Chương 43: Nhiệm vụ hoàn thành
Sau khi trở về từ cõi chết, dòng nước lạnh như băng chảy dọc xuống từ đỉnh đầu Trần Ca. Anh vẫn chưa hoàn hồn lại, lồng ngực phập phồng, bờ môi tím ngắt, hai tay vẫn nắm chặt con dao thái thức ăn.
Qua một hai phút sau, anh mới bình tĩnh trở lại, cảm giác u ám trong đầu giảm đi không ít.
Trần Ca đưa tay lau giọt nước trên mặt, lảo đảo đứng lên khỏi bồn tắm.
Dưới ánh nến le lói, dường như trong phòng không có thay đổi gì cả.
“Vừa nãy mình vung dao lên hẳn là đã chém trúng thứ gì đó, còn nghe thấy một tiếng vang nữa.” Trần Ca nhìn theo góc độ chém, bên góc bồn tắm vẫn còn một vết hằn.
“Chém trúng bồn tắm? Không thể nào, rõ ràng lúc đấy mình cảm thấy có người đang đè đầu mình xuống, một dao kia hẳn là phải chém trúng người kẻ đó mới đúng.” Trần Ca gấp gáp muốn biết được chân tướng, anh bước ra khỏi bồn tắm, cầm chiếc điện thoại đang còn quay phim lên.
Anh bấm nút ngừng quay, phát lại video từ đầu.
“3 giờ 30 phút ngồi vào bồn tắm, mãi đến lúc 3 giờ 43 phút vẫn chưa hề xuất hiện tình huống khác thường nào.” Trần Ca tựa vào tường, hai mắt dán vào màn hình. Vào 3 giờ 44 phút, anh chìm xuống bồn tắm, bọt nước tràn ra bên ngoài, mặt nước ngang bằng với bồn tắm.
“Nhìn như vậy quả thật có hơi quái dị.” Lúc tự mình trải nghiệm thì không cảm thấy đáng sợ cho lắm, nhưng khi đóng vai người ngoài cuộc xem lại video thì có một cảm giác rợn cả tóc gáy.
Trần Ca so sánh thời gian, trong hai mươi giây đầu khi anh nằm xuống bồn tắm thì trong phòng tắm hoàn toàn bình thường, chỉ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng giọt nước nhỏ xuống tí tách.
Lại thêm mười giây trôi qua, hàng lông mày của Trần Ca nhăn tít lại, anh phát hiện nội dung trong video và cảm nhận của anh trong bồn tắm không giống nhau cho lắm!
Dựa theo thời gian anh đếm nhẩm, hẳn là lúc này trên hành lang phải vang lên tiếng bước chân, nhưng mà trong video lại vẫn sóng yên biển lặng như trước, không có bất kỳ một tiếng động kỳ lạ nào.
Năm sáu giây nữa lại trôi qua, tiếng đập cửa trong ấn tượng của Trần Ca cũng không xuất hiện trong video, trên màn hình chỉ có mặt nước tối om và ánh nến chập chờn le lói.
Lẽ nào tiếng bước chân trong hành lang và tiếng đập cửa đều là ảo giác của mình?
Ước chừng qua năm mươi giây, mặt nước vốn tĩnh lặng trên màn hình bỗng xuất hiện thật nhiều bọt nước, Trần Ca trong bồn tắm đã sắp không kiên trì được nữa.
Nhưng ngay lúc này, một chuyện làm da đầu Trần Ca tê dại xuất hiện.
Mặt ngoài của một mảnh gương vỡ lớn chừng lòng bàn tay bên cạnh bồn tắm dần dần tối lại, một bóng đen chui ra từ đó, nó ghé vào bên cạnh bồn tắm lớn, cảnh tượng cực kỳ quái dị.
Nhìn hình dáng thân thể, người này trông rất giống Hạ Phong.
Bọt khí trên mặt nước càng ngày càng nhiều, tiếp theo là khoảnh khắc quan trọng nhất.
Bên trong video, thân thể và ý chí của Trần Ca đều đã đến cực hạn, anh thực sự không thể tiếp tục nữa, hai tay anh chống xuống đáy bồn, chuẩn bị bỏ cuộc.
Nhưng khi đầu của anh sắp nổi lên mặt nước, bóng đen đứng bên cạnh bồn tắm đột ngột duỗi hai tay ra, ấn đầu của anh xuống!
Không thể thở nổi, dòng nước tràn vào mũi miệng, Trần Ca liều mạng giãy giụa, anh vung con dao thái thức ăn trong tay lung tung, thân hình của bóng đen hơi lay động một chút, hình như dao thái thức ăn có thể tạo ra ảnh hưởng nhất định đến nó, nhưng mà cực kỳ bé nhỏ.
Vào thời khắc sống còn, bốn con búp bê đặt ở bốn phía bồn tắm như bị gió thổi bay, trong đó con búp bê nhỏ nhất dùng thân thể đè lại mảnh gương vỡ lớn chừng lòng bàn tay kia.
Mặt kính bị che khuất, bóng đen trở nên mờ nhạt đi rất nhiều, ngay sau đó, một đao vô tình của Trần Ca chém trúng đầu của nó, quái vật nọ lập tức biến mất.
Lưỡi dao theo quán tính chém trúng thành bồn tắm, để lại một vết hằn mờ mờ. Trong khoảnh khắc sức mạnh kia biến mất, Trần Ca lao ra khỏi mặt nước.
Đoạn video đến đây là kết thúc. Sau khi hiểu rõ nguyên nhân kết quả của mọi chuyện, suy nghĩ diệt trừ quái vật trong gương trong lòng Trần Ca càng thêm mạnh mẽ.
“Không giữ nó lại được!”
Trần Ca cẩn thận lưu lại video, nhặt con búp bê đang nằm trên tấm gương lên, sau lưng nhóc con kia bị cạnh tấm gương làm rách, thân thể cũng ướt sũng.
“Đều là vật tồn tại ở một thế giới khác nhưng tính cách của bọn chúng lại khác nhau rất nhiều, có thứ bản tính lương thiện, cũng có thứ trong lòng tràn ngập ác ý.” Trần Ca lau khô nước trên người, mặc quần áo vào, nhét hết mấy con búp bê vào trong túi rồi mới an tâm.
“Đập vỡ tấm gương cũng vô dụng, nó vẫn có thể xuất hiện trong mảnh gương vỡ, rốt cuộc phải đối phó với quái vật này như thế nào đây?” Xuất quỷ nhập thần, nhìn không thấy, tìm không được, quyết đấu với thứ như vậy, mình chắc chắn nằm ở thế yếu.
Trần Ca nhặt mảnh gương vỡ lớn cỡ lòng bàn tay dưới đất lên, đây vốn là hành động vô tình của anh, nhưng không ngờ lại nhìn thấy một giọt nước chảy trên mặt kính, để lại một chữ số Ả rập mờ mờ: “3”.
“Là do quái vật trong gương để lại ư? Nó đang ra oai với mình? Số ba là chỉ ba người Hạc Sơn, Hạ Phong và mình, hay là nó muốn nói sẽ xử lý mình trong vòng ba ngày?” Trần Ca không hiểu ý nghĩa của con số này, nhưng anh có thể khẳng định con số này không có ý nghĩa tốt lành gì: “Thật sự cho rằng tao sợ mày hả? Một ngày nào đó tao sẽ bắt mày ra khỏi gương, phơi chết mày dưới ánh sáng mặt trời giữa trưa gay gắt nhất!”
Trần Ca nguyền rủa bằng câu nói độc ác nhất anh có thể nghĩ ra, vừa rồi mạng sống của anh như ngàn cân treo sợi tóc, thật sự là quá nguy hiểm.
Trần Ca thở phào, nhặt chiếc điện thoại màu đen lên. Lúc này anh đã không còn ôm hi vọng gì nữa cả, nhưng khi khởi động màn hình lên, nhìn thấy thông tin nhắc nhở trên điện thoại, hai mắt anh lập tức tỏa sáng.
[Người May Mắn Được Lệ Quỷ Quan Tâm, bạn đã nín thở trong nước sáu mươi hai giây, chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày mức khó ác mộng! Nhận được phần thưởng nhiệm vụ: Âm Đồng.]
[Âm Đồng: Thấy thứ bất thường, hiểu được địa âm, dùng Dương thân nhìn Âm thần (thị lực được nâng cao trên diện rộng, những chức năng khác không rõ).]
[Đã hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày mức khó ác mộng hai lần, sau khi hoàn thành nhiệm vụ mức khó ác mộng lần thứ ba sẽ mở khóa một nhiệm vụ tập luyện có cảnh tượng kinh dị ngẫu nhiên!]
[Độ hoàn thành nhiệm vụ đạt 95% ba lần liên tiếp sẽ mở khóa chức năng hoàn toàn mới: Độ thiện cảm của lệ quỷ!]
Sau khi xem hết những thông tin liên tiếp, trong lòng Trần Ca có một cảm giác không thể nói rõ ra được. Nhiệm vụ hằng ngày mức khó ác mộng yêu cầu nín thở trong nước sáu mươi giây, bởi vì những cảm xúc căng thẳng nên anh chỉ kiên trì đến hơn năm mươi giây là đã định từ bỏ, đáng lẽ nhiệm vụ này không thể nào hoàn thành được. Nhưng cũng bởi vì quái vật trong gương có ý định giết anh khiến anh phải kiên trì thêm mấy giây, cuối cùng mới hoàn thành nhiệm vụ trong hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Trong phúc có họa, trong họa lại có phúc, mặc dù mạng sống từng rơi vào hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc, nhưng chung quy kết quả vẫn còn tốt.
Trần Ca lật qua lật lại điện thoại màu đen, anh cảm thấy nhiệm vụ mức khó ác mộng lần này cực kỳ quan trọng.
Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại không chỉ không thể nào nhận được phần thưởng nhiệm vụ mà việc mở khóa cảnh tượng cũng sẽ bị trì hoãn, quan trọng nhất chính là chức năng hoàn toàn mới trong điện thoại không cách nào mở khóa được.
Ôm tâm trạng tò mò, anh tìm thấy cột độ thiện cảm của lệ quỷ vừa mới xuất hiện kia, ấn mở nó ra.