Chương 93
Dạng gương mặt lạ này, không cần phải nói đều biết, nhất định là học viên mới gần đây danh tiếng đang được chú ý kia.
"Vương Khung! ?" Hàn Kỳ khẽ nói.
"Ta hiện tại đã là người nổi danh sao?" Vương Khung nhếch miệng cười nói.
Lập tức, từng ánh mắt lần lượt quăng tới, liền ngay cả Phong Vô Tướng cũng không nhịn được nhìn lại.
Thực sự là trong mấy ngày này gần đây, thanh danh của Vương Khung quá vang dội.
"Hắn chính là Vương Khung?"
"Kẻ khoác lác nói rằng đã luyện thành Cửu Long Bàn Thiên Ấn, còn đánh bại Thường Kiếm Chu? Có tiếng không có miếng!"
"Loại người này mà cũng có thể đi vào ba đại viện? Đi cửa sau sao? Ta nghe nói lúc hắn tiến vào Quang Minh Học Cung cũng đều là đi cửa sau."
Có người khẽ nói, lộ ra vẻ khinh thường.
Những tin đồn khác nhau về Vương Khung ở dưới tình huống bị Long Viện giội nước bẩn, đã sớm bị bóp méo đến khó coi.
Vương Khung cũng trở thành thiếu gia ăn chơi lừa đời lấy tiếng, không có thực lực, chỉ biết nói dối tạo thế.
"Hoá ra là sau khi tên phế nhân kia bị đuổi đi, ngươi lấp vào vị trí của y." Hàn Kỳ cười lạnh: "Học viên mới, ta khuyên ngươi tốt nhất nên cách xa nàng một ít, đừng có giẫm lên vết xe đổ."
Trong mắt Hàn Kỳ lộ ra lãnh sắc, ý uy hiếp không cần nói cũng biết.
Thẩm Tử Nghê hoa dung thất sắc, không nhịn được lộ ra lo lắng.
Hàn Kỳ là cao thủ Long Viện đỉnh tiêm, coi như là Thường Kiếm Chu cũng không thể so sánh cùng với gã, nếu như bị gã để mắt tới, cơ hồ sẽ bị dồn vào ngõ cụt.
"Ta không có hứng thú đối với ân oán của các ngươi." Vương Khung lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía dao động càng trở nên mãnh liệt ở phía trên đống đổ nát.
"Ta chỉ muốn đồ vật ở trong đó."
Vừa dứt lời, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Liền ngay cả Phong Vô Tướng, Hàn Kỳ cũng đều mở to hai mắt nhìn, giống như nghe không rõ ràng.
"Người này là một kẻ ngốc? Có hai đại cao thủ Phong Vô Tướng, Hàn Kỳ ở đây, nào còn có phần cho người khác nhúng tay? Huống chi là một người mới như hắn! ?"
Đám người lộ ra sắc mặt cổ quái, nhìn chằm chằm Vương Khung.
Liền ngay cả Long Càn cũng đều há to miệng, dường như muốn nói điều gì.
Ầm ầm! Đột nhiên, một ngọn lửa bùng lên bầu trời, toàn bộ đống đổ nát hóa thành đất khô cằn.
Tại chỗ sâu kia, một quả trứng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Trên vỏ trứng màu vàng đất, có những luồng lửa đan xen vào nhau, hiển lộ một bức tranh kỳ dị, giống như Giao Long bay lên từ trong đất, chung quanh có chín tia lửa.
"Đây là..."
"Trứng Đại Địa Viêm Lân Mãng! ?"
Có người kinh hô, vừa dứt lời, hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên dồn dập, trong mắt hiện ra vẻ tham lam nồng đậm.
Đại Địa Viêm Lân Mãng, đó chính là thượng cổ dị chủng, huyết mạch cổ lão xếp hạng thứ 193 trên "Kỳ Thú Bảng".
"Kỳ Thú Bảng" là bảng xếp hạng do viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình thu thập huyết mạch yêu thú trong thiên hạ, tiến hành xếp hạng, có tổng cộng 273 loại yêu thú lên bảng.
Mạnh như Thanh Minh Long Viên cũng đều không đủ tiêu chuẩn lọt vào bảng xếp hạng này.
Từ chuện này có thể thấy, Đại Địa Viêm Lân Mãng rất cường đại.
Nếu như thu hoạch được quả trứng này, bất kể là ấp trứng thuần dưỡng, hay là luyện thành đại dược, tu luyện kỳ công cũng đều có thần hiệu to lớn.
"Vậy mà lại là trứng của Đại Địa Viêm Lân Mãng! ?" Ánh mắt của Vương Khung đại động, trong lòng dâng trào lửa nóng.
Loại yêu thú này, hắn tự nhiên đã nghe nói qua, thượng cổ dị chủng.
Tương truyền, tổ tiên của Đại Địa Viêm Lân Mãng là Thôn Thiên Mãng, đây chính là yêu thú bên trong truyền thuyết có thể đánh đồng cùng với Long.
Về phần Đại Địa Viêm Lân Mãng, trời sinh dùng lửa làm thức ăn, cả đời có chín lần thuế biến, mỗi một lần dục hỏa trùng sinh, huyết mạch đều sẽ tiến hóa.
Toàn thân nó đều là bảo, đặc biệt là lân giáp lột ra mỗi lần trọng sinh, càng là kỳ trân quý hiếm.
Loại yêu thú này một khi trưởng thành, đủ để so sánh với cao thủ cảnh giới Linh Lô, thậm chí càng mạnh hơn.
"Con bà nó, nếu như ta thu hoạch được tinh, khí, thần của nó, nói không chừng sẽ có thể thức tỉnh năng lực phái siêu năng!" Vương Khung trợn cả mắt lên.
Hắn dù sao cũng đã từng đứng ở loại độ cao kia, là tuyệt thế thiên tài của Hoang Viện Tinh Hà Thành.
Sự kinh khủng của phái siêu năng chỉ có tự mình trải nghiệm mới sẽ biết rõ.
Liền giống như ngày đó, hắn cần phải sử dụng hai đại năng lực phái thần binh cấp Linh, mới có thể miễn cưỡng đối kháng với Minh Thanh Sa.
Dùng huyết mạch của Đại Địa Viêm Lân Mãng, nói không chừng thật sự có thể kích thích Hỏa Chủng màu đen, trợ giúp hắn thức tỉnh năng lực phái siêu năng.
"Món bảo bối này nhất định phải là của ta!" Trong mắt Vương Khung toát ra quang mang khát vọng.
Lúc này, không chỉ là Vương Khung, tất cả mọi người nhìn ra giá trị của quả trứng kia, đều lần lượt lộ ra vẻ tham lam.
Nhưng khi nhìn thấy hai thân ảnh phía trước.
Vẻ tham lam kia lại dập tắt theo đó.
Bảo vật tuy tốt, nhưng cũng phải có thực lực đi cầm, nếu không tất sẽ thành bia nhắm, thân tử đạo tiêu cũng đều có khả năng.
Có Phong Vô Tướng cùng với Hàn Kỳ ở đây, trứng Đại Địa Viêm Lân Mãng không tới phiên bọn hắn.
Ầm ầm! Khí tức kinh khủng phóng lên tận trời từ trong cơ thể hai đạo thân ảnh kia, huy hoàng như giang hải trào lên, không thể ngược dòng.
Đám người kinh hãi, lần lượt lui lại.
Bọn hắn biết rõ, một trận chiến này nhất định sẽ kinh thiên động địa, dù sao, ở bên trong ba đại viện, dạng chiến đấu cấp bậc này cũng không thấy nhiều.
"Phong Vô Tướng, xem ra món bảo bối này sẽ thuộc về một trong hai ta." Hàn Kỳ trầm giọng nói.
Trong mắt của gã hiện ra một vệt thần sắc ngưng trọng.