Hệ thống nhà ma

Chương 574: Sâu dưới nước

Chương 574: Sâu dưới nước

Người đàn ông câu cá cũng không ngu dốt. Để đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, anh ta buộc dây thừng vào đầu thuyền, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì thì người trên bờ chỉ cần kéo dây thừng là có thể đưa thuyền trở về.
“Hai người đứng ở trên bờ nhìn, tôi mà có chuyện gì thì hai người kéo thuyền về.” Anh ta bật đèn câu cá mà mình mang theo, hít sâu một hơi rồi nhảy lên trên thuyền nhỏ.
Mặt nước đen sì, không ai biết phía dưới đó ẩn giấu thứ gì, nhìn hơi doạ người.
Cơ thể lắc lư cùng với thuyền nhỏ, người đàn ông câu cá từ từ ngồi xuống, đặt cái xiên cá ở một vị trí thuận lợi rồi kẹp đèn câu cá ở giữa hai chân mình. Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, anh ta mới cầm mái chèo lên.
“Anh có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không?" Trương Đại Pha trông coi cái dây thừng. Anh ta thực sự lo lắng người đàn ông câu cá sẽ một đi không trở lại. Câu nhiều cá như vậy, cuối cùng lại vùi thân trong bụng cá, kết quả này đúng là thảm quá.
“Có một số loại cá sẽ hoạt động mạnh mẽ vào ban đêm. Cá vua toàn cắn phải móc câu vào buổi tối, điều này nói rõ nó chính là một trong số loại cá đó, nên càng kéo dài sẽ càng nguy hiểm hơn.” Người đàn ông câu cá cố gắng bình tĩnh. Hai tay anh ta nắm mái chèo, từ từ chèo thuyền ra khỏi bờ.
“Cái tên này đúng là muốn tìm đường chết mà.” Trần Ca rất ít khi nhận xét về người khác như vậy. Kỹ năng bơi của anh không giỏi lắm, nếu như đổi lại là anh thì chắc chắn sẽ không đi lấy phao vào lúc nửa đêm thế này đâu.
Anh không sợ ác linh lệ quỷ, nhưng lúc này nhìn mặt nước đen sì gợn sóng, anh cảm thấy một loại sợ hãi không nói nên lời.
Đây dường như là một phản ứng theo bản năng, trong não có một âm thanh nhắc nhở anh, dưới mặt nước có một thứ gì đó, đập chứa nước này rất nguy hiểm, tốt nhất không nên tới gần.
Khoảng cách giữa người đàn ông câu cá và hai người Trần Ca càng ngày càng xa, nhưng điều tệ hơn chính là, phao trôi theo dòng nước, càng trôi càng xa.
Ban đầu chỉ cách bờ có khoảng sáu, bảy mét, bây giờ đã trôi đến chỗ xa tận hơn mười mét rồi.
Người đàn ông ngồi quay lưng về phía hai người Trần Ca, quên đi lo lắng, ra sức chèo thuyền, thuyền nhỏ dần hướng gần về chỗ phao dạ quang.
Đập chứa nước lớn như vậy lại yên tĩnh đến dọa người, Trần Ca cùng Trương Đại Pha đứng trên bờ đều ngừng thở nhìn người đàn ông câu cá.
Hai người bọn họ đều nhìn thấy cá vua cắn câu, biết ở trong đập chứa nước thực sự có một con quái vật.
Bóng đêm u tối, không thấy trăng sao gì. Bầu trời bị mây đen che mất, mặt nước trong đập chứa nước cũng đen như mực, bầu trời và mặt nước thật giống một cái miệng rộng đang mở ra, mà người đàn ông câu cá đang cố gắng đi vào trong nơi sâu nhất của cái miệng đó.
“Sắp đến rồi.” Người đàn ông câu cá ngồi ở trên thuyền, hai mắt nhìn chằm chằm vào phao dạ quang ở cách đó không xa. Anh ta cắn chặt hàm răng, ép buộc chính mình không được nhìn vào mặt nước xung quanh.
“Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, cá vua đã bị kinh sợ, lúc này đáng ra phải tránh né thuyền bè mới đúng. Lúc trước khi cảnh sát đến vớt xác vào buổi tối, con cá này đều tránh đi.” Người đàn ông câu cá tự an ủi chính mình, động tác trên tay càng lúc càng nhanh, không dám nán lại một chút nào.
Xung quanh đúng là quá mức yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng ào ào do mái chèo đập vào mặt nước, âm thanh này không hiểu sao lại làm cho người đàn ông câu cá cảm thấy phiền não.
“Phao dạ quang hình như đang trôi về phía trước, hướng nước chảy rất bất lợi với mình. Nhưng may mắn thay, dây thừng rất dài, chỉ cần trước khi dây thừng bị kéo căng hết cỡ, lôi được phao trở về là được rồi.”
Một đầu dây thừng được buộc vào một cái cọc, một đầu khác thì buộc ở đầu thuyền, nối liền cái thuyền nhỏ với bờ, giống như là dây an toàn.
Có thể là do tác dụng nước chảy, người đàn ông và cái phao vẫn duy trì một khoảng cách với nhau.
Thuyền nhỏ càng trôi càng xa, thời gian dần qua Trương Đại Pha cảm thấy không đúng: “Anh ta đã cách xa chúng ta khoảng mười mét rồi, nhưng mà sợi dây dài nhất trong nhà kho của tôi cũng mới có mười mét, chẳng lẽ anh ta nối mấy sợ dây vào với nhau sao?”
Trương Đại Pha mang theo nghi hoặc, vươn tay nắm lấy dây thừng đang chìm ở trong nước. Sau khi thử kéo một chút, cũng không cảm thấy lực cản quá lớn.
“Không tốt rồi!”
Anh ta hô to một tiếng, hai tay kéo sợi dây rất nhanh về phía sau, phát hiện cái dây vẫn luôn nối liền với thuyền nhỏ không biết đã bị đứt từ lúc nào!
“Mau quay lại đi! Sợi dây bị đứt rồi!" Trương Đại Pha bỗng chốc hoảng sợ, anh ta nhanh chóng hô to gọi người đàn ông câu cá.
Trần Ca cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải biến cố như vậy. Anh nhìn chỗ đứt của sợi dây thừng, cao thấp không đều, không giống như là bị dao cắt, ngược lại giống như bị thứ gì đó cắn đứt hơn.
“Có thể cắn đứt được sợi dây thừng trong một khoảng thời gian ngắn, con “cá vua” này không đơn giản.” Trần Ca đưa tay sờ đầu bị đứt của sợi dây. Có lẽ bởi vì sợi dây bị ngâm trong nước một khoảng thời gian khá lâu nên tỏa ra một loại mùi hôi thối. Anh chú trọng kiểm tra chỗ đứt, hiện tại tại vùng xung quanh chỗ đứt còn lưu lại những dấu răng chằng chịt.
“Không giống như bị một con cá cắn, nhìn hơi giống bị một đàn cá nhào vào cắn xé hơn.” Trần Ca luôn có cảm giác dấu răng đó vừa nhìn đã rất quái lạ, nhưng lạ ở chỗ nào thì lại không thể nói nổi.
Trương Đại Pha vẫn còn đang cố hết sức gọi người đàn ông câu cá, nhưng mà người đàn ông câu cá lại giống như hoàn toàn không nghe được.
“Trúng tà rồi sao?”
Trong khi Trương Đại Pha còn đang lo lắng không có cách nào thì cuối cùng người đàn ông câu cá cũng đến gần phao dạ quang.
“Chỉ còn lại hai mét thôi!" Người đàn ông câu cá ngồi đưa lưng về phía Trần Ca cùng Trương Đại Pha, anh ta cũng không quay đầu nhìn, chỉ biết là dây thừng vẫn đang nối liền thuyền nhỏ cùng cái cọc trên bờ. Đến khi nào dây thừng bị kéo đến cực hạn, thuyền cũng sẽ bị dây thừng giật lại. Hiện tại anh ta có thể tiếp tục đi về phía trước, điều đó chứng tỏ nơi này cách bờ không hơn mười mét.
“Quay về đi!”
Phía sau mơ hồ có âm thanh gì đó truyền đến, thế nhưng người đàn ông câu cá thật giống như là bị mê hoặc tâm trí, đôi mắt như cá chết nhìn chằm chằm vào phao dạ quang.
Chỉ còn lại có một mét thôi.
Anh ta di chuyển người về phía trước, ngồi vào đầu thuyền, giơ đèn câu cá lên.
Ánh sáng chiếu trên mặt nước, anh ta phát hiện lúc này cái phao dạ quang vẫn còn đang tiếp tục trôi về phía trước, hơn nữa hướng trôi còn hoàn toàn không giống như hướng nước chảy, thật giống như ở phía dưới có thứ gì đó đang kéo cái phao để thu hút anh ta.
Người đàn ông câu cá nhìn phao dạ quang, trong lòng sinh ra một loại cảm giác rất hoang đường.
Giống như con cá vua cố ý thả cái phao dạ quang xuống, dùng để câu bản thân mình vậy.
Phao câu cá đặc chế gần trong gang tấc, người đàn ông không do dự nữa, anh ta giơ đèn câu cá lên.
Ánh sáng xuyên thủng mặt nước, xung quanh phao dạ quang cũng không có thứ gì cả.
“Sợ bóng sợ gió rồi.”
Người đàn ông dùng một tay giơ đèn câu cá lên, còn tay kia thì vươn về phía mặt nước.
Ngay khi tay anh ta sắp chạm vào phao câu cá thì mặt nước xung quanh thuyền nhỏ bỗng nhiên gợn sóng rất dữ dội.
Ngay sau đó, khi chiếu đèn câu cá xuống, người đàn ông phát hiện phía dưới phao dạ quang có một cái bóng rất lớn đang nhanh chóng trồi lên!
Cá vua!
Người đàn ông câu cá cũng chẳng đoái hoài đến việc nhặt phao dạ quang nữa, cầm cái xiên cá ở trên thuyền lên.
“Chạy đi đâu rồi?”
Không đợi anh ta thở thêm một giây, thuyền nhỏ đã lắc mạnh một cái, hình như có thứ gì đó muốn nhấc chiếc thuyền lên.
“Ở mặt dưới thuyền!”
Người đàn ông câu cá ngồi xổm người xuống, hạ thấp trọng tâm, thế nhưng đèn câu cá đặt ở đầu thuyền đã rơi từ trên thuyền xuống, tiến vào trong nước.
“Nguy rồi!”
Người đàn ông nhìn thấy đèn câu cá bắt đầu chìm xuống, anh ta vô cùng quyết đoán, dựa vào tia sáng cuối cùng, đưa tay bắt lấy phao dạ quang, sau đó quay đầu hướng về phía bờ hô to: “Nhanh! Kéo tôi trở về!”
Chờ đến lúc anh ta xoay người mới phát hiện, không biết từ lúc nào, thuyền nhỏ đã trôi đến một nơi cách rất xa bờ.
Mà cái phao dạ quang trong tay anh ta vẫn còn nối liền với một sợi dây câu, trên dây câu còn quấn đầy tóc đen tỏa ra mùi tanh tưởi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất