Chương 108: Tâm Ma Điển
"Vương Khung! ?" Thẩm Tử Nghê hoa dung thất sắc, nghẹn ngào kêu lên, khuôn mặt xinh xắn hiện ra vẻ lo lắng nồng đậm.
Bụi mù tán đi, Vương Khung ngồi ở phía trên đống đổ nát, tay phải chống trường đao màu đen, thở hổn hển.
Diệp Mặc thì nằm ở trước người hắn, quần áo đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ.
"Vương... Vương Khung..." Ánh mắt của Thẩm Tử Nghê run rẩy, nhất thời không biết chuyện gì xảy ra.
Lúc này, toàn thân Vương Khung toát ra khí thế hung hãn, nặng nề khiến ai cũng khiếp sợ không dám lại gần.
Ánh mắt hắn băng lãnh, hiện ra sát khí.
"Chết tiệt!"
Vương Khung cắn răng, tra Hắc Long Đao vào trong vỏ, đứng dậy, xách theo Diệp Mặc đã ngất đi đi về hướng Vạn Bảo Lâu.
Mọi người thấy bóng lưng hắn đi xa, ai cũng không dám hỏi tới cùng đã phát sinh chuyện gì.
...
"Phí lão, ngươi lừa ta?" Vừa tới Vạn Bảo Lâu, Vương Khung chính là nổi giận đùng đùng, buông Diệp Mặc xuống.
Phí lão đi ra từ phía sau, khẽ liếc mắt nhìn, vào thời điểm ánh mắt rơi lên trên người Diệp Mặc, con ngươi đục ngầu kia hiện lên tinh mang.
"Thật đúng là thông suốt, thật sự là tạo hoá."
"Ngươi có biết hay không ta suýt nữa bị y giết." Vương Khung mơ hồ có nộ khí.
Trước đó, Phí lão cũng không có nói phục dụng Não Chân Kim sẽ xuất hiện loại biến hóa kinh khủng này.
Diệp Mặc thức tỉnh lực lượng vượt qua tưởng tượng, y căn bản là không có cách khống chế.
Chỗ chết người nhất chính là, trong cơ thể của y vậy mà nhiều ra thêm một nhân cách khác, thuần túy hủy diệt, hung hãn và độc đoán.
Diệp Mặc như vậy thật quá đáng sợ, cũng quá nguy hiểm.
Nếu như không phải Vương Khung có thủ đoạn thông thiên, căn bản không thể khuất phục được Diệp Mặc đã biến thành quái vật.
Phí lão nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu: "Không phải ngươi vẫn không có chết sao, người trẻ tuổi, xem ra thực lực của ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng."
Sắc mặt của Vương Khung xiết chặt, nếu như không phải Huyết Văn Tí quá mức nghịch thiên, hắn căn bản không ép được Diệp Mặc.
Đây là bí mật của hắn, tự nhiên không thể nói nhiều.
Lúc này, Vương Khung liền nói sang chuyện khác, nói lại một lần những biến hoá của Diệp Mặc.
"Dạng lực lượng này nếu như không có ý chí và nội tâm cường đại, tự nhiên không thể khống chế." Phí lão nhíu mày, thản nhiên nói.
Trong lòng Vương Khung khẽ động: "Có ý tứ gì?"
"Viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình đã từng phát biểu một loại lý luận, vào thời điểm thân thể hoặc là tinh thần con người bị tổn thương hoặc tác động nghiêm trọng, một nhân cách khác sẽ được hình thành." Phí lão thờ ơ nói.
"Loại nhân cách này thường thường có liên quan rất lớn cùng với hoàn cảnh hoặc là tao ngộ lúc ấy."
"Trong nhiều trường hợp do viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình cung cấp, có đề cập đến việc có một cô bé bị cha nuôi xâm hại khi còn rất nhỏ mà trầm mặc lâu ngày, trong cơ thể đã phát sinh ra một nhân cách khác, tính cách này vô cùng tự tin, cởi mở, thích ra vẻ nam nhân đùa giỡn nữ nhân."
Rất nhiều nghiên cứu của viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình đều là siêu việt thời đại, tất cả những thứ này đều nhờ vào đương kim bệ hạ Tần Hoàng.
Y đã hỗ trợ rất nhiều và đề ra ý tưởng đằng sau hậu trường.
Nghiên cứu đa nhân cách là một trong số đó.
"Ngài đang nói là, năng lực của Diệp Mặc thức tỉnh quá mức nhanh chóng, dẫn đến thân thể không thể thừa nhận, mới thúc đẩy sinh trưởng ra một loại nhân cách khác?" Vương Khung hồ nghi nói.
"Loại nhân cách này là sinh ra nương theo lực lượng thức tỉnh vừa rồi, nếu muốn ức chế loại nhân cách này, phương pháp đơn giản nhất chính là phong ấn lực lượng của y." Phí lão thản nhiên nói.
"Cũng giống như một số người, sau khi bị chấn thương, cơ năng bảo hộ thân thể sẽ tiến hành lựa chọn mất trí nhớ, nhưng một khi ký ức này khôi phục, nhân cách mới sẽ xuất hiện." Phí lão giải thích.
Vương Khung nhíu mày: "Như vậy Tiểu Diệp Tử cả đời này chẳng phải là không thể tu hành?"
Phí lão lắc đầu nói: "Tu hành cũng là tu tâm, bất kể lực lượng cường đại cỡ nào, năng lực kinh diễm bao nhiêu, chỉ có nắm giữ ý chí cường đại mới có thể phát huy ra uy năng lớn nhất."
"Cái gọi là đa nhân cách, ngươi có thể coi như là tâm ma, nằm ở trong tâm, vượt qua tâm ma, mới có thể trở thành cường giả! Đây chính là con đường siêu phàm nhập thánh."
Phí lão nhìn về phía Diệp Mặc, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn cùng với vui mừng.
"Chuyện này đối với y mà nói, vừa là kiếp số, vừa là cơ duyên, nếu như có thể hàng phục một cái "bản thân" khác, thành tựu của y sẽ là vô hạn."
Vương Khung hồ nghi nói: "Phí lão, ngài đừng có lừa ta, thật sự có thể chứ?"
"Quang Minh Học Cung có một bộ bí truyền, gọi là "Tâm Ma Điển", thích hợp nhất cho y tu hành." Phí lão toét miệng, giống như nhặt được bảo bối.
" Tâm Ma Điển" là một bộ kỳ thư của Quang Minh Học Cung, trải qua mấy thế hệ cũng chưa có người luyện thành.
Phí lão là một trong số không nhiều người tu luyện.
Chỉ tiếc, thể chất của lão cũng không phải là nhân tuyển tốt nhất tu luyện môn tuyệt học này, nhưng dựa vào thiên phú cường đại cho nên vẫn có thành tựu.
Nhưng Diệp Mặc thì không giống, ở trong mắt của Phí lão, bộ này tuyệt học quả thực chính là may đo riêng cho bản thân y.
Dạng truyền nhân này, quả thực là mộ tổ tiên bốc khói, lão mới có thể gặp được.
"Ồ! ! !" Vương Khung bừng tỉnh đại ngộ, đến lúc này nếu như hắn còn chưa hiểu được, như vậy liền thật sự là kẻ ngu.
"Phí lão, ngài cũng quá không tử tế, vì tìm truyền nhân, tính toán tiểu bối, cũng quá không thể nào nói nổi." Vương Khung nhếch miệng, có một chút bất mãn nói.
"Hắc hắc, tên tiểu tử ngươi cũng không mất mát gì, ta dạy dỗ y, nói cho cùng vẫn là bồi dưỡng thế lực cho ngươi." Phí lão cười nói.