tướng mạo người kia và hoàn cảnh xung quanh cậu trong mơ không?” Rất có thể Môn Nam chính là vị khách đặc biệt mà điện thoại di động màu đen nói đến, mỗi lựa chọn hay là mỗi câu hỏi mà Trần Ca đưa ra lúc này đều sẽ ảnh hưởng đến phần thưởng cuối cùng.
“Hình như là ở ngay trong nhà vệ sinh của phòng tôi thuê thôi, vị trí bày biện tất cả đồ vật đều rất quen thuộc, nhưng mà tôi cũng không chắc chắn lắm.” Môn Nam cúi thấp đầu xuống, giọng nói cũng nhỏ hơn: “Người đứng bên cạnh tôi cũng không nhìn rõ lắm, nhưng mà tôi có thể khẳng định là người đó đang cách tôi càng ngày càng gần, mấy tuần gần đây tôi đều nằm mơ cùng một giấc mơ, mỗi lần nằm mơ thì cảnh trong mơ sẽ càng rõ ràng hơn một chút. Càng ngày tôi càng nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông đứng cạnh tôi hơn.”
“Dáng vẻ của người đó như thế nào?”
“Rất nhanh thôi, có lẽ là trong giấc mơ tiếp theo tôi có thể thấy được mặt của hắn!” Môn Nam cúi đầu xuống thấp hết mức có thể, lúc nói chuyện, con ngươi cứ đảo xung quanh, thoạt nhìn hơi đáng sợ.
Lời nói của người thanh niên này rất mơ hồ, cũng không hề cung cấp được thông tin có giá trị nào cả.
Trần Ca vẫn chưa từ bỏ ý định, lại tiếp tục hỏi tiếp: “Cậu có thể kể kỹ càng lại mọi chuyện một chút được không, ví dụ như trong quá trình cậu gội đầu thì người kia có làm ra động tác gì hay không, hoặc là lời nói gì đó?”
“Nội dung giấc mơ hoàn toàn giống hệt nhau.” Giọng nói khản đặc của Môn Nam hơi run rẩy: “Vào ba tuần trước, lần đầu tiên tôi nằm mơ thấy giấc mơ này thì cũng không cảm thấy nó quá đáng sợ. Trong mơ tôi cũng không biết vì sao mình lại rời giường lúc nửa đêm để đi vào nhà vệ sinh, mọi suy nghĩ hay tư duy của tôi đều ngừng hoạt động, chỉ có thể dựa vào bản năng cơ thể mà làm thôi, có lẽ lúc ấy có một lực lượng khác chi phối tôi.”
“Lúc đầu thì cảnh trong mơ rất mờ ảo không nhìn rõ, tôi chỉ nhớ lúc đó tôi đứng ở phía trước gương, mở đầy nước vào bồn rửa mặt, sau đó đưa đầu vào trong nước.”
“Thời điểm khi tôi cúi người xuống, tôi có thể nhìn thấy hình ảnh người đang đứng ở cửa nhà qua gương.”
“Ngay từ ban đầu người đó cách tôi rất xa, mãi đến tận sau khi tắm xong tôi mới phát hiện, hình như người đó đang đi tiến lại gần tôi một chút. Đúng, chỉ có một chút thôi.”
“Sau khi nằm mơ thấy giấc mơ này, tôi lại bắt đầu mơ những giấc mơ khác nữa, cho nên lúc mới đầu tôi cũng không hề để ý đến nó.”
“Nhưng chuyện thực sự khiến cho tôi không dám tưởng tượng đến đã xảy ra, ngay ngày thứ hai, tôi lại nằm mơ giấc mơ này một lần nữa!”
“Bối cảnh giống hệt như nhau, đều đi tới nhà vệ sinh, đứng ở trước gương, mở đầy nước, sau đó tôi khom lưng đưa đầu vào trong nước.”
“Khi mà đầu của tôi chạm vào mặt nước, tôi có thể nhìn thấy trong phòng khách đang có một người đứng đó, chờ đến khi tôi tắm rửa xong xuôi thì người kia lại đi tới gần tôi thêm một chút.”
“Những giấc mơ giống nhau đó cứ lặp lại không ngừng, lúc mới nằm mơ tôi còn ngơ ngác, nhưng càng về sau tôi càng tỉnh táo quan sát mọi thứ. Khi đầu óc của tôi hoạt động bình thường, các giác quan của tôi trong mơ càng thêm mẫn cảm, quan trọng nhất là mỗi lần nằm mơ, người đàn ông ở cửa kia càng cách tôi gần hơn!”
“Tôi cũng không biết vì sao ở trong mơ tôi sợ muốn chết, nhưng làm thế nào tôi cũng không tỉnh lại được.”
“Chỉ cần nằm ngủ là giấc mơ lại tiếp tục, hai tuần rưỡi trước thì người đàn ông trong mơ đó đứng ở trong phòng khách, một tuần trước thì người đàn ông đó lại đứng ở cửa phòng vệ sinh, mà chính vào bốn ngày trước, người đàn ông đó đi tới bên cạnh tôi!”
“Hắn đứng bên cạnh tôi, chỉ cần tôi khẽ cong lưng chạm đầu vào nước là thân thể của người đó cũng sẽ nghiêng theo tôi, gương mặt mơ hồ đó cũng từ từ đến gần với tôi.”
Chỉ nghe Môn Nam kể lại thôi mà Trần Ca đã cảm thấy hãi hùng rồi, chứ đừng nói gì đến việc cậu thanh niên đã phải tự mình trải qua tất cả.
Liên tục nằm mơ cùng một giấc mơ trong suốt ba tuần liền, trong mơ còn nhìn thấy một người đàn ông không rõ mặt cứ không ngừng tới gần mình, cũng khó trách bây giờ cậu ta lại biến thành cái bộ dạng này.
“Khuya ngày hôm trước, tôi lại nằm mơ thấy nó, đây cũng là lần cuối cùng tôi nằm mơ thấy giấc mơ kia.” Môn Nam thử hơi ngẩng đầu, con ngươi xoay nhanh ở trong hốc mắt: “Khuôn mặt của người đàn ông đó cách tôi rất gần, tôi đã gần như nhìn thấy rõ rồi, nhưng vào lúc này hắn lại dùng hai tay bóp lấy cổ của tôi. Sau đó thì tôi lập tức tỉnh giấc, đến tận bây giờ tôi cũng không dám nhắm mắt ngủ nữa.”
Tình trạng của Môn Nam đã đến tình cảnh rất tệ rồi, người đàn ông trong mơ dùng hai tay bóp lấy cổ của cậu ta, nếu như giấc mơ này cứ tiếp tục thì không biết sẽ biến thành tình cảnh nào nữa.
Xem ra chuyện này còn cấp bách hơn nhiều so với bác sĩ Cao nói, cũng khó trách ông lại tìm đến Trần Ca, rõ ràng là muốn lấy ngựa chết làm ngựa sống, muốn tìm kiếm chút vận may.
“Giấc mơ này vẫn luôn lặp đi lặp lại, bối cảnh đều là ở nhà vệ sinh.” Trần Ca nghĩ một lát rồi hỏi tiếp: “Có phải bản thân căn nhà trọ đấy có vấn đề gì đúng không? Tôi đang muốn nói đến một khả năng, nhưng cậu đừng sợ, đó cũng chỉ là phán đoán của tôi thôi.”
“Anh cứ nói đi.”
“Liệu có phải phòng mà cậu đang ở trước đây đã từng có người bị giết chết, mà đến tận bây giờ thi thể vẫn chưa được phát hiện, cho nên người đó mới báo mộng cho cậu, hi vọng cậu có thể giúp người đó báo cảnh sát, trả lại sự trong sạch cho người đó hay không?”
Sau khi Trần Ca nói xong, mặt của Môn Nam đã tái mét, cậu ta lập tức thở gấp: “Có thi thể bị giấu trong căn phòng tôi thuê sao? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!”
Tâm trạng của cậu ta bị kích động, nếu như không phải bị bác sĩ Cao đè vai lại thì có lẽ lại phát bệnh rồi.
Sắc mặt bác sĩ Cao bên cạnh cũng rất kỳ quái: “Tôi đã từng đến chỗ cậu ta ở rồi, cũng đã kiểm tra toàn bộ cả trong và ngoài một lần, không có bất kỳ dị thường nào cả. Hơn nữa một tuần trước, tôi cũng dẫn Môn Nam đến nhà mình ở, cậu ấy vẫn nằm mơ thấy giấc mơ kia như trước, không hề dừng lại vì không ở trong phòng đấy.”
“Lần đầu tiên cậu ấy nằm mơ thấy người đàn ông đó thì người đó đang đứng ở cửa nhà, cho nên có thể nói là người đàn ông đó từ bên ngoài vào. Phạm vi điều tra của chúng ta không thể chỉ giới hạn ở trong phòng của Môn Nam được, hẳn là nên mở rộng phạm vi ra lớn hơn, điều tra cả nhà trọ đó.” Trần Ca nói ra cái nhìn của mình, bởi vì sợ kích thích đến Môn Nam nên anh không dám nói hết nửa câu sau, nói không chừng con ma đó đã bám lên người của cậu ta, không phải đổi nơi ngủ là có thể giải quyết được.
“Chúng ta không phải cảnh sát, làm gì có quyền lục soát cả nhà trọ đấy chứ. Mà cho dù có thì lý do để chúng ta lục soát nơi đó cũng rất gượng gạo.” Lúc này bác sĩ Cao cũng không biết mình tìm đến Trần Ca có phải là một quyết định chính xác hay không: “Hay là chúng ta cứ cùng nhau phân tích giấc mơ này trước đã, Môn Nam vẫn luôn mơ thấy mình đang gội đầu, có lẽ chúng ta có thể tìm thấy manh mối trong ý nghĩa tượng trưng của việc tự gội đầu.”
Bác sĩ Cao cố gắng khuyên bảo Trần Ca, Trần Ca cũng kiên nhẫn nghe xong phân tích của đối phương, chỉ tiếc mấy thứ này cũng không thể giải thích được việc tại sao Môn Nam lại không ngừng mơ cùng một giấc mơ như vậy.
“Hiện tại cháu cũng không dám khẳng định chắc chắn, không bằng cứ chờ đến buổi tối hôm nay, chúng ta cùng nhau đi đến nơi Môn Nam ở để nhìn một chút xem sao? Điều tra tại hiện trường một lần, có lẽ sẽ thu hoạch được cái gì đó mới đấy.” Trần Ca lẳng lặng chờ đợi hai người trả lời, tay anh đút vào trong túi, thẳng đến tận bây giờ, điện thoại di động màu đen đó cũng chưa từng xuất hiện phản ứng nào cả.