Hệ thống nhà ma

Chương 171: Tần Quảng đã xảy ra chuyện

Chương 171: Tần Quảng đã xảy ra chuyện

Trong tủ quần áo không có đồ vật khác. Sau khi đóng cửa tủ lại, Trần Ca chụp một bức ảnh về tủ quần áo này.
“Có bốn cái đinh đỏ như máu ở bốn góc tủ, tất cả khe hở đều được dán lại bằng băng keo trong. Cái tủ quần áo này có thể ở Khu Nội Trú Số Ba mà không hư tổn hay hư hao gì trong thời gian dài như vậy, nhất định có liên quan đến kiểu sắp xếp này.”
Anh muốn lấy cái đinh đỏ ra khỏi đó nhưng thử cả nửa ngày cũng không thành công. Bốn cái đinh thật sự bị đóng rất sâu vào bốn góc của tủ quần áo, giống như là hòa thành một thể với tủ quần áo.
“Mình có cảm giác bốn cái đinh này rất bất thường. Lần sau có thời gian sẽ đến đây vào ban ngày và rút chúng nó ra.”
Trần Ca ở trong văn phòng viện trưởng trong thời gian quá dài, bây giờ anh cũng không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Anh đi ra khỏi phòng, con mèo trắng nhảy phốc lên trên vai của anh. Anh nói cái gì nó cũng không chịu nhảy xuống.
Trần Ca bước ra, anh cầm theo cây búa nát sọ đi đến cửa văn phòng của viện trưởng. Anh không dám đi thẳng ra ngoài, anh lo lắng y tá và kẻ có khuôn mặt biến dạng đang canh ngoài cửa.
Trần Ca mang theo cây búa của bác sĩ nát sọ, anh ghé tai vào ván cửa để lắng nghe âm thanh bên ngoài. Hơn mười giây trôi qua, anh thật sự nghe được điều gì đó bất thường.
Trên hành lang không ngừng truyền tới tiếng đóng và mở cửa từ gần tới xa, giống như là có người nào đó đang kiểm tra từng căn phòng.
Anh lặng lẽ mở hé cửa văn phòng của viện trưởng, hành lang đen tối không thể nhìn tới cuối, dường như có thứ gì đó đang đung đưa trong bóng tối dày đặc.
Thân ảnh kia càng ngày càng rõ ràng, không ngừng liên tục ra vào các căn phòng.
“Đồng phục y tá màu trắng? Người này đang tìm sổ ghi chép của mình sao?” Trần Ca đã nhận ra người này. Anh nắm chặt cây búa đa năng, xem xét liệu có nên đập đối phương một phát hay là tạm thời rút lui trước.
Thân thể y tá vặn vẹo, dáng đi thất tha thất thểu, bà ta không thể kiểm soát được cân bằng nhưng tốc độ di chuyển lại rất nhanh, nhìn xa xa thì có hơi đáng sợ.
“Dường như kẻ này đã phát hiện ra mình ở tầng ba. Nếu không phải lúc đó vang lên tiếng mở cửa, nói không chừng mình đã xảy ra xung đột với bà ta. Con quái vật này không có ý tốt với mình, nếu giữ bà ta lại không chừng sẽ mang đến nhiều rủi ro hơn. Còn không bằng lấy sổ ghi chép làm mồi nhử, thừa dịp mình đang chiếm được thế chủ động, giải quyết bà ta trước.” Trần Ca từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh, anh đang suy nghĩ về phương án có lợi nhất cho mình: “Không gian bên trong văn phòng của viện trưởng rất lớn, cho dù mình không giết chết bà ta được thì cũng rất dễ dàng truy kích, sẵn tiện có thể nhìn xem dao giết heo có thật sự hữu hiệu đối với các đồ vật dơ bẩn hay không.”
Trần Ca đặt quyển sổ ghi chép kia ở phía dưới ngăn tủ. Anh cất bức thư đi, ôm con mèo trắng trốn vào tủ quần áo.
Anh điều chỉnh một tư thế thoải mái, không quá vài phút, cửa văn phòng của viện trưởng đã bị đẩy ra.
Thân thể vặn vẹo của y tá nhìn một cái đã thấy được cuốn sổ trong phòng. Bà ta không đến thẳng đó để nhặt nó lên. Con quái vật này có một nỗi sợ hãi không thể giải thích được đối với tủ quần áo. Bà ta do dự thật lâu mới tiến vào bên trong căn phòng trong trạng thái xiêu xiêu vẹo vẹo.
Mỗi hành động của nữ y tá đều hiện rõ mồn một trước mắt Trần Ca. Chờ khi bà ta cúi đầu, khom lưng nhặt quyển sổ, Trần Ca trốn ở trong tủ chớp lấy cơ hội. Anh mở cửa tủ, lấy cây búa đập vào nữ y tá.
Cây búa dữ tợn đập vào thân thể của y tá, làm thân thể vốn đã bị biến dạng của bà ta bị đập đến biến dạng.
Trần Ca không cho bà ta có cơ hội lấy lại tinh thần, trở tay rút dao ra, vải đỏ bay xuống. Anh lấy lưỡi dao đâm vào giữa đồng phục y tá.
Một âm thanh vang lên bên tai của anh. Áo của người y tá bị cắt nát, nơi mà lưỡi dao xẹt qua không có đổ máu nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng là thân thể của y tá bị thiếu một bộ phận.
“Con dao này rất hữu dụng!”
Gương mặt người chết của y tá cũng có thay đổi, tràn ngập nỗi thống khổ và phẫn nộ. Bà ta thét chói tai và nhào về phía Trần Ca, cái miệng há to để cắn vào mặt anh.
Trần Ca dùng dao đối phó với bà ta nhưng anh đã xem nhẹ độ hung tàn của con quái vật này. Thứ này hoàn toàn khác với con người, cho dù anh dùng dao giết heo để đâm thủng bà ta, động tác của bà ta cũng không chậm lại mà càng thêm lanh lẹ.
Dao giết heo tạo thành thương tổn với y tá nhưng y tá cũng mượn cơ hội này kéo gần khoảng cách lại. Gương mặt xấu xí của bà ta đang gần sát lại.
Trong tình huống nguy hiểm, suýt chút nữa là Trần Ca đã bị trúng chiêu. Đôi mắt khác màu của con mèo trắng trên vai anh lóe lên, nó bổ nhào lên trên mặt y tá.
Con mèo hoang này cực kỳ hung dữ. Công kích của y tá bị ngăn cản, bà ta thay đổi mục tiêu là cắn cánh tay của Trần Ca trước mặt bà ta.
Y tá tấn công rất dữ dội. Trần Ca né trái né phải, trên cổ tay anh giống như vừa mới đụng rớt thứ gì đó, anh có thể nghe được một tiếng bịch vang lên.
Anh không chú ý đến âm thanh kia, tập trung lực chú ý và không ngừng dùng dao giết heo để tạo nên vết thương trên người của y tá.
Tuy rằng trên người y tá không chảy máu nhưng thân hình của bà ta không ngừng nhỏ đi, dần dần trở nên hư ảo không chân thật. Cuối cùng không biết rằng Trần Ca đã dùng dao đâm đến bao nhiêu nhát, thân hình của y tá hoàn toàn biến mất. Bộ đồng phục y tá nát bươm rơi xuống mặt đất.
“Thành công rồi sao?” Anh chưa kịp vui vẻ thì bên ngoài hành lang truyền đến tiếng động kì lạ, giống như có thứ gì mới đang chạy tới trong tòa nhà, hơn nữa số lượng không ít.
“Mình không thể ở đây lâu được. Nếu như bị chặn ở chỗ này thì nguy.” Trần Ca mang ba lô trên lưng, một tay cầm dao giết heo, một tay cầm cây búa của bác sĩ nát sọ, vội vàng rời đi.
Anh chạy thẳng đến chỗ ngoặt ở cầu thang mới dừng lại. Anh vừa định thở hổn hển lấy ít không khí thì chiếc điện thoại trong túi đột nhiên rung lên.
“Chiếc điện thoại màu đen nhận được tin nhắn nhiệm vụ hoàn thành?” Trần Ca duỗi tay sờ vào túi biết là mình mừng hụt. Điện thoại rung lên là bởi vì Lưu Đao gọi đến: “Lần sau mình cần phải nói chuyện rõ ràng với bọn họ, trong quá trình livestream, chỉ có mình có thể liên lạc với bọn họ.”
Trần Ca nhận điện thoại, giọng nói của anh rất nhỏ: “Không có việc gì nói nữa thì tôi sẽ cúp máy.”
“Anh mau xem kênh livestream của anh đi!” Giọng nói của Lưu Đao hơi kích động.
“Livestream?” Trần Ca ấn mở trang cá nhân của mình. Khi anh nhìn về phía kênh livestream thì cũng bị hoảng sợ. Lượt xem kênh livestream của anh đã tăng lên đến con số ba trăm nghìn người! Đáng sợ hơn nữa là con số này đang tăng lên điên cuồng, nói không chừng không bao lâu sau có thể đột phá đến bốn trăm nghìn người.
“Sao lại thế này? Trang web xảy ra vấn đề sao?” Trần Ca nhìn thấy số người xem tăng lên, quyết định đổi tên kênh livestream thành địa chỉ ngôi nhà ma của anh, anh cũng hiển thị đậm dưới hình ảnh livestream.
“Trang web không xảy ra vấn đề gì, Tần Quảng mới xảy ra vấn đề! Sau khi nhóm của anh ta tiến vào phòng học cuối cùng của Trường Trung học Mộ Dương thì hình ảnh livestream đột nhiên tối thui, không ai biết là chuyện gì đã xảy ra. Ban đầu tôi còn tưởng rằng đây là bởi hiệu quả do anh ta cố ý tạo nên, nhưng khoảng hai mươi lăm phút trôi qua, Tần Quảng vẫn không mở lại livestream. Đối với một streamer chuyên nghiệp mà nói thì năm phút không xuất hiện trước ống kính sẽ tính là gặp sự cố khi livestream. Kênh livestream của anh ta đen thui trong suốt hai mươi lăm phút, chứng tỏ rằng bên chỗ anh ta đã xảy ra việc ngoài ý muốn!”
Lưu Đao càng nói càng hưng phấn: “Đây đúng là bánh từ trên trời rớt xuống đó! Cả trang web đều quảng cáo cho livestream tham linh của anh ta, hấp dẫn không ít người nhưng họ lại chỉ có thể nhìn thấy màn hình đen thui. Đa số những người đó không chờ nổi nên bắt đầu đi tìm nội dung tương đồng. Hiện tại trên toàn bộ trang web chỉ có hai người các anh làm tiết mục tham linh. Điều quan trọng nhất là nội dung và chất lượng livestream của anh vượt xa anh ta. Tiết tấu khẩn trương đến mức không thể thở được, đại đa số mọi người vào xem xong, không có ai rời đi cả.”
Từ trong miệng của Lưu Đao, Trần Ca đã biết được nguyên nhân kết quả. Dựa vào tốc độ lượt xem tăng lên trong tối nay, đột phá con số năm trăm nghìn người cũng không là vấn đề gì. Dường như đây là một sự việc không thể tưởng tượng nổi đối với một người mới.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất