Chương 27: Đạo cụ mới
Trần Ca làm quen với cảnh tượng mới, cấu tạo bên trong không khác nhà trọ Bình An là bao, đều ngập tràn cảm giác bất an và đau khổ. Cơ quan được cài đặt ở mấy chục nơi, rất nhiều phòng liên thông với nhau, được thiết lập cửa ngầm, trong đó còn giấu mấy quả trứng màu tràn ngập sự ma quái.
“Rất chân thực, chỗ này thích hợp chơi loại trò chơi như chạy trốn, một lúc nữa có thể thử nghiệm với khách tham quan xem sao.”
Những gì trải qua đêm qua khiến bây giờ Trần Ca nghĩ lại còn thấy hồi hộp, anh đã có những trải nghiệm chân thực nhất.
Thời gian có hạn, Trần Ca chỉ đi dạo một vòng rồi đi xuống tầng dưới, dù sao còn có rất nhiều khách tham quan đang đợi ở bên ngoài nhà ma.
“Mọi người chờ một lát, ông chủ sẽ đến ngay, mọi người có thể đi tham quan những nơi khác trong khu vui chơi.” Cách một khoảng xa, Trần Ca đã nghe thấy giọng nói của Từ Uyển.
“Cô em, ông chủ của cô thật sự ở trong nhà ma à? Tối hôm qua chúng tôi có thấy anh ta phát livestream, có mười mấy người trong rừng cây đuổi theo đánh anh ta! Anh ta thật sự có thể chạy thoát trong hoàn cảnh đó sao?”
“Nói bậy! Tôi cũng xem livestream, streamer bị mấy tên biến thái vây bên trong nhà trọ, đó là mèo vờn chuột, các người biết không hả? Tôi thật sự chẳng dám nghĩ đến kết quả đó.”
“Anh chắc chắn chúng ta cùng xem một kênh livestream chứ? Tối hôm qua, ngoài âm thanh thì tất cả hình ảnh đều màu đen, sao các người có thể nhìn thấy nhiều thứ như vậy?”
“Nói cũng vô dụng, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”
Tiếng thảo luận ngày càng lớn hơn, chú Từ cũng bị thu hút mà đi đến, ông nhìn đám người vẫn còn đang tụ tập ở đó, trong lòng vừa vui vẻ vừa hơi lo lắng. Bắt đầu từ một khoảng thời gian nào đó, căn nhà ma vốn đã sắp đóng cửa này lại như đột nhiên biến thành tiêu điểm của khu vui chơi Thế Kỷ Mới, mới sáng ra đã có rất nhiều người tới. Nếu là lúc bình thường thì đây chính là chuyện tốt, nhưng mà mỗi khi nghe thấy những lời nói của khách tham quan thì ông lại cảm thấy sợ mất hồn mất vía: “Không được, lần sau gặp Tiểu Trần thì phải nói chuyện với cậu ấy thôi. Người trẻ vì cái lợi trước mắt cũng không thể đi vào con đường tà đạo được!”
“Soạt!”
Hàng rào bảo vệ bị kéo ra, Trần Ca vừa rửa mặt xong, bước ra từ bên trong nhà ma: “Xin lỗi vì đã để các vị chờ lâu, tham quan căn nhà ma, giá vé 20 tệ, người già, trẻ em không tính.”
Tiếng thảo luận của mọi người im bặt, trong đó mấy người đến vì xem livestream của anh vội vàng chạy tới chỗ Trần Ca, vây xung quanh anh bắt đầu hỏi chuyện tối hôm qua, giống như Trần Ca trở thành một người nổi tiếng trên mạng vậy.
Mấy phút sau, đám người trật tự trở lại, bắt đầu đi vào nhà ma tham quan.
Sau khi nhận được bài học kinh khủng lần trước, lúc này Trần Ca không phát đi phát lại ca khúc “Black Friday” mà để nó ở giữa danh sách bài hát, đặt chế độ phát ngẫu nhiên.
Trần Ca hóa trang cho Tiểu Uyển, để cô giả làm quỷ đi vào cảnh tượng Minh Hôn, còn anh thì đứng ở cửa nhà ma thu tiền vé.
“Lượng khách tham quan đang tăng lên ổn định, những lời khen cũng nhiều hơn không ít, cứ tiếp tục như vậy thì không đến mấy ngày nữa, mình có thể hoàn thành yêu cầu mở rộng nhà ma rồi.” Trần Ca cầm điện thoại di động màu đen, nhìn xem hiện tại còn thiếu bao nhiêu khách tham quan nữa thì có thể mở rộng lần đầu tiên, ngoài ra cũng muốn xem nhiệm vụ tiếp theo của ngày hôm nay là gì.
[Mức dễ: Nếu muốn cho khách tham quan có một trải nghiệm vô cùng đáng sợ thì đầu tiên phải chú ý đến nhịp điệu của chuyến tham quan, diễn viên và cơ quan xuất hiện quá sớm hay quá muộn đều sẽ khiến khách tham quan mất đi hứng thú. Bởi vậy, tôi đề nghị bạn gắn máy cảm biến âm thanh và camera giám sát ở trong nhà ma, để luôn nắm rõ giai đoạn tham quan của khách tham quan.]
[Mức trung: Bí quyết hù dọa người khác chính xác là khiến cho khách tham quan không ý thức được điều đáng sợ đang đến. Ví dụ như thiết kế những thứ đáng sợ ở ngược hướng với vật thể hấp dẫn sự chú ý của người ta, kiểm tra tất cả các đạo cụ trong nhà ma xem có phù hợp với tiêu chuẩn không.”
[Mức khó ác mộng: Đêm khuya, trong phòng tắm cứ luôn phát ra những âm thanh kỳ lạ, muốn biết lý do thì cứ làm theo lời tôi nói.]
[Nhiệm vụ hằng ngày được đổi mới vào mỗi rạng sáng, mỗi ngày chỉ có thể nhận một nhiệm vụ, độ khó khác nhau, phần thưởng cũng khác nhau (Chú ý! Nhiệm vụ đặc biệt vô cùng nguy hiểm, vui lòng lựa chọn cẩn thận!)]
Nhìn lướt qua ba nhiệm vụ hằng ngày, Trần Ca loại bỏ nhiệm vụ mức khó ác mộng đầu tiên, sau khi giằng co liên tục hai buổi tối, bây giờ anh cần phải nghỉ ngơi thật khỏe. Vả lại còn chưa biết được quái vật trong gương như thế nào, nếu lại có thêm những thứ khác thì một mình anh khó có thể chống lại được.
“Giải thưởng của nhiệm vụ mức khó ác mộng có thể ảnh hưởng trực tiếp đến cơ thể của mình, cho mình một số ký ức và năng lực, nhưng giá trị phần thưởng và mức độ nguy hiểm lại tỉ lệ thuận với nhau, tạm thời không cần xét đến. Nhiệm vụ mức dễ cần có một số vốn nhất định mới làm được, bây giờ mình còn chưa nhận được tiền thưởng bắt tội phạm vượt ngục, rất khó có thể thực hiện được.” Trần Ca suy đi tính lại, cảm thấy chỉ có nhiệm vụ mức trung là khá phù hợp: “Thiết kế những thứ đáng sợ ngược hướng với thứ gây chú ý cho người khác, ý tưởng này cũng không tệ lắm. Nếu dùng trong nhà ma của mình thì chắc là có thể mang đến cho khách tham quan nhiều cảm xúc “kinh ngạc và vui vẻ”.”
Sau khi nhận nhiệm vụ mức trung, Trần Ca bèn dựa vào cửa nhà ma thu tiền, thỉnh thoảng sẽ trao đổi vài câu với Từ Uyển trong nhà ma.
Buổi trưa đến rất nhanh, khách tham quan dần dần ít đi, Trần Ca gọi Từ Uyển ra, bảo cô đi ăn cơm, còn bản thân thì đi vào cảnh tượng Minh Hôn.
Cảnh tượng kinh khủng này đều do một mình anh thiết kế từ đầu đến cuối, mỗi một chỗ đáng sợ đều phải suy tính rất lâu. Sau khi nhận nhiệm vụ hằng ngày mức trung, anh lập tức dùng luôn thời gian một buổi trưa tiến hành sửa đổi.
Bình thường, khách tham quan tiến vào nhà ma đều sẽ chuẩn bị sẵn tâm lý, trong tình huống đã đề phòng mãnh liệt như vậy thì rất khó bị dọa cho phát sợ, cho nên phải dùng một món đồ không liên quan hấp dẫn sự chú ý của họ, để họ lầm tưởng rằng nơi đó có thể tồn tại nguy hiểm. Đến lúc tinh thần của họ đều tập trung tại nơi đó thì lại tập kích từ một nơi mà không ai tưởng tượng được.
Nhiệm vụ mức trung này dễ hơn Trần Ca nghĩ nhiều, chỉ dùng thời gian một buổi trưa, anh đã nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ từ chiếc điện thoại màu đen.
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày mức trung, có rất nhiều cách để dọa người khác sợ, biết cách suy tính lòng người, tạo nên ứng biến khác biệt mới là điều quan trọng nhất. Chúc mừng bạn nhận được phần thưởng của nhiệm vụ - Bộ Trang Phục Bác Sĩ Nát Sọ!]
[Bộ Trang Phục Bác Sĩ Nát Sọ (đạo cụ trang phục): Crowry làm việc tại bệnh viên tâm thần hai mươi năm, tiếp xúc với người bệnh trong thời gian dài khiến tinh thần của ông ta luôn bị tra tấn, cuối cùng có một ngày ông ta quyết định kết thúc tất cả những điều này. Bệnh hoạn và điên cuồng thấm vào trong xương tủy, ông ta cầm búa sắt trên tay, muốn tự chữa khỏi căn bệnh của bản thân!]
Sau Black Friday, Trần Ca lại nhận được thêm một món đạo cụ, anh nhấn vào biểu tượng, điện thoại di động màu đen nhắc nhở vật phẩm đã được đặt vào kho đạo cụ của anh.
“Món đạo cụ trang phục này đến cũng thật đúng lúc, kết hợp nó cùng cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm chắc chắn sẽ mang lại phản ứng hóa học vô cùng kỳ diệu.” Trong đầu Trần Ca xuất hiện một vài ý tưởng, anh tìm giấy bút muốn thiết kế thật cẩn thận thì điện thoại di động lại đột nhiên vang lên.
“Hạc Sơn?”
Trần Ca nhận điện thoại: “Sao vậy?”
“Đại ca, anh còn nhớ chuyện lần trước tôi nói với anh không?” Hạc Sơn cố ý nói thật nhỏ, giống như sợ bị ai đó nghe thấy: “Sau khi học tỷ Cao Nhữ Tuyết bị anh dọa khóc, học trưởng cùng khóa của chúng tôi quyết định lập nhóm đi báo thù cho chị ấy! Anh phải chuẩn bị sẵn sàng nha!”