Chương 4
Trời đã tối, nhưng sân bay thành phố A vẫn bị người ta vây kín mít, tất cả đều vì Mạnh Tiêu mà đến.
Để tránh những hiểu lầm không đáng có, Hoắc Cảnh Thần chọn giả dạng tài xế, ngồi đợi cô trên xe.
Trong sân bay bỗng có một phen xôn xao, Mạnh Tiêu mặc bộ đồ thể thao trắng, đeo kính râm đen bước ra, cả người toát lên khí chất rất riêng biệt.
Mạnh Tiêu lên xe, sau khi chào hỏi fan hâm mộ xong mới kéo cửa sổ lên.
“Không ngờ Hoắc tổng đích thân đến đón tôi.” Mạnh Tiêu trêu ghẹo.
“Để đón cô, tôi đã chịu đủ khổ sở rồi.” Hoắc Cảnh Thần không khỏi thở dài.
“Sao, chị dâu ghen à?”
“Cô rốt cuộc có giải thích rõ với cô ấy mối quan hệ giữa cô và tôi chưa?”
“Dù nguồn cảm hứng của những bài hát đó thực sự đến từ anh... nhưng bây giờ tôi hoàn toàn không còn cảm giác gì với anh nữa. Hơn nữa, tôi đã có bạn trai mới rồi, bài hát tiếp theo sẽ viết về câu chuyện giữa tôi và anh ấy.”
“Tạ trời đất, hy vọng cô sớm công khai chuyện tình cảm.”
Mạnh Tiêu nhìn dáng vẻ của Hoắc Cảnh Thần, cười không nổi mà cũng khóc không xong, “Anh đó, hãy nghĩ trước cách dỗ vợ đi.”
“Thư ký Lưu” gọi tới –
Hoắc Cảnh Thần ấn nút nghe, “Alo.”
“Hoắc tổng, trời tối dễ khiến người ta phạm sai lầm, phu nhân cô ấy…”
Khuôn mặt Hoắc Cảnh Thần lập tức trầm xuống, “Vị trí.”
“Vẫn… vẫn ở chỗ cũ.”
Xe dừng lại trước biệt thự nhà họ Mạnh, Mạnh Tiêu nhanh chóng xuống xe, hướng về phía cửa sổ nơi Hoắc Cảnh Thần ngồi mở miệng, “Hoắc tổng, anh nên tăng điểm sức hút lên rồi đấy.”