Chương 152: Trên người anh ta có một sức hút rất đặc biệt
7 giờ tối, lạc đường tận hai lần, cuối cùng Lưu Đao mới chở Trần Ca tới đúng địa chỉ.
“Xuống xe đi, tôi dẫn anh đi gặp những nhân viên khác trong phòng làm việc của tôi.” Lưu Đao dừng xe lại, tiến vào trong rừng cây bên cạnh.
“Chỗ này gần đến khu huyện rồi phải không?” Trần Ca kiểm tra ba lô một lần, cầm tất cả đồ đạc xuống xe.
Quốc lộ nhiều năm không được tu sửa, mấp mô gồ ghề, còn có một số đá dăm. Hình như có người cố ý phong tỏa con đường này, không muốn để người ta đi qua nơi đây.
Cây cối hai bên đường chắc đã được trồng rất lâu rồi, cao lớn cứng cỏi, vô cùng xanh tốt.
Đi vào bên trong, tán cây che khuất ánh trăng, chỉ có một vài tia sáng xuyên qua khiến người ta cảm thấy nơi đây hơi u ám.
Sắc trời đã tối, Trần Ca bật đèn pin lên đi theo sau Lưu Đao, đi bộ mười mấy phút vẫn chưa ra khỏi rừng cây.
“Ông anh à, đừng nói là anh lại lạc đường tiếp đấy nhé?” Trần Ca nhìn hồi lâu cũng không phát hiện ở đâu có người.
“Đừng vội, đừng vội.” Lưu Đao gọi điện thoại, sau đó đi về một hướng khác của rừng cây: “Địa thế của mảnh đất này rất phức tạp, không có bất cứ vật tham chiếu nào, không để ý một chút sẽ rất dễ bị lạc đường. Một mình anh vào bệnh viện livestream, trên đường phải cẩn thận, tốt nhất là để lại vài ký hiệu trên thân cây.”
Đi thêm vài phút nữa, cuối cùng Lưu Đao và Trần Ca cũng ra khỏi rừng cây, bọn họ thấy trên sườn đồi có một lều vải dân dụng cỡ lớn.
“Đây là gò đất trống duy nhất ở gần đó, cũng là nơi có tín hiệu tốt nhất.” Khi thấy Lưu Đao đến đây, mấy người đang bận rộn trong lều đều ra ngoài hết.
“Anh Lưu, sao giờ anh mới về? Người đã không đủ rồi, anh muốn em và chị Lý mệt chết à.” Một cậu thanh niên để tóc húi cua, nhìn như cái nắp ấm trà than vãn, cậu ta thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi thôi, là một người trông khá tùy tiện.
“Rõ ràng mình là một người mù đường mà còn đòi đi đón người.” Người lên tiếng nói chuyện là chị Lý, cô có làn da thô ráp, thân thể cường tráng hơn cả đàn ông.
Để giảm bớt xấu hổ, Lưu Đao vội vàng lôi Trần Ca qua: “Vị này chính là Trần Ca, streamer chuẩn bị đi một mình vào Bệnh Viện Số Ba, còn một lúc nữa mới tới thời gian bắt đầu livestream, mấy người hãy dạy anh ấy thêm về phương pháp sử dụng các thiết bị livestream và kỹ xảo quay video đi.”
“Cậu ta chính là Trần Ca sao?” Chị Lý đẩy Lưu Đao ra, cô và cậu thanh niên tóc húi cua cùng nhau quan sát Trần Ca, khi họ thấy tạo hình lúc này của Trần Ca, trong mắt họ hiện lên sự kinh ngạc.
Không phải là livestream tham linh sao? Mang gà đến đây làm gì?
Bọn họ rất muốn châm chọc trang phục của Trần Ca, nhưng dù sao cũng là lần đầu gặp mặt nên đành kìm lại.
“Tôi tên là Trương Bình, còn vị này là chị Lý. Đêm nay hai chúng tôi phụ trách tiếp sóng livestream.” Cậu thanh niên tóc húi cua dẫn Trần Ca vào trong lều. Bên trong bày rất nhiều thiết bị, cậu ta nói cho Trần Ca biết cách dùng các dụng cụ, sau đó bảo Trần Ca mở vali da màu đen ra, cầm tay chỉ việc dạy Trần Ca kỹ xảo quay phim và những điều cần lưu ý.
Bên ngoài lều, chị Lý nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm thấy không ổn: “Lão Lưu, anh chắc chắn tên nhóc này có thể làm được sao? Chúng ta hy sinh hai đề cử streamer có hơn một trăm ngàn follow mới giành được giao diện mở rộng cấp hai cho cậu ta. Chắc hẳn trang web sợ xích mích với Tần Quảng, rõ ràng họ không coi trọng chúng ta.”
Lưu Đao đốt điếu thuốc, tài nguyên đề cử của trang web chia làm năm cấp bậc, cấp một là tốt nhất, cấp năm là kém nhất. Bọn họ có thể giành được đề cử tốt nhất cho người mới là giao diện đề cử cấp hai.
“Cậu ta chỉ có một đề cử cấp hai, Tần Quảng lại đồng thời tiến hành ba đề cử cấp một. Hơn nữa, còn có hình quảng cáo lớn ở trang bìa, hai bên căn bản không cùng một đẳng cấp.” Chị Lý vẫn luôn không coi trọng Trần Ca, cảm giác này càng mãnh liệt hơn khi gặp Trần Ca. Muốn trở thành streamer hot thì bề ngoài phải cực đẹp hoặc khả năng nói chuyện có điểm đặc biệt, phong cách cá nhân mạnh mẽ hoặc có rất nhiều tài lẻ. Nhưng hình như tất cả những điều này Trần Ca đều không có, anh cho mọi người cảm giác rất bình thường, không hề kiêu căng, cũng không quái dị. Thoạt nhìn anh rất bình tĩnh và hướng nội. So với streamer, anh càng giống bác sĩ ngoại khoa hơn.
“Cô chỉ thấy bề ngoài thôi, nếu cô nói chuyện với anh ta nhiều một chút sẽ thấy trên người anh ta có một sức hút rất đặc biệt. Anh ta có lý giải về những chuyện kinh dị khác hẳn người thường.” Lưu Đao nhớ tới lần đầu trò chuyện với Trần Ca về cảnh tượng, trong lúc đối thoại anh ta bị Trần Ca dẫn dắt, không hề có một chút quyền chủ động nào, trong lòng gào lên điên cuồng rằng mình gặp phải “biến thái” chân chính.
Sau này nghĩ lại anh ta mới phát hiện ra rằng, tư duy của hai bên không hề giống nhau.
“Tôi không coi trọng cậu ta, rất có thể lần đầu tư này của chúng ta sẽ đổ sông đổ bể.” Chị Lý thở dài: “Còn một điều nữa, chúng ta giúp cậu ta giành kênh đề cử, nhất định sẽ bị Tần Quảng ghim trong lòng. Bây giờ trang web đang đẩy Tần Quảng lên vị trí streamer hàng đầu, đợi anh ta trở thành streamer đại diện của trang web, thời gian sau này của những streamer mà chúng ta phụ trách nhất định chẳng dễ chịu đâu.”
“Cô hãy tin tưởng Trần Ca một chút được không? Nói khó nghe thì hai lần Tần Quảng livestream đều là ăn cắp ý tưởng, người mà chúng ta mời này mới là chính chủ.” Lưu Đao muốn Chị Lý nói nhỏ một chút, không nên để người ta nghe được.
“Không phải tôi không coi trọng cậu ta. Kịch bản, đạo cụ, diễn viên chẳng có gì cả, cậu ta cứ livestream khô khan như thế có ý gì? Khán giả sẽ mua vé sao?”
“Tôi không muốn tranh luận với cô. Tóm lại, đêm nay đừng xảy ra bất kỳ sai sót gì, làm tốt việc của cô là được rồi.” Lưu Đao điều chỉnh lại vẻ mặt, tiến vào lều vải. Anh ta tiến đến chào Trần Ca, lấy laptop, mở website lưu trữ ra: “Trần Ca, anh đến xem cái này đi.”
Lúc đầu, Trần Ca tưởng là kịch bản, sau khi xem mới phát hiện đó là mấy dòng tin tức.
“Kịch bản chúng ta tự thiết kế rất dễ bị lộ, xem cũng thấy gượng gạo. Chúng tôi để anh tự do phát huy đấy.” Lưu Đao chỉ vào tin tức trong máy tính: “Có ba chuyện trong trung tâm phục hồi được dân mạng thảo luận nhiều nhất. Chuyện thứ nhất là viện trưởng bị mất tích, đến nay vẫn không biết sống chết ra sao. Chuyện thứ hai là lúc đêm khuya, trong khu nội trú thường có những tiếng động kỳ lạ, giống như có ai đó đang ở trong phòng bệnh vậy. Chuyện thứ ba là đột nhiên xuất hiện những chữ viết bằng máu, có đôi khi buổi tối thấy, nhưng ban ngày tất cả sẽ khôi phục lại bình thường. Hãy livestream về việc tìm hiểu bí mật của ba chuyện này, hiệu quả sẽ tốt hơn một chút.”
Trần Ca khẽ gật đầu, đọc cẩn thận những tin tức này, trong lòng anh hiểu sơ một chút về những chuyện kỳ quái trong trung tâm phục hồi.
“Ăn cơm trước đi, lát nữa chúng ta lại bàn bạc tỉ mỉ hơn.” Chị Lý lấy mấy hộp cơm ở trong thùng giữ nhiệt ra, phân phát tại chỗ cho từng người.
9 giờ 30 phút tối, Lưu Đao ra ngoài gọi vài cuộc điện thoại, sau đó quay lại nói với Trần Ca, có thể bắt đầu được rồi.
Trương Bình lấy từng công cụ để livestream trong vali xách tay màu đen ra, Trần Ca đã chuẩn bị xong. Anh mở túi xách ra, dưới ánh mắt hoàn toàn không hiểu gì của mọi người, anh lấy cái áo khoác ở dưới móng con mèo trắng, khoác lên người.
Bộ đồ này có mùi của mèo con, sau khi tiến vào khu nội trú, chỉ khi anh mặc bộ quần áo này thì mèo trắng mới đi theo anh.
“Các người nhìn tôi làm cái gì?” Trần Ca nhét búp bê vải vào túi áo khoác, thả mèo trắng ra: “Livestream tham linh mang theo gà trống, búp bê vải, mèo trắng không phải chuyện rất bình thường à?”