Hệ thống nhà ma

Chương 69: Cửa trong gương

Chương 69: Cửa trong gương

Trong phòng vệ sinh tối đen như mực, bốn bề rất yên tĩnh, Trần Ca có thể mơ hồ nghe thấy tiếng tim mình đập.
Anh ngước lên nhìn tấm gương, lúc kim đồng hồ nhích đến 12 giờ, mặt gương bỗng trở nên hơi mơ hồ, giống như bị phủ một tầng gì đó. Ngay sau đó, một con số hiện lên chính giữa tấm gương: [0].
Con số trong mặt gương lại phát sinh biến hóa một lần nữa, chuyện này hoàn toàn ngoài dự đoán của Trần Ca. Trong suy nghĩ của anh, con số này là do quái vật trong gương để lại, bây giờ quái vật trong gương đã bị Trương Nhã ăn tươi, con số cũng phải biến mất mới đúng chứ.
“Chẳng lẽ con số này không có quan hệ gì với quái vật trong gương sao?”
Anh lấy điện thoại di động ra chuẩn bị chụp con số này lại, nhưng vừa nhấc tay lên, toàn thân anh đều ngây dại.
Tình cảnh trong gương và bên ngoài xuất hiện sự khác biệt, cánh cửa phòng vệ sinh biến thành màu đỏ!
Đó là một loại màu đỏ từ trong ra ngoài, là màu đỏ khi hoàn toàn bị máu tươi thấm đẫm. Thật giống như trong căn phòng tràn đầy máu tươi, máu còn đang không ngừng tràn ra từ khe hở của cánh cửa.
“Sao cửa của phòng vệ sinh trong gương lại xảy ra biến hóa?” Trần Ca lấy điện thoại di động ra quay video, sau đó xoay người chậm rãi đẩy cửa phòng ra.
Ở hiện thực, cửa phòng bị đẩy ra, cửa phòng trong gương cũng bị mở ra.
Ở hiện thực, trong phòng kế bên không có gì cả, nhưng tại căn phòng trong gương thì tất cả đều bị nhuộm thành màu đỏ, kể cả vách ngăn, sọt rác, thậm chí tờ quảng cáo dán trên vách tường cũng thế.
Tại phòng vệ sinh tối om âm u cũng đỏ như máu trông chướng mắt vô cùng.
Trần Ca cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, anh bước về phía trước một bước, nửa người thăm dò trong phòng này, da mặt liền cảm thấy dinh dính, giống như cảm giác bị cái gì đó bao phủ.
Anh vội vàng lui về phía sau, khoảng một phút sau, cửa phòng trong gương trở lại bình thường.
Lúc này, Trần Ca tiến vào căn phòng trong hiện thực thì không còn cảm giác kỳ quái lúc nãy nữa.
Cánh cửa màu đỏ như máu trong gương kia chỉ xuất hiện khoảng một phút sau 12 giờ đêm, sau đó tất cả sẽ khôi phục lại bình thường.
“Vì sao cửa phòng vệ sinh trong gương lại biến thành màu đỏ? Hơn nữa, khi đẩy cánh cửa kia ra, bức tường phía sau cánh cửa và nội thất đều là màu đỏ như máu.” Trần Ca bật đèn lên, tựa vào bệ cửa sổ, yên lặng trầm tư: “Chẳng lẽ đó chính là thế giới trong gương sao? Quái vật trong gương từ trong thế giới đỏ như máu kia trốn tới hay sao?”
Để xác nhận suy đoán trong lòng, Trần Ca tìm tin nhắn lúc làm nhiệm vụ mức khó ác mộng lần đầu trong chiếc điện thoại màu đen.
Ngay lúc đó nhiệm vụ nhắc nhở là: [Muốn nhìn thấy một thế giới khác thì cần dũng khí hơn người, vận khí phi phàm, cùng với một sự trợ giúp nho nhỏ.]
“Trong nhiệm vụ có nói rõ là muốn nhìn thấy một thế giới khác, thế giới đó có lẽ là chỉ thế giới đỏ như máu trong phòng vệ sinh kế bên.”
Hồi tưởng lại quá trình quỷ dị của nhiệm vụ ngày đó, mặc dù Trần Ca không mở mắt nhưng tai của anh vẫn chú ý động tĩnh xung quanh.
“Mình có thể khẳng định, lúc đó mình đã nghe thấy cánh cửa của phòng vệ sinh lắc lư. Lúc đầu mọi chuyện vẫn bình thường, tất cả chuyện quỷ dị đều xuất hiện sau khi cửa phòng lắc lư.”
Thời điểm nhiệm vụ tiến hành được một nửa, anh nghe thấy cửa phòng bỗng phát ra âm thanh, lúc ấy anh tưởng gió thổi làm nó lay động, vì thế cũng không để ý đến. Bây giờ nhớ tới, lúc ấy tiếng cánh cửa kẽo kẹt có lẽ phát ra từ trong gương.
“Có thể tấm gương là khu vực nối liền hai thế giới, cửa phòng vệ sinh trong gương bị mở ra, quái vật từ thế giới màu đỏ máu chạy ra, bởi búp bê vải ngăn cản, cuối cùng mới bị ép ở lại trong gương.” Trần Ca kinh ngạc nhìn cửa gỗ của gian phòng, trong lòng xuất hiện suy nghĩ kỳ quái: “Nếu thời điểm cửa phòng trong gương biến thành màu đỏ, mình tiến vào trong phòng kế bên ở hiện thực sẽ xảy ra chuyện gì? Đó có tính là mình bước chân vào một thế giới khác không?”
Trần Ca lắc đầu xua tan ý tưởng điên cuồng này, đi đến phía trước gương lần nữa: “Sau khi con số về đến 0, trong gương xuất hiện cửa phòng đỏ như máu, xem ra tất cả suy đoán trước đó của mình đều không đúng. Con số này chẳng liên quan gì đến số ngày giết người, hẳn chỉ là đếm ngược mà thôi. Có khả năng biểu đạt cho kỳ hạn hoạt động của quái vật trong gương ở hiện thực.”
Cánh cửa trong gương đã khôi phục bình thường, nhưng Trần Ca không dám chắc chắn sau này nó còn xuất hiện hay không. Thậm chí có khả năng, chỉ cần con quái vật trong gương chưa quay về, cánh cửa kia cứ đến 12 giờ sẽ xuất hiện.
“Nếu tối mai nó tiếp tục xuất hiện thì tháo tấm gương này ra, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy thôi.” Trần Ca tìm một miếng vải đen thật dày trùm lên tấm gương, sau đó rời khỏi nhà vệ sinh.
Trở lại phòng nghỉ của nhân viên, Trần Ca mở điện thoại màu đen ra, bắt đầu xem nhiệm vụ hằng ngày của hôm nay.
[Mức dễ: Một trải nghiệm kinh hãi không nên tạo thành bóng ma tâm lý cho người chơi, tôi nghĩ có lẽ bạn hiểu đạo lý tốt quá hóa dở. Xin mời hoàn thiện chế độ an toàn của nhà ma, kiểm tra tai họa ngầm về vấn đề an toàn trong nhà ma.]
[Mức trung: Một cây làm chẳng lên non, một ngôi nhà ma tốt cần đoàn đội ưu tú vận hành. Thông báo tuyển dụng thêm nhân tài, bọn họ sẽ giúp bạn vượt qua cửa ải khó khăn.]
[Mức khó ác mộng: Trong phòng của bạn vẫn có một người khác ở, chẳng lẽ bạn không muốn biết đó là ai sao?]
Ba nhiệm vụ này Trần Ca đều thấy rất quen mắt. Trên thực tế, anh cũng vô cùng bối rối, để nhà ma phát triển nhanh hơn, lựa chọn nhiệm vụ mức khó ác mộng là tốt nhất. Nhưng sau khi trải qua sự kiện quái vật trong gương, anh hơi sợ đụng đến nhiệm vụ mức khó ác mộng trong điện thoại màu đen.
“Được rồi, hôm nay nghỉ ngơi thật tốt đã, ngày mai tính sau.” Từ khi nhận được chiếc điện thoại màu đen này, Trần Ca còn chưa được ngủ yên giấc lần nào, nếu tiếp tục như thế, thân thể của anh sẽ không chịu được.
Anh đắp chăn lông lên, không lâu sau, Trần Ca tiến vào giấc mộng.
8 giờ sáng, Trần Ca “đầy máu sống lại” vội vã đi ra khỏi phòng, đầu tiên anh tới cảnh tượng Đêm Cương Thi Sống Lại ở tầng một, khu vực tối hôm qua anh chọn đã xảy ra biến đổi, trong cảnh tượng có thêm một con đường nối liền xuống mặt đất.
“Hiệu suất làm việc của điện thoại màu đen vẫn rất cao.”
Sàn nhà bị đào rỗng, anh đi dọc theo cầu thang hướng xuống phía dưới, đi thẳng tới bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Anh đưa mắt nhìn bốn phía, bãi đỗ xe chẳng có cái đèn nào, vô cùng cũ nát.
“Không có sao? Mở rộng thêm chỉ xây mỗi một cái cầu thang thôi à?” Trần Ca hơi thất vọng, có điều nghĩ đến toàn bộ bãi đỗ xe dưới tầng hầm đều là sân bãi của mình, tức khắc anh lại dấy lên ý chí chiến đấu một lần nữa: “Khu vui chơi Tương Lai Ảo ở ngoại ô phía đông chậm nhất sẽ xây xong trong vòng ba tháng, trong ba tháng này mình phải làm hết sức để mở khóa cảnh tượng đáng sợ, thăng cấp nhà ma, tranh thủ chế tạo ra một khu vui chơi không thua kém nội dung chính của đối phương.”
Trở lại tầng một của nhà ma, Trần Ca cầm điện thoại màu đen đến cửa ngôi nhà ma, tại giữa hàng rào bảo vệ và hành lang của nhà ma có thêm một kiến trúc bằng gỗ màu đen, bề ngoài giống như hai cái tủ quần áo ghép lại với nhau.
“Đây là Quầy Bán Vé Nửa Đêm sao? Quá ẩu rồi.” Trần Ca mở cửa ra, ngồi vào bên trong để cảm thụ, không gian bên trong chật hẹp như bị đặt trong quan tài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất