Hệ Thống Trung Y

Chương 68 - Tâm Bệnh!

Chương 68 - Tâm Bệnh!


"Sở dĩ chú cảm thấy bản thân không thoải mái, buổi tối không ngủ được, buổi sáng không có tinh thần, kỳ thật hết thảy mọi nguyên nhân dẫn tới tình trạng này đều tại chú luôn suy nghĩ quá nhiều. Trong công việc cũng như trong gia đình, chú luôn quá mức coi trọng người khác, rồi cũng coi trọng chính bản thân mình nữa, luôn luôn có suy nghĩ rằng, mỗi một lời nói cử động của bản thân sẽ làm người khác tổn thương, nhưng ngược lại, người luôn bị mỗi lời nói cử động của người khác làm tổn thương lại chính là chú."
"Rõ ràng chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng chú vẫn phải lặp đi lặp lại, không ngừng cân nhắc, phục bàn vô số lần trong lòng, cũng tự tưởng tượng ra thật nhiều loại khả năng. Nhưng những chuyện mà chú nghĩ đến, vĩnh viễn cũng không có khả năng xảy ra. Và một khi nó cứ vô duyên vô cớ chiếm cứ đại não của chú như vậy, sẽ trở thành một loại gánh nặng, ảnh hưởng tới cảm xúc, tới cuộc sống, thậm chí là tới tư tưởng của chú nữa."
"Một khi chú bị loại cảm xúc này chi phối, như vậy nếu chỉ đơn thuần cải thiện tinh thần và giấc ngủ của chú thôi, sẽ không mang lại quá nhiều ý nghĩa. Chú vẫn sẽ sớm trở lại tình trạng giống như trước đây thôi."
Phiền Chí Siêu nghe Trần Khánh liên tiếp đưa ra những nguyên nhân dẫn tới bệnh trạng của mình, ông ấy im lặng một lúc thật lâu, mới mở miệng nói: "Ý của cậu là, cảm xúc của bản thân tôi đã hại tôi biến thành cái dạng này?"
Nói thực ra, Phiền Chí Siêu đã nghe hết những lời Trần Khánh muốn nói, nhưng vẫn khó mà hiểu được.
Bởi vì cảm xúc của một người sao có thể làm chính người đó sinh bệnh được?
Chuyện này có hợp logic hay không?
Lại nói, ông ấy vốn xuất thân từ ngành STEM (viết tắt của bốn chữ Science, Technology, Engineering và Mathematics, chính là Khoa học, Công nghệ, Kỹ thuật và Toán học), cho nên thật sự là dốt đặc cán mai về những thứ thiên hướng cảm tính kiểu này.
Nếu không phải Phiền Chí Siêu đã đi khám tại mấy bệnh viện lớn, nhưng chẳng mang lại chút hiệu quả nào, tới cuối cùng khi quyết tâm còn nước còn tát, ông ấy đặt chân tới Hán Y Đường, sau đó được bác sĩ trung y ở nơi này kê đơn cho, mang về uống, có nhận thấy một chút hiệu quả trị liệu… Sau khi tổng hợp lại toàn bộ quá trình, mới làm ông ấy tin tưởng hơn vào trung y, cũng quyết định quay trở lại nơi này, tiếp tục khám bệnh, nếu không, có lẽ vĩnh viễn ông cũng không bao giờ suy xét đến ngành nghề này.
Bởi vì trong nhận thức của Phiền Chí Siêu, trung y này cũng đồng nghĩa với huyền học.
Nhưng mà, chỉ cần huyền học có thể chữa khỏi bệnh cho ông ấy, thì tin hay không cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi.
Dù sao, ngoại trừ thân phận ngành STEM của mình, ông ấy còn là một người kiên định với chủ nghĩa duy vật.
Và ông ấy chỉ nguyện ý tin tưởng những gì mình thực sự chứng kiến, dù không hiểu cũng chẳng sao.
Trần Khánh lập tức thay đổi một phương thức giải thích khác: "Chú có thể lý giải nó thành tâm bệnh cũng được. Nếu dùng danh từ tây y để giải thích, thì tình huống của chú là bệnh về tinh thần, nhưng không phải là bệnh tâm thần nha, chú tuyệt đối đừng hiểu lầm đó."
Tâm bệnh sao?
Phiền Chí Siêu thì thào tự nói.
Nếu là tâm bệnh, thì uống thuốc có thể chữa trị được hay không?
Lại nói, ông ấy từng nghe qua một câu, "Tâm bệnh cần phải có tâm dược y" (nghĩa là tổn thương về mặt tâm lý, cần phải tìm ra nguyên nhân dẫn tới thương tổn, sau đó đúng bệnh hốt thuốc mới mong khỏi được)
Nhưng trên đời này có thứ gọi là tâm dược này không?
Cứ như vậy, trong lúc bất tri bất giác, Phiền Chí Siêu đã tin một loạt những lý do Trần Khánh vừa đề cập tới rồi.
"Bác sĩ Trần, vậy bệnh của tôi có thể chữa được không?" Phiền Chí Siêu hỏi.
Trần Khánh cười nói: "Kỳ thực cháu cũng không dám bảo đảm, dù sao trình độ của cháu cũng có hạn, nhưng nếu chú tin tưởng cháu, có thể thử một lần. Nếu ngay lúc này, cháu trị liệu mà chú cảm thấy không có hiệu quả, chú vẫn có thể đi tìm bác sĩ khác kiểm tra xem."
Phiền Chí Siêu nghi hoặc nói: "Chỉ một lần thôi sao? Không đến mức ấy chứ? Nào có người nào chỉ chữa bệnh một lần đã thấy ngay hiệu quả trị liệu rồi?"
Ở trong nhận thức của ông ấy, còn chưa từng có một vị bác sĩ nào chỉ điều trị một lần là có thể chữa khỏi được bệnh.
Kể cả loại bệnh thường thấy nhất như cảm mạo, khi tới phòng khám, nhất định phải truyền dịch tới bốn, năm ngày, mà xong một đợt truyền dịch còn chưa thể khỏi hẳn được nữa là...
Trần Khánh lại giải thích: "Điều chúng ta nên chú trọng hơn chính là trị liệu đúng bệnh. Câu này có ý gì? Nghĩa của nó là nếu đúng bệnh, thì chỉ cần một đơn thuốc, một lần châm cứu, cũng có thể khiến cho người bệnh cảm thấy thân thể mình đang khôi phục. Nếu là bác sĩ trung y lợi hại hơn một chút, về cơ bản, ở thời điểm bọn họ trị liệu những chứng bệnh bình thường, nhiều nhất chỉ cần kê ba bộ dược liệu cũng có thể khiến người bệnh hoàn toàn bình phục trở lại, nếu nặng hơn cũng chỉ cần bảy bộ thôi."
"Cho nên, nếu một lần, hai lần trị liệu, vẫn không thể hiện ra hiệu quả đặc biệt rõ ràng, vậy chứng minh là bác sĩ này kê đơn thuốc hoàn toàn không đúng bệnh. Và người bệnh có thể đi tìm bác sĩ khác khám lại xem sao. Chú đã hiểu chưa nào?"
Là vậy sao?
Nhưng vì sao khi tới bệnh viện lớn, cứ hơi một tí là người ta bắt phải theo tới mấy đợt trị liệu, mà uống một lần thuốc phải kéo dài tới mấy tháng chứ?
Cùng là chữa bệnh, không phải người ta vẫn nói chữa tây y sẽ nhanh hơn sao?
Phiền Chí Siêu càng nghĩ càng cảm thấy mơ hồ.
"Ừm, vậy bác sĩ Trần, cậu mau thử xem đi."
Trần Khánh vừa thấy Phiền Chí Siêu đồng ý, cũng không nói hai lời, lập tức lấy hộp châm từ trong túi áo ra.
"Chú đến đây, mau đến bên này ngồi xuống..."
Châm cứu sao?
Phiền Chí Siêu nhìn thấy ngân châm trong tay Trần Khánh, không khỏi có chút tò mò.
Phải biết rằng, ở thời điểm Sở Diêu Quyền chữa trị cho ông ấy, đối phương trực tiếp chọn kê một đơn thuốc, bảo ông ấy về sắc uống, chứ không dùng đến châm cứu.
Cứ như vậy, Phiền Chí Siêu dựa theo chỉ thị của Trần Khánh, đi tới ngồi trên một chiếc giường nhỏ chỉ đủ chỗ cho một người nằm xuống ở trong phòng khám bệnh, rồi cởi áo ra.
Trần Khánh lập tức dùng tốc độ cực nhanh hạ châm xuống năm huyệt vị ở trên người Phiền Chí Siêu.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất