Hệ thống nhà ma

Chương 593: Áo khoác của người chết đuối

Chương 593: Áo khoác của người chết đuối

Nín thở trong thời gian quá dài, đến bây giờ Trần Ca vẫn chưa lấy lại được sức.
Đầu choáng váng, nhưng cho dù ở trong trạng thái này, anh vẫn nắm chặt ván quan tài và dây thừng xuyên qua trái tim của búp bê.
Trần Ca hít sâu vài hơi, cuối cùng anh cũng điều chỉnh tốt trạng thái, bèn nhìn về phía màn hình điện thoại di động.
[Quỷ Nước Song Sinh (độ khó nhiệm vụ: 2 sao). Độ hoàn thành nhiệm vụ: 100%, được thưởng đạo cụ ẩn: Áo Khoác Của Người Chết Đuối.]
[Áo Khoác Của Người Chết Đuối (giá trị oán hận: 17): Dưới nước có thứ gì đó, bọn chúng từ từ bò vào trong quần áo của tôi, kéo tôi vào sâu trong nước.]
“Độ hoàn thành nhiệm vụ 100%, xem ra cái hang động ở dưới đáy đập chứa nước kia không bị điện thoại di động màu đen tính vào nhiệm vụ Quỷ Nước Song Sinh.” Trần Ca cất điện thoại di động màu đen đi, trong đầu anh vẫn còn rất nhiều nghi vấn: “Quan tài bị kẹt ở giữa hang, là để chặn cửa hang lại sao?”
Trước đó, Trần Ca phát hiện Hứa Âm không dám tới gần phía đuôi của nắp quan tài, anh cảm thấy có khả năng huyền cơ trên quan tài được giấu ở nắp quan tài.
Trần Ca mặc quần áo tử tế lại, đặt nắp quan tài nằm ngang trên thuyền: “Thứ đồ này chắc chắn không cõng về được, đoán chừng xe taxi cũng sẽ không cho mình mang nắp quan tài lên xe. Phải nghĩ cách mới được.”
Nắp quan tài mà Trần Ca vớt từ dưới nước lên nhỏ hơn so với nắp quan tài thông thường rất nhiều, mặt ngoài đã bị mục nát, có thứ gì đó màu đỏ bám vào, không biết thi thể côn trùng hay là loại thực vật sống dưới nước bị khô héo nào đó.
Trần Ca gạt hết những thứ bám trên nắp quan tài đi, anh phát hiện ra một thứ đáng sợ ở phần đuôi nắp quan tài.
Trên ván gỗ mục nát khắc một con ác quỷ, trên người con quỷ này quấn đầy xiềng xích, có sáu con mắt to gần giống với hình ác quỷ mà Hiệp hội kể chuyện lạ khắc ở cửa nhà ma.
“Hiệp hội kể chuyện lạ cử hành nghi thức, giết người móc mắt, cuối cùng khắc thứ kia lên cửa nhà ma của mình. Lúc ấy bọn họ muốn chiếm cửa ở nhà ma của mình, vì thế bức vẽ ác quỷ chắc hẳn có công hiệu trấn giữ “cửa”.” Trần Ca lấy điện thoại của mình ra, chụp bức vẽ ác quỷ lại: “Quan tài bị kẹt ở cửa hang, trên nắp quan tài lại khắc ác quỷ. Có khi nào sắp xếp như vậy là vì trấn giữ hang động phía dưới đập chứa nước không? Để phòng ngừa thứ gì đó chạy từ bên trong ra?”
Dùng một cái quan tài để trấn giữ hang động, có lẽ ý nghĩ như vậy chỉ có Trần Ca mới nghĩ ra được.
“Nhiệm vụ mà điện thoại di động màu đen gửi tới là bảo mình vớt thi thể. Nói cách khác, chắc hẳn nó cũng suy xét đến tình huống mình sẽ mang theo quan tài đi. Như vậy dù trong hang động có cất giấu thứ đáng sợ như thế nào đi chăng nữa, cũng không tạo thành uy hiếp với mình.” Nắp quan tài cũng mang ra rồi, nếu lại bắt Trần Ca quay lại thì chắc chắn là điều không thể. Anh chỉ đang tìm lý do cho mình mà thôi: “Quan tài rất có thể là do kẻ đầu sỏ đứng đằng sau ở ngoại ô phía đông bày ra. Kẻ địch của kẻ địch là bạn của mình. Nó không muốn để quái vật trong hang động ra ngoài, mình lại cứ muốn thả nó ra đó.”
Trần Ca không rõ rốt cục trong hang động kia có cái gì, anh cũng không biết hang động kia thông tới nơi nào.
Nói thật, hiện giờ anh tuyệt đối không tò mò chút nào, chỉ muốn rời khỏi nơi này trước rồi mới nói. Đợi lát nữa có thứ gì chạy đến, tung lửa giận bị cầm tù lên người anh thì không hay.
Đúng lúc Trần Ca định chèo thuyền đi, trên mặt nước yên ả chợt hiện lên một bóng đen.
“Suýt chút nữa quên đem nó đi.”
Bóng đen kia dán vào sát cạnh thuyền nhỏ, từng sợi tóc đen nổi trên mặt nước, giống như có sinh mệnh lan tràn vào phía trong của thuyền nhỏ, cuối cùng bò vào một trong số những con búp bê trên thuyền.
Trần Ca tiện tay nhặt con búp bê kia lên, anh phát hiện con búp bê này hơi khác so với những con búp bê khác. Nó mặc một chiếc váy nhỏ loang lổ vết máu, tóc là tóc người thật, tên khắc ở trên lưng cũng là màu đỏ tươi.
“Triệu Song Nhi? Con búp bê này chính là chị gái của Văn Văn sao?” Nhiệm vụ Quỷ Nước Song Sinh đã thành công, nhưng trên thuyền còn có rất nhiều búp bê.
“Trên lưng tất cả những búp bê này đều được khắc tên, mỗi con búp bê đại biểu cho một sinh mệnh.” Lúc còn ở dưới nước, Trần Ca có thể cảm nhận được cảm xúc thấp thỏm lo âu của bọn nhỏ. Tuổi chúng còn nhỏ, phần lớn vẫn chưa được nhìn ngắm thế giới này.
“Việc này liên quan tới quá nhiều thứ, một mình mình e rằng không giải quyết được. Vẫn nên nói với đám đội trưởng Nhan thì hơn.” Hàng năm, 90% người mất tích ở Cửu Giang đều ở ngoại ô phía đông. Nếu nói bọn họ đều mất mạng vì kế hoạch của cái bóng thì con số này sẽ vô cùng đáng sợ.
Trần Ca gỡ con búp bê mà chị gái Văn Văn ẩn thân ra khỏi dây thừng. Trên người đứa bé này có một nơi rất kỳ lạ, quần áo luôn luôn ướt sũng.
Trần Ca sợ nó làm ướt cuốn truyện tranh, bèn nhét nó vào trong túi của mình.
Trần Ca gọi tất cả ma quỷ về, chèo thuyền về cạnh bờ.
Trương Đại Pha nhìn thấy Trần Ca bình an trở về thì thở phào nhẹ nhõm, anh ta đứng trên bờ sốt ruột phát điên đến nơi rồi.
Người đàn ông trước mặt này, không chỉ đêm hôm khuya khoắt chạy một mình tới đập chứa nước vớt thi thể, thậm chí còn lặn sâu xuống đáy đập chứa nước dưới tình huống không có bất cứ đồ bảo hộ an toàn nào. Trương Đại Pha chỉ ở trên bờ trông mà cũng cảm thấy khiếp vía hãi hùng, rất sợ cá vua đột ngột xuất hiện công kích Trần Ca.
“Ông anh à, phụ tôi một tay đi.” Thuyền cập bờ, Trần Ca đẩy nắp quan tài về hướng bờ hồ.
“Đây là thứ gì?” Trương Đại Pha là một người thành thật, anh ta túm lấy nắp quan tài, dùng sức lôi lên bờ.
“Nắp quan tài, tôi tìm thấy ở dưới đáy đập chứa nước.”
“Quan tài?” Nghe được câu nói của Trần Ca, Trương Đại Pha bước hụt một bước, suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất: “Không phải cậu tới đây vớt thi thể sao? Sao lại kéo nắp quan tài lên?”
“Dưới đáy đập chứa nước có bốn bộ thi thể, một mình tôi không xử lý được, vẫn nên báo cảnh sát thì tốt hơn, để người chuyên nghiệp tới đây làm.”
“Bốn... Bốn bộ thi thể?” Trương Đại Pha không dám tưởng tượng, trong đập chứa nước mà bình thường mình trông coi lại giấu nhiều thi thể như vậy.
Trần Ca chuyển tất cả mọi thứ trên thuyền lên bờ, đúng lúc này điện thoại di động của anh kêu lên.
“Bây giờ báo cảnh sát luôn à?” Trương Đại Pha nhìn nắp quan tài, hai mắt thẫn thờ, hơi bối rối.
“Không vội, tôi nghe cuộc điện thoại này đã.” Người gọi điện thoại cho Trần Ca là Lý Chính. Lúc trước Trần Ca nhìn thấy chồng của Hoàng Linh đã từng gửi tin nhắn cho đội trưởng Nhan và Lý Chính, nhưng có thể do giờ này đã quá muộn nên bọn họ cũng không thể trả lời ngay được.
Trần Ca ấn nút nhận cuộc gọi, anh còn chưa kịp mở miệng, bên kia đã truyền tới giọng nói của Lý Chính.
“Trần Ca, cậu nói chồng của Hoàng Linh là nghi phạm giết người? Cậu nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”
“Trăm phần trăm. Tôi đề nghị các anh tốt nhất là mau chóng bắt anh ta lại. Người đó rất nguy hiểm, càng để lâu càng bất lợi.” Trần Ca vô cùng khẳng định: “Ngoài ra tôi còn một chuyện nữa muốn nói, tôi phát hiện bốn xác nữ tại đập chứa nước Đông Cương.”
“Đông Cương?”
“Đúng, dưới đáy đập chứa nước. Lúc tôi xuống dưới đó kiểm tra, chồng của Hoàng Linh cũng quanh quẩn ở gần đó.”
Lý Chính không hỏi Trần Ca tại sao nửa đêm nửa hôm nhảy vào trong đập chứa nước tìm thi thể làm cái gì, anh ta lập tức cho Trần Ca một câu trả lời chắc chắn: “Ở yên đó, người của chúng tôi sẽ đến liền.”
“Các anh vất vả rồi.” Trần Ca cúp điện thoại, nhìn thoáng qua Trương Đại Pha đang ngẩn người: “Ông anh à, cảnh sát sẽ tới ngay. Đợi lát nữa có thể sẽ phải làm phiền anh.”
“Không phiền, việc gì cần tới tôi thì cứ nói.” Trải qua những chuyện vừa rồi, ánh nhìn của Trương Đại Pha về Trần Ca cũng khác hẳn.
3 giờ 10 phút sáng, nhân viên trực ban ở đồn cảnh sát ngoại ô phía đông và cảnh sát chi cục thành phố chạy tới.
Cùng lúc đó, Trần Ca nhận được điện thoại của Lý Chính.
“Trần Ca, tình huống không ổn cho lắm. Tôi đích thân đi tới nhà Hoàng Linh xem, Hoàng Linh thần trí mơ hồ, chồng cô ấy cũng không ở nhà.”
“Các anh hãy đến bên cạnh đập chứa nước Đông Cương mà giám sát, chắc hẳn có thể tìm được tung tích của anh ta. Người này rất quan trọng, cũng rất nguy hiểm, lúc tìm kiếm các anh nhất định phải cẩn thận đấy.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất