Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 92

Chương 92
"Cái gì?" Hàng hoá giá trị tám ~ chín trăm vạn còn chưa đủ?" Long Càn không khỏi động dung.
"Đây là thu mua lâu dài, bảo bọn hắn có hàng chớ nóng vội bán cho người khác, đều giữ lại cho ta."
Lúc này, trong ánh mắt Long Càn nhìn về phía Vương Khung nhiều thêm một tia ngưng trọng cùng với kính sợ.
Nếu như nói hàng hoá giá trị tám ~ chín trăm vạn chỉ là việc cỏn con, như vậy thu mua trường kỳ, trong tay cần có bao nhiêu tài lực? Phía sau cần bao nhiêu lực lượng để vận chuyển?
Điều này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.
"Chẳng trách có thiên phú cùng với thực lực như thế, xem ra thân phận của hắn không phải chuyện đùa, trước đó nghe nói hắn có một chút liên quan cùng với Mục Vương Thành, chỉ sợ không chỉ như thế." Trong nội tâm Long Càn cấp tốc có phán đoán.
Đại nhân vật, Vương Khung trước mắt tuyệt đối là một đại nhân vật, là cái chủng loại lai lịch phi phàm, rung động lòng người kia.
Lần thí luyện này, thu hoạch của tất cả mọi người khá phong phú.
Đặc biệt là Vương Khung dùng giá trị cao hơn giá thị trường ba thành, thu mua thi thể yêu thú tổn hại trong tay bọn hắn.
Chuyện này làm cho mấy người Cốc Dương, Thẩm Tử Nghê rất là kinh hỉ.
Giá trị của Vương Khung trong lòng bọn hắn lại đề thăng một lần nữa, không chỉ gia tăng năng suất và làm vú em cho đoàn đội, thậm chí còn nhảy lên trở thành người cung cấp tài phú.
"Chúng ta nên trở về." Chiều hôm đó, Long Càn hô.
Ầm ầm! Trên bầu trời, mây đen dâng trào, cuồng phong nổi lên, giống như sắp có mưa.
Đột nhiên, Vương Khung cảnh giác, nhìn về phía nơi xa.
Hắn âm thầm vận chuyển Hỏa Chủng màu đen, lực cảm giác cường đại khiến cho hết thảy trong phạm vi trăm dặm đều hiển hiện ở trong đầu hắn.
Một cỗ dao động khủng bố truyền đến từ phía nam, nóng như lửa, sáng rực thiêu đốt, nương theo đó là lực lượng hung lệ thần bí.
Cùng lúc đó, mấy cỗ khí tức cường đại đang tụ tập về hướng đó.
"Bảo bối! ?" Vương Khung kinh nghi bất định.
Dùng lực cảm giác của hắn cũng đều không thể thấy rõ diện mục chân chính của cỗ dao động kia, chỉ thấy được một đoàn ngọn lửa cực nóng, nhiệt độ cao đến dọa người, không khí chung quanh cũng đều biến hình theo.
Hiển nhiên, món đồ vật này dẫn tới sự chú ý của rất nhiều cao thủ.
"Qua đó xem một chút." Thân hình Vương Khung khẽ động, trực tiếp lướt ra ngoài.
Đám người thấy thế, không chút do dự đi theo sát.
Trải qua những ngày này, địa vị của Vương Khung ở trong tiểu đội hiển nhiên đã phát sinh biến hóa, thậm chí mơ hồ vượt qua đội trưởng Long Càn.
Ý kiến của hắn, cơ hồ sẽ không bị phản bác.
Liền ngay cả thái độ của Thẩm Tử Nghê đối với hắn cũng đều phát sinh biến hóa kinh thiên, ngoại trừ khâm phục, tín nhiệm, thậm chí còn có một chút ỷ lại.
...
Một đống đổ nát, giống như một cái tổ bằng pha lê, chung quanh đã sớm hóa thành đất khô cằn.
Sóng khí cực nóng truyền ra từ bên trong đống đổ nát kia, làm cho miệng lưỡi khô không khốc.
Lúc nhóm người Vương Khung chạy đến, chung quanh đống đổ nát đã sớm tụ tập mấy cái tiểu đội, từng tiểu đội tản ra khí tức cường đại.
Trong đó có hai tiểu đội khá mạnh.
Bọn hắn đang đối chọi với nhau, khí thế cường đại làm cho người chung quanh đều tránh lui ra, không dám trêu chọc.
"Phong Vô Tướng, Hàn Kỳ!" Long Càn thất thanh nói.
Vương Khung nghe thế, hơi nheo mắt lại, ngược lại là đã nghe nói qua.
Ba đại viện mặc dù không có nhiều đệ tử, nhưng ở giữa lẫn nhau cũng có khoảng cách.
Đặc biệt là loại năng lực khuynh hướng phụ trợ giống như Long Càn, Du Cảnh Chiến, chỉ có thể khuất ở phía dưới.
Nắm giữ năng lực như Thẩm Tử Nghê, cũng chỉ là nhị ~ tam lưu mà thôi.
Thật sự có một ít người, năng lực cường đại, thiên phú dị bẩm, chiến lực có một không hai, cho dù ở bên trong ba đại viện cũng đều được coi là siêu quần bạt tụy.
Phong Vô Tướng, Hàn Kỳ liền được coi như là cao thủ đệ nhất.
Người có tên, cây có bóng.
Nơi bọn hắn đối chọi với nhau, chính là chiêu bài sống, không có ai dám đối chọi.
"Nơi này có bảo bối sắp xuất thế! ?" Cốc Dương hơi biến sắc, thất thanh nói.
"Hàn Kỳ!" Thẩm Tử Nghê nghiến chặt hàm răng, khóa chặt nam nhân kia, trong mắt lộ ra hào quang cừu hận.
Lúc này, đám người cũng chú ý tới nhóm người Vương Khung.
Nhưng có Phong Vô Tướng, Hàn Kỳ ở đây, những người khác nhất định sẽ trở thành vật làm nền.
"Các ngươi cũng tới tham gia cuộc vui?" Hàn Kỳ mỉm cười nói, ánh mắt rơi ở trên người Thẩm Tử Nghê, về phần những người khác thì gã không hề để tâm.
Ông! Quanh người Thẩm Tử Nghê không gió mà bay, thân thể mềm mại của nàng run rẩy, lực lượng đáng sợ truyền ra theo không khí.
"Ngươi muốn động thủ với ta?" Hàn Kỳ lạnh nhạt nói: "Ta đã sớm muốn thử xem Điện Quang Độc Long Toản của ngươi, chỉ tiếc là ngươi quá non nớt."
Trong lúc nói chuyện, trong mắt của gã hiện lên một vệt dâm tà.
"Ngươi tính toán chúng ta, hại Nhậm Bằng, thù này không báo, ta tình nguyện tự phế Hỏa Chủng." Trong mắt Thẩm Tử Nghê lộ ra cừu hận cùng với quyết tâm thật sâu.
Mấy người Long Càn cũng là sắc mặt lạnh dần.
Ngày đó, bọn hắn chính là tin vào tình báo giả của Hàn Kỳ, mới làm Trọng Giáp Tê Vương tức giận, Nhậm Bằng còn mất đi một cái chân.
"Nếu như ngươi không nghe theo ta, lần tiếp theo, cũng không phải một cái chân là có thể giải quyết." Hàn Kỳ cười lạnh nói.
Gã thậm chí ngay cả giảo biện cũng đều không có, trực tiếp nói lời uy hiếp.
"Ngươi..." Thẩm Tử Nghê đại nộ.
Nàng vừa muốn động thủ, một thân ảnh ngăn trước người, chính là Vương Khung.
"Thẩm sư tỷ, ngươi không phải là đối thủ của gã, tốt hơn hết là đừng hành động hấp tấp." Vương Khung nhẹ giọng nói.
Vừa dứt lời, ánh mắt của Hàn Kỳ không khỏi rơi ở trên người Vương Khung.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất