Chương 97: Đe dọa tiểu cô nương
Lâm Tử Hào đã trở lại, tin tức này nhanh chóng truyền đi đến các nhân vật nổi tiếng khắp Giang Hải. Bọn họ biết chuyện này cũng là bình thường, vì Lâm Tử Hào đã phát thư mời cho tất cả mọi người, mời bọn họ đến tham dự tiệc chiêu đã vào lúc bảy giờ tối ở Lâm gia.
Tứ thiếu gia Giang Hải là những nhân vật nổi tiếng, bây giờ đệ nhất thiếu gia thành phố Giang Hải là Cao Danh Dương, nhưng rất nhiều người biết thực tế vị trí này chính là người khác cho hắn, mà người đó chính là Lâm Tử Hào.
Năm năm trước khi Lâm Tử Hào còn ở Giang Hải thì Cao Danh Dương thật ra còn chưa đứng vào hàng ngũ Tứ thiếu gia thành phố Giang Hải. Khi đó Cao Danh Dương chỉ là một tùy tùng cho Lâm Tử Hào, nhưng sau đó Lâm Tử Hào đến thủ đô, Cao Danh Dương thay thế cho thân phận của Lâm Tử Hào, hắn trở thành một thành viên của Tứ thiếu gia Giang Hải.
Tất nhiên Cao Danh Dương cũng là người có thủ đoạn, hắn chỉ cần mất thời gian hai năm đã chính thức xứng đanh Tứ thiếu gia Giang Hải, chính thức thay thế địa vị của Lâm Tử Hào.
Bây giờ Lâm Tử Hào đột nhiên quay về Giang Hải, hơn nữa đúng thời điểm Cao Danh Dương gặp tai họa. Thời điểm đặc thù này làm cho mọi người phải hoài nghi, Lâm Tử Hào có phải muốn quay lại thân phận năm xưa, lại trở thành đệ nhất thiếu gia Giang Hải? Hay là Lâm Tử Hào sẽ biến Tứ thiếu gia thành Ngũ thiếu gia, sau đó trở thành người đứng đầu?
Sáu giờ tối nay trước cửa biệt thự Lâm gia là nơi tụ tập các loại xe xa hoa, tuy tiệc rượu tổ chức lúc bảy giờ nhưng rất nhiều người đến sớm. Tiệc rượu được tổ chức ở lầu hai, hầu như toàn bộ giới quyền quý ở Giang Hải đều tập trung ở đây, mà mỗi người đến đây đều cho rằng Lâm Tử Hào dùng phương pháp này để tuyên cáo mình đã quay về.
Khi mọi người đến Lâm gia thì lập tức phát hiện Lâm Tử Hào vẫn là đệ nhất thiếu gia Giang Hải, vì lúc này Cao Danh Dương cung kính đi theo phía sau giống như năm năm trước, Cao Danh Dương vẫn là tùy tùng cho Lâm Tử Hào.
Nhưng ba thiếu gia trong Tứ thiếu gia Giang Hải vẫn còn chưa xuất hiện, điều này hình như đã nói rõ bọn họ không ủng hộ thân phận của Lâm Tử Hào. Nếu không nhận được sự thừa nhận của ba người kia thì uy vọng của Lâm Tử Hào chắc chắn sẽ giảm sút, vì người nào cũng biết ba thiếu gia kia đại biểu cho đại gia tộc ở Giang Hải.
Lầu hai biệt thự Lâm gia, lúc này nam nữ tụm năm tụm ba lại với nhau. Trong vòng luẩn quẩn của các nhân vật nổi tiếng thì đều có những vòng tròn nhỏ, những người này đều biết rõ, đêm nay mình đến chỉ làm nền cho Tứ thiếu gia hoặc Ngũ thiếu gia Giang Hải. Vì vậy mọi người đều chú ý đến nhất cử nhất động của nhân vật trung tâm ngày hôm nay, là Lâm Tử Hào.
Khi thời gian trôi qua thì đại sảnh tụ tập ngày càng đông người, bầu không khí càng náo nhiệt, nhưng ba thiếu gia Giang Hải còn lại vẫn chưa đến.
Vô tình thời gian đã đến bảy giờ mười phút, khi mọi người cho rằng Tam thiếu gia Giang Hải sẽ không đến thì lúc này chợt xuất hiện hai người đàn ông, một người toàn thân đều là hàng hiệu, trên tay đầy nhẫn kim cương. Mà một người khác thì béo núc như một đô vật, là hai trong số Tứ thiếu gia Giang Hải, chính là Diệp Thiếu Kiệt Diệp gia và Tô Tiểu Xán Tô gia.
Vì Diệp gia và Tô gia có quan hệ thông gia nên rất nhiều người cho rằng Diệp gia và Tô gia cùng là một thể, lúc này hai người bọn họ cùng nhau xuất hiện cũng không có gì là lạ. Mà hai người đến cũng làm cho mọi người thầm thở phào một hơi, tuy đến chậm nhưng vẫn đến, bây giờ người duy nhất chưa đến chính là Kiều Đông Hải Kiều gia.
- Thiếu Kiệt, Tiểu Xán, tôi còn tưởng hai cậu không đến.
Lâm Tử Hào mỉm cười tiến về phía hai người, mà Cao Danh Dương thì đi chậm lại nửa bước, sau đó theo sát Lâm Tử Hào.
Diệp Thiếu Kiệt và Tô Tiểu Xán cũng không khỏi nhìn Cao Danh Dương, trong mắt lóe lên cái nhìn lo lắng, nhưng vẻ mặt vẫn treo nụ cười.
- Lâm đại thiếu gia cho mời thì chúng tôi nào không dám đến?
Diệp Thiếu Kiệt cười nhạt một tiếng:
- Nhưng trong nhà có chút chuyện làm trễ nãi thời gian, kính xin Lâm đại thiếu gia đừng trách.
Lâm Tử Hào khẽ gật đầu:
- Thiếu Kiệt, tôi cũng nghe qua chuyện trong nhà cậu, nếu có gì cần hỗ trợ thì cứ nói.
- Vậy xin đa tạ Lâm đại thiếu gia.
Diệp Thiếu Kiệt thản nhiên nói.
- Mọi người đều là bạn bè, không cần khách khí.
Lâm Tử Hào cười cười, sau đó hắn quay đầu nhìn Tô Tiểu Xán:
- Tiểu Xán, cậu thật sự nên giảm béo.
- Lâm đại thiếu gia, tôi cũng đang cố gắng giảm béo.
Tô Tiểu Xán có chút xấu hổ.
Lâm Tử Hào cười cười, hắn cũng không tiếp tục dây dưa ở đề tài này, hắn nhìn ra cửa rồi lẩm bẩm:
- Đông Hải sao còn chưa tới?
- Bây giờ đã không còn như xưa, Kiều thiếu gia thân phận đã khác biệt, chỉ sợ sẽ không đến.
Trong giọng nói của Diệp Thiếu Kiệt mang theo hương vị trào phúng, hắn nghe được từ trong miệng Tô Tiểu Xán mà biết bây giờ Kiều Đông Hải có quan hệ rất tốt với Hạ Thiên. Trước đó không lâu bốn người Tứ thiếu gia còn họp bàn tìm cách đối phó với tiểu tử Hạ Thiên, bây giờ Kiều Đông Hải lại rời bỏ bọn họ, tất nhiên kẻ nào cũng bất mãn với hành vi này của Kiều Đông Hải.
- Diệp thiếu gia thích nói bậy sau lưng người khác như vậy sao?
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, khi âm thanh này vang lên thì Kiều Đông Hải xuất hiện trong tầm mắt mọi người, sau đó hắn tiến tới. Lúc này Tứ thiếu gia Giang Hải ngày xưa và Tứ thiếu gia Giang Hải hôm nay đều đã tụ tập trong đại sảnh.
Kiều Đông Hải tuy nói với Diệp Thiếu Kiệt nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Hào, ai cũng có thể thấy được cừu hận giữa hắn và Lâm Tử Hào.
Lâm Tử Hào lại vui mừng tiến lên tiếp đón Kiều Đông Hải:
- Đông Hải, cậu cuối cùng cũng đến.
- Tôi đã nói rồi, tôi nhất định sẽ đến. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Kiều Đông Hải hừ lạnh một tiếng:
- Tôi không giống kẻ khác, nói rất thối.
Vẻ mặt Lâm Tử Hào có chút xấu hổ, hắn thở dài, sau đó di chuyển chủ đề:
- Đông Hải, Tiểu Kiều không đi cùng cậu sao?
- Tiểu Kiều có người đàn ông để dựa dẫm, tất nhiên sẽ không đi theo một đại ca như tôi.
Kiều Đông Hải nhìn Lâm Tử Hào, hắn nói một câu hai ý nghĩa.
Lâm Tử Hào cười nhạt một tiếng:
- Tôi cũng nghe nói Tiểu Kiều có vị hôn phu, vì vậy tôi cũng muốn gặp cậu ấy, Tiểu Kiều cũng nói sẽ đưa cậu ấy đến gặp, có lẽ trì hoãn một chút là sẽ tới.
- Anh đã thấy cậu ấy rồi.
Trong mắt Kiều Đông Hải bùng lên cái nhìn nghiền ngẫm, không biết vì sao mà trong lòng hắn có chút buồn bực, sao Kiều Tiểu Kiều và Hạ Thiên còn chưa tới?
Khi Kiều Đông Hải còn đang ngi ngờ thì những tùy tùng phụ trách tiếp đãi trước cửa Lâm gia cũng đang rất nghi hoặc, vì bọn họ nhìn thấy một chiếc Volvo vừa dừng lại trước cổng. Trong địa phương mà đủ mọi loại xe xa hoa tụ tập thì một chiếc Volvo quá bình thường, nhưng đó không phải là nguyên nhân bọn họ nghi hoặc, bọn họ nghi hoặc tên thiếu niên vừa mới bước ra khỏi xe.
Người này vóc dáng bình thường, ăn mặc bình thường, hơn nữa dưới chân còn là một đôi giày thể thao ố vàng. Những khách nhân được mời đến tham gia bữa tiệc tối nay đều ăn mặc tinh xảo, nam thì tây phục giày da nữ thì quần áo dạ hội, ai cũng ăn mặc chính thức, tùy tiện như tên thiếu niên kia rõ ràng là không có.
Khi đám tùy tùng chuẩn bị tiến lên hỏi người kia có thư mời đến đây tham gia tiệc rượu hay không thì chợt nghe thấ một âm thanh trong trẻo:
- Anh thần y bại hoại, sao anh cũng có mặt ở đây?
Bại hoại? Thần y? Anh?
Ba từ này mà cũng được phối hợp cùng một chỗ, không thể không nói người phối hợp là thiên tài.
Người vừa xuống xe tất nhiên là Hạ Thiên, hắn nghe thấy có người gọi như vậy thì không khỏi quay đầu trừng mắt nhìn một tiểu cô nương, hắn bất mãn nói:
- Sao anh không thể vào đây?
Cô gái nhỏ kia không phải ai khác ma chính là Hàm Hàm chuyên cho vay nặng lãi, tất nhiên nàng cũng không phải tới đây một mình, nàng đang đứng bên cạnh mẹ là Mai Nhược Đình.
Mai Nhược Đình mặc một bộ lễ phục dạ hội trễ ngực, cũng vì vậy mà những nét phong tình quyến rũ của một thiếu phụ trưởng thành bùng ra trước mắt, Hàm Hàm thì ăn mặc như công chúa, rất đáng yêu.
- Mẹ nói người đến đây toàn giới thượng lưu, sao anh có thể đến đây được?
Hàm Hàm dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Hạ Thiên:
- Ba ba nói anh là kẻ lừa đảo, mẹ nói anh còn thấp hèn hơn cả lừa đảo, vậy anh là tầng lớp thấp hèn của xã hội.......
- Hàm Hàm, đừng nói lung tung.
Mai Nhược Đình vội vàng quát lên để Hàm Hàm không tiếp tục, đồng thời nàng cũng dùng ánh mắt xấu hổ nhìn Hạ Thiên:
- Hạ thần y, thật xin lỗi, Hàm Hàm còn nhỏ không hiểu chuyện, kính xin cậu thứ tội.
- Mẹ, con không nói lung tung, ba không phải đã nói thần y ca ca là dân lừa đảo sao?
Hàm Hàm có vẻ không phục.
- Tiểu nha đầu, em nói anh là lừa đảo, cẩn thận kẻo anh đánh đòn.
Hạ Thiên rất mất hứng.
- Anh thần y bại hoại, anh là người lớn, em là trẻ con, anh đánh em thì rõ ràng là người lớn ăn hiếp con trẻ, rất xấu.
Hàm Hàm nghiêm trang nói.
Hạ Thiên rất buồn bực, cô gái nhỏ này đúng là phiền phức, hắn thật sự không thể ra tay đánh nàng.
- Hì hì, anh thần y bại hoại, anh không dám đánh phải không?
Hàm Hàm có chút đắc ý, nàng ngẩng đầu nhìn Mai Nhược Đình, bộ dạng vừa kheo khoang vừa kiêu ngạo:
- Mẹ, có phải con rất lợi hại không?
- Ai nói anh không dám đánh em?
Hạ Thiên căm giận nói:
- Tiểu nha đầu, anh cảnh cáo em, nếu em còn tiếp tục nói anh là lừa đảo, anh sẽ xử lý ba em, cướp mẹ em làm vợ. Sau đó anh sẽ là ba em, mỗi ngày anh sẽ giam em trong nhà, không cho ra khỏi cửa, sau đó chờ em lớn lên anh cũng cướp làm vợ, mỗi khi trời tối sẽ tét đít.
- Á.......
Hàm Hàm lập tức sững sốt, sau đó gương mặt nhỏ nhắn chợt trắng bệch, mà Mai Nhược Đình ở bên cạnh cũng ngây ra như phỗng.
- Tiểu tử, mày mới nói gì?
Một tiếng gầm nhẹ rơi vào trong tai Hạ Thiên.
Hạ Thiên nhìn sang, hắn thấy hai người đàn ông đi tới, một trong số đó chính là Tam thúc của Liễu Vân Mạn, là chồng của Mai Nhược Đình, là Liễu Kỳ. Mà người còn lại thì hơn bốn mươi, tai to mặt lớn, hai mắt híp lại thành đường, nếu không nhìn kỹ thì chẳng thấy tròng mắt.
- Tôi nói gì ông không nghe thấy sao?
Hạ Thiên rất kỳ quái, hắn lập tức an ủi Liễu Kỳ:
- Ông đừng lo, tôi sẽ thật sự không xử lý ông, vì ông cũng không còn sống được vài năm nữa đâu. Đợi đến khi ông chết thì vợ lên giường với người khác, không bằng ném sang cho tôi là ok rồi.