Hệ thống nhà ma

Chương 394: Mức khó ác mộng (3)

Chương 394: Mức khó ác mộng (3)

Phần thưởng cho các nhiệm vụ hàng ngày ở mức khó ác mộng có thể có ảnh hưởng đến bản thân Trần Ca, mang lại cho anh một số khả năng đặc biệt.
Sau khi hoàn thành ba nhiệm vụ mức khó ác mộng cố định đầu tiên, anh đã nắm giữ ba kỹ năng là Liệm Dung, Âm Đồng và Hoạt Ngẫu.
Đáng tiếc là ba nhiệm vụ mức khó ác mộng kia chỉ là nhiệm vụ hướng dẫn người mới, sau khi hoàn thành hết, các nhiệm vụ hàng ngày cấp độ ác mộng chỉ xuất hiện ngẫu nhiên sau các đợt làm mới.
Mỗi khi tối đến Trần Ca đều sẽ lên nhìn nhiệm vụ hằng ngày một chút, cho đến tận hôm nay mới nhìn thấy nhiệm vụ mức khó ác mộng.
“Điện thoại màu đen đã từng nói nhiệm vụ mức khó ác mộng vô cùng hiếm, rất khó gặp được, lúc này không thể bỏ qua.”
Trần Ca đứng ở giữa hành lang, nhìn về phía thông tin nhiệm vụ màu đỏ như máu.
[Nhiệm vụ hằng ngày mức khó ác mộng: Bọn họ nói, một “bạn” khác bị chôn phía cuối đường hầm.]
[Chú ý! Nhiệm vụ đặc biệt cực kỳ nguy hiểm, vui lòng lựa chọn cẩn thận!]
Trước khi nhận nhiệm vụ lại chỉ nhắc nhở có một câu, Trần Ca đọc mấy lần cũng không hiểu ý nghĩa của nó: “Đường hầm? Ba nhiệm vụ ác mộng trước đều được thực hiện trong nhà ma, tại sao mình có cảm giác nhiệm vụ lần này phải đi đến một nơi khác?”
Ba nhiệm vụ mức khó ác mộng mà anh hoàn thành lúc đầu được điện thoại màu đen bố trí sẵn, bắt đầu từ nhiệm vụ này, mới đúng là mức khó ác mộng thật sự.
“Mình có Hứa Âm cùng rất nhiều nhân viên giúp đỡ, nếu độ khó của nhiệm vụ ác mộng vẫn như trước thì mình không phải lo lắng gì cả.”
Theo lý thuyết thì đúng là như vậy, nhưng Trần Ca nhìn dòng chữ đỏ như máu phía dưới nhiệm vụ mức khó ác mộng, lại có hơi thiếu tự tin.
Khi mới nhận được điện thoại màu đen thì những nhiệm vụ ác mộng đó suýt chút nữa đã lấy mạng của anh, cho nên lúc này anh phải vô cùng cẩn thận.
Trần Ca suy nghĩ rất lâu vẫn chọn chấp nhận, phần thưởng của nhiệm vụ mức khó ác mộng tác động thẳng lên cơ thể anh, đây là điều các nhiệm vụ khác không làm được.
Tuy rằng ma quỷ quan trọng nhưng tuyệt đối không được xem nhẹ bản thân, trong lòng Trần Ca hiểu rất rõ điều này.
Sau khi chọn chấp nhận nhiệm vụ mức khó ác mộng, thông tin đầy đủ về nhiệm vụ hiện ra, Trần Ca mới chỉ đọc mấy dòng, vẻ mặt đã bắt đầu thay đổi.
[Người May Mắn Được Lệ Quỷ Quan Tâm, vận may của bạn thật khiến người khác kinh ngạc!]
[Tên của trò chơi dưới đây gọi là Đường Hầm, đi qua đường hầm, có thể nhìn thấy những bí mật bị lãng quên trong đáy lòng.]
[Yêu cầu của nhiệm vụ: Vào lúc 2 giờ 44 phút sáng, đi vào một đường hầm có chiều dài 44 m trở lên, đi bộ bốn mươi bốn bước, hét bốn tên của bạn bốn mươi bốn lần, sau khi hét xong bốn mươi bốn lần, nhiệm vụ hoàn thành.]
[Chú ý 1: Nhiệm vụ này là duy nhất, nếu không hoàn thành trong thời gian quy định, nhiệm vụ này sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.]
[Chú ý 2: Kể từ thời điểm nhận nhiệm vụ, bạn không thể mang theo bất kỳ ma quỷ hay đạo cụ nào trong thành phố ác mộng, nếu không bạn sẽ không nhận được phần thưởng nhiệm vụ!]
Ánh mắt Trần Ca tập trung ở đoạn thông tin cuối cùng của nhiệm vụ: “Không thể mang theo ma quỷ và đạo cụ? Mình cần phải suy nghĩ kỹ một chút.”
Nếu không có đoạn tin cuối cùng thì nhiệm vụ này cũng không quá khó đối với Trần Ca.
Trong lòng chỉ lo lắng về việc có nên nhận nhiệm vụ hay không nên Trần Ca đã không quá chú ý đến tên của ngôi nhà ma trên chiếc điện thoại màu đen, anh suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn muốn thử một lần.
“Cơ hội và nguy hiểm cùng tồn tại, phần thưởng của nhiệm vụ mức khó ác mộng có thể thay đổi bản thân mình, nếu tiếp xúc với ma quỷ càng ngày càng nhiều thì nhiệt độ cơ thể mình cũng sẽ giảm dần xuống, bà cụ sống trong thôn Hoạt Quan đã nhắc nhở mình như vậy, có lẽ mình cũng nên để ý đến cơ thể mình một chút.”
Nhiệm vụ ác mộng rất khó xuất hiện, Trần Ca không muốn từ bỏ nó.
“Không thể mang theo bất kỳ ma quỷ hay đạo cụ nào trong nhà ma đi, xem ra không thể trông chờ vào Hứa Âm và Diêm Đại Niên nữa rồi.” Trần Ca nghĩ tới nghĩ lui, trong cả nhà ma cũng chỉ có con mèo trắng là đúng quy tắc: “Mình cảm thấy mang theo nó cũng chẳng có ích gì, nhưng thôi ít nhất nó có thể làm bạn đồng hành với mình.”
Sau khi quyết định mang theo mèo trắng, Trần Ca quay đầu nhìn vào cái bóng của mình: “Trương Nhã vẫn đang ngủ say trong cái bóng của mình, nếu như điện thoại màu đen cũng tính cả cô ấy thì nhiệm vụ lần này mình không hoàn thành nổi.”
Trần Ca cũng không biết liệu Trương Nhã có bị điện thoại màu đen tính vào hay không, nhưng cũng chính vì Trương Nhã đang ngủ say trong cái bóng của anh nên mới dám nhận nhiệm vụ mức khó ác mộng mà không e sợ gì như này.
“Cứ thử đi, phần thưởng của nhiệm vụ ác mộng quá quan trọng đối với mình.”
Trần Ca lấy điện thoại di động ra và bắt đầu tìm kiếm các đường hầm gần đó, nhiệm vụ mức khó ác mộng bắt đầu lúc 2 giờ 44 phút, anh nhất định phải tìm ra một đường hầm không quá xa và đáp ứng được yêu cầu của điện thoại màu đen.
“Cửu Giang có rất nhiều đường hầm, nhưng đường hầm có độ dài quá 44 m là vô cùng ít.”
Trần Ca lên mạng tìm nửa ngày, phát hiện ra một chuyện vô cùng kỳ lạ. Đường hầm phù hợp với yêu cầu của điện thoại màu đen trong khắp Cửu Giang chỉ có đúng một cái, đó chính là đường hầm động Bạch Long ở vùng ngoại ô phía đông của Cửu Giang.
Những đường hầm còn lại nếu như không phải cách quá xa, không kịp đi đến thì là quá ngắn không đủ độ dài.
“Ở ngoại ô phía đông.” Bởi vì một số chuyện từng trải qua khi còn nhỏ nên Trần Ca không thích vùng ngoại ô phía Đông Cửu Giang lắm, trước đây cha mẹ anh cũng cấm anh đến vùng ngoại ô phía đông chơi một mình.
“Đường hầm động Bạch Long, nghe hơi quen, hình như đã từng xuất hiện trên tin tức rồi.” Sắc mặt Trần Ca không tốt lắm, sau khi lên mạng tìm kiếm một chút về động Bạch Long ở Cửu Giang, hơn chục tin tức xuất hiện ngay lập tức.
Đường hầm này được xây dựng mười lăm năm trước, tai nạn đã xảy ra liên tục kể từ khi hoàn thành, hơn nữa có rất nhiều vụ tai nạn không hiểu vì sao lại xảy ra.
Có hơn một tài xế nói rằng khi họ đi ngang qua đường hầm này vào ban đêm, họ thấy một người phụ nữ đứng ven đường đang vẫy tay gọi bọn họ.
Nếu như họ không dừng lại, người phụ nữ đó sẽ đuổi theo ven đường, cảm giác người phụ nữ đó chạy không nhanh nhưng lại càng ngày càng gần bọn họ, và cuối cùng người phụ nữ đó như đang đứng ngay bên cạnh cửa sổ xe vậy.
Còn nếu như dừng xe, nghe nói rằng kết cục còn tồi tệ hơn, người phụ nữ sẽ ngồi ở hàng ghế sau của chiếc xe, chiếc xe này chắc chắn sẽ gặp tai nạn trong đường hầm đó.
Người phụ nữ vẫy tay gọi xe chỉ là một trong những tin đồn kỳ lạ trong đường hầm, còn có tài xế thấy ai đó lái xe vượt lên mình, họ đuổi theo và khi nhìn sang bên cạnh thì thấy chiếc xe vừa vượt mình ban nãy không hề có người lái, đến khi đi ra khỏi đường hầm thì chiếc xe kia cũng biến mất.
Những chuyện tương tự còn rất nhiều, các vụ tai nạn cũng xảy ra liên tục, cuối cùng đường hầm này bị phong tỏa vào năm năm trước.
Tuy rằng đường hầm bị phong tỏa nhưng những tin đồn về đường hầm vẫn lan rộng ra toàn Cửu Giang.
Có người đi ngang qua đường hầm vào ban đêm có thể nghe thấy tiếng kêu cứu từ bên trong, còn nhìn thấy một người phụ nữ đứng trong đường hầm và liên tục vẫy tay với người ngoài, cố gắng dụ người ta đi vào.
Trần Ca đọc kỹ tất cả các tin tức, cho dù đó là tin thật hay là bịa đặt để có chuyện nói, anh cũng đều đọc qua một lần.
“Nơi này nguy hiểm hơn mình nghĩ nhiều!”
Trần Ca cầm điện thoại, có hơi do dự.
Phần thưởng của nhiệm vụ mức khó ác mộng ảnh hưởng đến bản thân anh, nhưng tương ứng với chuyện đó chính là nhiệm vụ này chỉ cho phép anh dựa vào sức mạnh của chính mình để hoàn thành.
“Điện thoại màu đen luôn công bằng, nỗ lực và phần thưởng là như nhau.”
Rất nhanh, Trần Ca đã đưa ra quyết định.
Anh ôm con mèo trắng đang trốn dưới gối trong phòng nghỉ của nhân viên và đặt nó lên vai mình: “Tối nay tao sẽ đưa mày đến một nơi thú vị để chơi.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất