Chương 420: Xuất phát!
“Không thành vấn đề, nhưng mà hình như vòng tay này chỉ phát huy tác dụng khi đeo trên tay cháu thôi.” Phạm Úc gỡ cái vòng ngọc được nữ quỷ ở thôn Hoạt Quan tặng trên tay xuống, sau khi vòng rời khỏi tay cậu bé, màu đỏ tươi trên vòng lập tức biến mất, nhìn qua không khác gì cái vòng bình thường. Khi cậu bé đeo lên, màu đỏ đó lại xuất hiện.
“Nếu như chú cần cháu giúp đỡ, chú có thể dẫn cháu đi cùng.”
“Vậy hay là thôi đi.” Trần Ca không muốn Phạm Úc phải mạo hiểm, cũng không muốn đến lúc đó lại phải phân tâm đi chăm sóc Phạm Úc.
Anh sờ cằm, dời ánh mắt lên người Giang Linh.
Nữ quỷ nhảy giếng ở thôn Hoạt Quan đã rời khỏi người của Giang Linh, cô bé bây giờ chỉ là một đứa trẻ bình thường, bị Trần Ca nhìn như thế, thiếu chút nữa đã khóc toáng lên.
Cô bé trốn sau lưng Phạm Úc khiến hai người lớn hơi bối rối, Trần Ca thì không biết nên mở miệng như thế nào, còn nữ y tá thì cảm giác mình hoàn toàn bị hai đứa trẻ này phớt lờ.
Trần Ca nhẹ nhàng hắng giọng một cái, bảo nữ y tá đi ra ngoài trước, sau đó cố gắng thể hiện một gương mặt rất thân thiện: “Giang Linh, tối ngày mai chú phải làm một việc rất lớn, chú có thể mượn chị gái của cháu một lúc được không?”
Trần Ca đã thả chậm tốc độ nói của mình hết mức có thể, nhưng Giang Linh sợ đến phát khóc sau khi nghe câu này.
“Mình đáng sợ như thế sao?” Trần Ca thật sự không có biện pháp nào để đối phó với trẻ con, anh cảm thấy kiểu như Phạm Úc và quỷ điện thoại dễ ở chung hơn rất nhiều.
Giang Linh càng ngày càng khóc to hơn, cuối cùng vẫn là do Phạm Úc thì thầm vào tai Giang Linh mấy câu, lúc này cô bé mới từ từ dừng khóc, đôi mắt chứa đầy nước mắt mở to ra nhìn chằm chằm vào Trần Ca.
“Con bé đồng ý rồi sao? Cháu nói gì với con bé thế?”
“Cháu nói chú là bạn của chị em ấy, chú là người rất tốt, có thể làm cho chị em ấy vui vẻ.”
“Nói không sai.” Trần Ca gật đầu, anh có cảm giác Phạm Úc đang học tập những ưu điểm trên người mình, đứa bé này tiến bộ rất nhanh.
Giang Linh nâng cái chân ngắn chạy ra bên ngoài, ôm một cái bình nhựa từ sau ghế salon ra, cô bé đưa cho Trần Ca một cách rất miễn cưỡng.
“Yên tâm, chú chỉ mang chị cháu đi để giúp đỡ chú một chút thôi, tuyệt đối sẽ không để chị cháu bị ấm ức đâu.” Trần Ca nhận lấy bình nhựa, bên trong có một con nhện rất nhỏ: “Chị cháu đang ở bên trong sao?”
Giang Linh làm bộ đáng thương gật đầu, cô bé luôn cảm thấy như mình đang bị lừa.
Đạt được mục đích, Trần Ca cũng không muốn ở lại đây nữa, anh rời khỏi viện mồ côi Cửu Giang rồi chạy đến Khu Nội Trú Số Ba.
Anh khổ sở chờ đợi đến 12 giờ đêm, ngay khi cánh cửa máu xuất hiện thì đi vào.
Trước lạ sau quen, ngay khi Trần Ca xuất hiện bên cạnh ông viện trưởng thì cái đầu người lẻ loi trơ trọi kia thật sự muốn khóc, bởi vì ông ta phát hiện lệ quỷ đi phía sau Trần Ca lại là một con khác.
Không phí quá nhiều thời gian ở chỗ viện trưởng, Trần Ca trực tiếp đi đến tìm Môn Nam, anh nâng cao mức độ khẩn cấp của câu chuyện lên mười lần, thêm mắm thêm muối rồi kể cho Môn Nam nghe.
Sau khi Môn Nam nghe xong, bối rối đến mức đứng dậy ngay lập tức.
Sau khi rời khỏi cửa máu, hình như sức mạnh của cậu ta giảm đi khá nhiều, hơn nữa đối với cậu ta mà nói, uy hiếp mà Trần Ca mang đến cũng chẳng ít hơn bác sĩ Cao là mấy.
Môn Nam rất lo lắng mình vừa mới chạy khỏi hang sói lại rơi vào hang hổ.
“Anh để tôi suy nghĩ một lúc.”
...
Trời vừa rạng sáng, Trần Ca rời khỏi Khu Nội Trú Số Ba, anh quay đầu lại nhìn, nếu như tất cả thuận lợi, đây sẽ là lần cuối cùng anh đến thăm nơi này.
Quay lại khu vui chơi Thế Kỷ Mới, Trần Ca sắp xếp tất cả thông tin về nhà xác dưới lòng đất trước khi đi ngủ.
“Cẩn thận khi đi vào lối đi bị sơn đỏ, khi đi vào trong phải tuyệt đối giữ im lặng.”
“Xung quanh nhà xác chỉ có bảy kho chứa xác, không được bước vào kho chứa xác thứ tám.”
Sau khi nhớ kỹ tất cả những thông tin này, lúc này anh mới nằm lên giường ngủ.
Vào lúc 9 giờ sáng, khu vui chơi mở cửa, gần như cùng lúc, Trương Lực cũng gửi một bản đồ nhà xác dưới lòng đất đến điện thoại di động của Trần Ca, tổng cộng hơn một chục bức ảnh và hai video dài hơn một phút.
“Có phải người này đã coi mình là người liên lạc của cảnh sát rồi không?”
Nhân lúc bác sĩ Cao không ở Cửu Giang, Trần Ca quyết định đêm nay sẽ mở nhiệm vụ nhà xác dưới lòng đất này, sau khi đưa du khách vào các cảnh tượng, anh tránh sang một bên và bắt đầu xem xét các bức ảnh một cách thật cẩn thận.
Diện tích nhà xác dưới mặt đất của Học viện Pháp y Cửu Giang rất lớn, từ trước đến giờ đã được mở rộng ba lần, không thể tìm được bản vẽ cũng như ngày mở rộng đầu tiên, lần mở rộng thứ hai là vì sát nhập hai học viện y học ở Cửu Giang lại, còn lần mở rộng thứ ba chính là lần mà Trương Lực tham gia.
“Bao gồm toàn bộ khu dạy học phía tây, cái này có quá lớn không?”
Mà toàn bộ nhà xác dưới đất này được chia làm ba khu vực, bên ngoài là các đường vận chuyển khác nhau cùng hai nhà kho đầy đồ linh tinh và năm kho chứa xác.
Khu vực ở giữa là một cái ao trữ xác không được sử dụng, đã bị bỏ hoang từ nhiều năm trước.
Theo Trương Lực nói thì trong nhà xác dưới đất còn có một khu vực trung tâm nữa, trên tư liệu có nhắc đến khu vực này nhưng không có ai tìm được đường đi vào chỗ đó. Trương Lực cũng viết rõ ràng trong bức ảnh, anh ta nghi ngờ rằng có điều gì đó đã xảy ra trong khu vực đó, dẫn đến việc nó hoàn toàn bị đóng chặt.
Trần Ca xem tất cả ảnh chụp và video, chỉ có bản đồ khu vực phía ngoài, dường như bản đồ khu vực trung tâm đã bị người khác xử lý sạch.
“Bí mật lớn nhất của nhà xác dưới đất này có lẽ được giấu ở khu vực trung tâm, mình phải tìm được đường vào khu vực đó mới được.”
Anh cố gắng ghi nhớ bản đồ trên mấy tấm ảnh, nhìn tròn một buổi sáng, sau nhiều lần xác định mình không nhớ sai mới cất điện thoại đi.
Lúc chiều Trần Ca cũng tập trung vào công việc, bận rộn đến tận 6 rưỡi tối mới xong.
Chờ sau khi Từ Uyển cùng Cố Phi Vũ tan làm, Trần Ca tự nhốt mình vào trong phòng nghỉ.
Anh hít sâu vài hơi, sau khi kiểm tra tất cả các đạo cụ và thiết bị mới lấy điện thoại màu đen ra.
“Nhà xác dưới lòng đất là nhiệm vụ nhánh thứ tám trong cảnh tượng kinh dị Thông Linh Trong Trường Ma bốn sao, sau khi hoàn thành, mình sẽ có tư cách mở cảnh tượng bốn sao này.”
Trần Ca ngồi bên bàn, ngón tay lướt lướt trên màn hình điện thoại, nhẹ nhàng ấn vào nhiệm vụ.
[Có nhận nhiệm vụ nhánh tám trong Thông Linh Trong Trường Ma hay không?]
“Có!”
[Nhiệm vụ nhánh tám: Bất Tử (Trong khu vực chưa được mở ở nhà xác dưới lòng đất có một đám người bất tử).]
[Địa điểm nhiệm vụ: Học Viện Pháp Y của Đại học Y khoa Cửu Giang.]
[Gợi ý nhiệm vụ: Ý nghĩa của cuộc sống không phải là có thở hay không, mà là những thứ khác.]
[Yêu cầu nhiệm vụ: Trước nửa đêm phải đi vào khu vực trung tâm của nhà xác dưới lòng đất ở Học Viện Pháp Y Cửu Giang! Sống sót đến khi trời sáng!]
Đọc hết đống tin trên điện thoại màu đen, sắc mặt Trần Ca cũng không quá tốt: “Để vào được khu vực trung tâm trước 12 giờ, có lẽ mình phải đến đó càng sớm càng tốt.”
Tầm mắt Trần Ca dừng lại ở mấy chữ cuối cùng trong yêu cầu nhiệm vụ: “Loại nhiệm vụ yêu cầu sống sót đến khi trời sáng này bình thường sẽ rất khó, may là mình cũng đã chuẩn bị trước rồi.”
Trần Ca cầm ba lô lên, đi ra khỏi phòng nghỉ cho nhân viên. Giống như lần đi vào thôn Hoạt Quan ngày trước, lần này anh cũng đã chuẩn bị dẫn hết đống ma quỷ trong nhà ma đi cùng.
“Cho dù không có sức chiến đấu mấy nhưng vẫn có thể giữ được một lúc.”
Bút Tiên, Tiểu Tiểu, Hứa Âm, búa của bác sĩ nát sọ, Trần Ca nhét tất cả những thứ anh có thể nghĩ tới vào trong ba lô, cuối cùng nhân lúc mèo trắng không chú ý mà dùng một tay ôm lấy nó.
“Có phải mình còn quên cái gì nữa không nhỉ? À đúng rồi, còn có một pho tượng trong cảnh tượng dưới hầm nữa.”