Chương 151: Đừng mang tôi theo!
Sau khi hút một điếu thuốc, Trần Ca đứng dậy: “Bây giờ còn ai sử dụng băng? Mình muốn nghe thì phải chuẩn bị thiết bị mới được, không lẽ mình phải đến vựa ve chai để mua máy cassette sao?”
Khó khăn lắm mới ổn định được Trương Nhã, bây giờ lại rút thưởng được một cuộn băng. Trần Ca thực sự không ngờ có một ngày anh sẽ phiền não vì rất được “hoan nghênh”.
“Ngôi nhà ma rất lớn, miễn là ông anh trong cuộn băng không gây rối thì không phải không sống chung được.” Trần Ca xem lại thông tin trên điện thoại di động màu đen, anh để ý thấy một chi tiết, xác suất rút được Cuộn Băng Khóc Thút Thít là 3% còn xác suất rút được Thư Tình Bị Nguyền Rủa trong lần rút thăm đầu tiên là 3‰.
Theo xác suất được điện thoại màu đen đề cập, lệ quỷ liên quan đến cuộn băng này không mạnh như Trương Nhã, sức mạnh của nó có thể ở giữa áo đỏ và lệ quỷ bình thường.
“Yếu một chút cũng tốt, để tiện cho mình và anh ta có thể đạt được thỏa thuận.” Một lệ quỷ sở hữu giao diện riêng như Trương Nhã thực sự khiến Trần Ca rất sợ hãi.
Anh đẩy chiếc xe đạp trở lại khu vui chơi Thế Kỷ Mới, đã bắt đầu có khách lục tục đến tham quan, chú Từ và Từ Uyển cũng đã đứng trước cổng ngôi nhà ma được một lúc lâu.
“Trần Ca, mới sáng sớm cậu đã chạy đi đâu? Tại sao trên quần áo lại dính lông gà?”
Số lượng khách tham quan trong khu vui chơi không nhiều, bây giờ chú Từ cũng được coi là một nửa nhân viên nhà ma, khi rảnh rỗi sẽ đứng bên ngoài bán vé.
“Tập thể dục buổi sáng.” Trần Ca điềm nhiên như không có gì, phủi nhẹ lông gà, mở hàng rào bảo vệ của ngôi nhà ma và bắt đầu một ngày làm việc mới.
Cả ngày hôm nay Trần Ca như một người mất hồn, trong đầu toàn những manh mối lộn xộn. Anh giống như đi trong sương mù, có thể mơ hồ nhìn thấy một khoảng trống phía trước nhưng anh không chắc chắn đó là lối thoát của cục diện hay là cái miệng đang mở của con quái vật.
4 giờ 30 phút chiều, Trần Ca cho Từ Uyển tan làm sớm, anh đóng cửa chính ngôi nhà ma rồi đi vào phòng nghỉ của nhân viên.
“Cần phải chuẩn bị sớm mới được.” Anh để ba lô lên bàn rồi nhét cây búa đa năng, con dao giết heo bọc vải đỏ, bịch muối, bật lửa và đèn pin vào: “Chắc sáu bịch muối là đủ rồi.”
Trần Ca mở cửa tủ, lấy ra một chiếc túi xách lớn, anh muốn mang con mèo trắng và Tiểu Tiểu đi cùng.
“Để suy nghĩ xem còn thiếu gì không?” Trần Ca mở ngăn kéo, thấy một cuộn băng bên trong.
Bề mặt không có ký hiệu nào trên đó, chỉ có một dấu vân tay máu bất thường giống như có ai đó đã cầm nó với bàn tay dính máu.
“Đồ vật bị thời gian bỏ rơi này lại thực sự xuất hiện trong ngăn kéo của ngôi nhà ma.” Trần Ca không cần suy nghĩ cũng biết là do chiếc điện thoại di động màu đen, anh không biết gì về cuộn băng, sợ ông anh này sẽ phá hoại ngôi nhà ma nên dứt khoát để anh ta vào ba lô.
“Hình như không còn thiếu gì nữa.” Trần Ca tìm thấy Tiểu Tiểu và cái áo khoác cũ có mùi mèo rồi nhét vào túi xách, rượt đuổi với con mèo trắng nửa ngày trời nó mới miễn cưỡng chịu nhảy vào túi xách.
“Ở yên trong này đừng đi đâu, tao ra ngoài một chút.” Trần Ca đi vào phòng đạo cụ nhìn cây búa của bác sĩ nát sọ trong góc: “Thứ này có sát khí rất nặng, hay là cũng đem theo luôn đi.”
Anh đành phải lấy cây búa đa năng và ba bịch muối ra để nhét được cây búa của bác sĩ nát sọ vào ba lô.
“Muối chưa chắc sẽ dùng tới, đem ít chút cũng không sao. Còn cây búa đa năng phù hợp với nhiều hoàn cảnh nên bắt buộc phải mang theo bên mình.” Thực sự không còn chỗ để, Trần Ca đành phải nhét cây búa bên ngoài ba lô.
Thêm một chiếc vali màu đen đựng nhiều thiết bị livestream khác nhau, chiếc bàn trước mặt Trần Ca đã để đầy: “Cứ cảm thấy vẫn còn thiếu một cái gì đó.”
Trần Ca suy nghĩ một lúc lâu, đi ra khỏi phòng nghỉ của nhân viên rồi đi vào cảnh tượng Trường Trung học Mộ Dương dưới hầm.
Vì nhiệm vụ tập luyện ba sao này, Trần Ca khá liều mạng.
Anh đến ký túc xá nữ, cầm lấy cây bút bi cũ nát thê thảm trên ghế: “Bút Tiên, tôi muốn sử dụng cơ hội dự đoán hôm nay, xin người hãy trả lời tôi một câu hỏi.”
Trần Ca cầm bút theo chiều dọc, chơi trò chơi Bút Tiên trên giấy.
“Người có thể cho tôi biết những nguy hiểm tôi phải đối mặt khi vào Khu Nội Trú Số Ba không?”
Cán bút khẽ run lên, sau một lúc lâu, đầu bút rơi xuống tờ giấy trắng và viết bốn chữ - Chắc chắn phải chết!
Hình như để giọng điệu tăng sức nhấn mạnh, Bút Tiên dùng rất nhiều sức để viết như muốn đâm thủng tờ giấy trắng.
“Chắc chắn phải giết?” Trần Ca nhìn kết quả dự đoán của Bút Tiên, khuôn mặt hơi khó coi: “Bút Tiên, tôi hỏi là sẽ gặp nguy hiểm gì? Người trả lời sai câu hỏi rồi!”
Còn chưa xuất phát, ý chí chiến đấu đã bắt đầu dao động.
Bút Tiên không trả lời, lông mày của Trần Ca nhíu lại: “Nhưng vẫn hy vọng là người dự đoán sai, nếu không chúng ta chết chắc rồi.”
Anh vừa nói vừa bỏ cây bút bi vào túi, giờ phút này chỉ còn cách dốc toàn bộ sinh lực để vào đó. Bút Tiên cũng là một nhân viên của nhà ma thì làm sao có thể đứng ngoài không quan tâm được?
Dường như Bút Tiên không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này, khi cánh tay của Trần Ca chuẩn bị rời khỏi tờ giấy thì nhanh chóng xóa bốn chữ đó đi.
“Mọi chuyện còn có thể xoay chuyển sao?”
Trong lòng Trần Ca mong đợi nhưng kết quả là thấy Bút Tiên viết thêm bốn chữ dưới bốn chữ đã bị xóa - “Đừng mang tôi theo!”
“Đừng mang người theo?” Trần Ca để cây bút bi vào túi, sải bước ra khỏi cảnh tượng Trường Trung học Mộ Dương.
“Mọi thứ đã chuẩn bị xong, có thể bắt đầu rồi!” Trần Ca rút điện thoại màu đen ra, sử dụng cơ hội mở khóa sau khi hoàn thành ba nhiệm vụ mức khó ác mộng.
[Người May Mắn Được Lệ Quỷ Quan Tâm, chúc mừng bạn đã nhận được nhiệm vụ tập luyện Khu Nội Trú Số Ba!]
[Khu Nội Trú Số Ba (Chỉ số hù dọa: 3 sao): Vào mỗi đêm khuya, bệnh viện bỏ hoang này đều sẽ phát ra những tiếng động lạ, bạn vào đó để điều tra rõ ràng.]
[Địa điểm nhiệm vụ: Khu cách ly của Trung Tâm Phục Hồi Chức Năng Bệnh Tâm Thần Số Ba.]
[Yêu cầu nhiệm vụ: Đến Khu Nội Trú Số Ba trước 12 giờ đêm và sống sót đến sáng.]
[Nhắc nhở nhiệm vụ: Từ trái nghĩa của thiện là ác, từ trái nghĩa của đúng là sai, vậy từ trái nghĩa của con người là gì?]
[Có chấp nhận nhiệm vụ không? Lưu ý: Nhiệm vụ tập luyện chỉ tồn tại trong 24 tiếng đồng hồ, nếu trong vòng 24 tiếng không chấp nhận nhiệm vụ sẽ coi như từ bỏ, cảnh tượng này sẽ không bao giờ được mở khóa.]
Trần Ca làm nhiều thứ như vậy chỉ vì thời khắc này, anh nhấn chấp nhận, giao diện điện thoại di động thay đổi và đồng hồ đếm ngược thời gian nhiệm vụ xuất hiện ở góc trên bên trái.
Nếu Trần Ca không vào Khu Nội Trú Số Ba trước 12 giờ đêm, nhiệm vụ tập luyện sẽ tự động tính là thất bại.
“Khu Nội Trú Số Ba, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này thì mình sẽ nắm được nhiều manh mối hơn liên quan đến cha mẹ.”
Trần Ca xách theo túi lớn túi nhỏ đi ra khỏi khu vui chơi, nói chuyện qua điện thoại với Lưu Đao, anh ta thể hiện thành ý bằng cách yêu cầu Trần Ca đứng đợi gần khu vui chơi, anh ta sẽ tự đến đón Trần Ca qua đó.
Nửa tiếng sau, khi Lưu Đao nhìn thấy Trần Ca cả người đầy trang bị thì rất bất ngờ. Tuy nhiên, anh ta rất khôn ngoan khi không hề dò hỏi mà khởi động xe chở Trần Ca thẳng đến Trung Tâm Phục Hồi Chức Năng Bệnh Tâm Thần Số Ba.
“Thời gian livestream của Tần Quảng là 10 giờ tối, hiệu quả livestream lần trước của anh ta rất tốt, lần này cũng quảng bá toàn diện. Văn phòng làm việc của chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi, hy sinh hai streamer khác để đề cử anh một vị trí không tệ, tối nay nhờ cả vào anh.”