Chương 204: Bình cầu nguyện
Hàn Phi đi từng bước đến gần chiếc bình kia. Khi đến sát bên bình, hắn bỗng quay đầu nói với Trương Quan Hành:
“Nếu dùng chổi đánh mà ta vẫn không tỉnh, hoặc là ta bị quỷ bắt vào trong bình, vậy ngươi đừng do dự mà hãy nhanh chân chạy về nấp trong phòng 104, tuyệt đối không nên chạy lung tung.”
Căn dặn xong, Hàn Phi để thú cưng của Từ Cầm quấn quanh cánh tay, sau đó mở nắp bình ra.
Đầu ngón tay truyền ra ý lạnh, sau đó cảm giác lạnh buốt kia thẩm thấu vào thân thể, chậm rãi đóng băng ý thức của Hàn Phi.
Hắn cúi đầu nhìn xuống, miệng bình đen như mực từ từ phóng đại trước mắt Hàn Phi, mặt nước xuất hiện gợn sóng, một gương mặt tái nhợt hiện ra.
Gương mặt kia xuất hiện ngay sát miệng bình, thản nhiên nhìn Hàn Phi, ngũ quan của nó từ từ thay đổi. “Ngươi muốn có được thứ gì? Ngươi đang khát vọng điều gì?”
Một giọng nói lạ lẫm từ nơi xa văng vẳng truyền tới, sau đó vang lên từ tận đáy lòng Hàn Phi. Hắn không muốn đáp lại, nhưng dục vọng từ sâu trong nội tâm lại bị đánh động.
Gương mặt dưới nước từ từ trở nên rõ ràng, không ngừng nói ra đủ loại tham niệm, bao gồm vàng bạc, sắc đẹp, danh lợi… Đối với những thứ này Hàn Phi không hề để tâm, nhưng khi mặt người đọc lên hai chữ “chân tướng”, Hàn Phi cảm thấy ý thức của mình bắt đầu dao động.
Hắn huơ tay muốn tóm lấy cái gì đó nhưng trong bóng tối chỉ có chính hắn.
“Ngươi muốn biết chân tướng?”
Ý thức Hàn Phi bị kéo vào trong bình, toàn thân hắn lạnh lẽo thấu xương, Hàn Phi không thể khống chế nổi bản thân. Đây không phải là thứ chỉ dùng lực lượng ý chí đã có thể giải quyết.
Hắn cảm thấy không khí trong phổi càng ngày càng ít, hắn liều mạng giãy giụa nhưng ý thức vẫn không ngừng chìm vào một cái đầm sâu lạnh giá.
Ngẩng đầu nhìn lên, Hàn Phi thấy gương mặt kia bây giờ đã trôi nổi trên mặt nước. Nó vẫn nhìn chằm chằm Hàn Phi, chỉ là ngũ quan của nó không biết từ lúc nào đã giống hệt Hàn Phi như đúc.
Miệng khẽ hé mở, gương mặt người dường như đang muốn nói điều gì nhưng nó chỉ vừa nói ra một chữ, trên mặt nó đã xuất hiện một vết nứt dữ tợn.
Tại thời điểm này, ý thức của Hàn Phi thanh tỉnh hơn một chút, hắn cúi đầu nhìn xuống đầm nước sâu.
Dưới đáy đầm u ám có một đám người, bọn hắn giống như con rối đã mất đi linh hồn đang tụ tập lại cùng nhau, mái tóc lượn lờ trong làn nước, trong những đôi mắt trống rỗng ấy không có bất kỳ thần thái gì.
Càng bị lún sâu vào thì càng khó thoát ra, Hàn Phi liều mạng bơi lên trên nhưng khí lực toàn thân càng lúc càng nhỏ.
Ngạt thở, đau đớn, mỏi mệt, ý thức càng lúc càng mông lung, lúc này nếu Hàn Phi thuận theo nó mà nhắm mắt lại, từ bỏ chống cự thì có lẽ hắn sẽ không bị giày vò thế này.
Trong đầm sâu không ngừng phát ra những âm thanh dụ hoặc, từng cánh tay trắng bệch tượng trưng cho các loại dục vọng khác nhau từ từ trôi tới vươn về phía Hàn Phi.
Phổi bỏng rát, đầu óc choáng váng nặng nề, hai tay hai chân gần như đã mất khống chế, dưới tình huống này mà Hàn Phi vẫn không nguyện ý bị trầm luân.
Hắn muốn sống, hắn muốn nhìn thấy ngày mai.
Lợi dụng chút lý trí còn sót lại, Hàn Phi thử mở ra giao diện thuộc tính nhưng hiện tại hắn đang trong trạng thái đặc thù, ngoại trừ hai thiên phú chiêu hồn và hồi hồn ra thì những năng lực khác đều xám xịt không thể sử dụng.
Ôm một chút hy vọng cuối cùng, Hàn Phi chuẩn bị sử dụng thiên phú chiêu hồn. Nhưng không đợi hắn ra tay, gương mặt người trôi nổi trên mặt nước đột nhiên lộ vẻ thống khổ.
Mặt người trong bình muốn thoả mãn lòng tham của người khác, sau đó cầm tù linh hồn của bọn hắn. Mà lòng tham của Hàn Phi rất đặc biệt, hắn có một loại truy cầu mãnh liệt đối với chân tướng.
Vì muốn thoả mãn lòng tham của Hàn Phi, mặt người trong bình dường như phải mở miệng nhắc tới một tồn tại không-thể-nói nào đó. Cũng vì thế mà vết nứt trên mặt nó xuất hiện ngày càng nhiều.
Mặt người quyết định từ bỏ quy tắc của bản thân định ra, nó không nói chân tướng cho Hàn Phi biết nữa mà điều khiển các thi thể dưới đáy đầm, dùng lực lượng cưỡng ép giữ Hàn Phi lại.
Khi vết nứt xuất hiện ngày càng nhiều, Hàn Phi cũng dần tỉnh táo lại. Nhìn mớ ký ức bị cướp đi đang chậm rãi quay trở về, Hàn Phi cảm giác được trói buộc trên người từ từ yếu đi.
Hắn cắn chặt răng bơi lên mặt nước!
Khi đầu ngón tay hắn vươn ra khỏi mặt nước, một sợi bóng đen mảnh như tơ quấn lấy cánh tay hắn, dùng lực kéo hắn lao ra khỏi đầm sâu.
“Rắc.”
Trên chiếc bình đen như mực xuất hiện một vết nứt. Hàn Phi đứng bên cạnh bàn gỗ, thần thái trong mắt khôi phục lại như trước.
Sau lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, nửa người trên được thú cưng của Từ Cầm kéo chặt, một nửa thân thể của nó còn đang ở trong miệng bình.
“Quá nguy hiểm!”
Thân thể Hàn Phi khẽ run lên, nếu lòng tham của hắn không phải là chân tướng mà là những thứ khác thì giờ phút này hắn chẳng có một chút cơ hội phản kháng nào.
Người có tham niệm đối với việc điều tra chân tướng vô cùng hiếm thấy, mà chân tướng này lại còn dính dáng đến loại tồn tại không-thể-nói. Gương mặt trong chiếc bình kia cũng xui xẻo lắm mới trúng chiêu này, không cẩn thận lỡ mồm nói ra một chữ liên quan đến tồn tại kia khiến vết nứt bắt đầu xuất hiện.
Hàn Phi tóm lấy thú cưng của Từ Cầm ra khỏi miệng mình, nhưng hắn không ngờ khi bóng đen kia vọt ra còn mang theo một đống giấy cũ nát.
Trên đống giấy kia viết đủ loại khát vọng, nào là ước gì người nào đó thích ta, ước gì ta được đứng hạng nhất, ước gì ta hôm nay không phải đi học, ước gì ai đó gặp chuyện xui xẻo, còn có ước gì ai đó đi chết đi…
Trong một đống giấy đủ màu sắc đủ kích cỡ, Hàn Phi còn nhìn thấy một khối xương nhỏ.
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn cấp G “chiếc bình”, thu hoạch được ban thưởng cơ sở: điểm kỹ năng +1, thu hoạch được ban thưởng của nhiệm vụ ẩn —— bình cầu nguyện.]
[Bình cầu nguyện (vật phẩm nguyền rủa cấp G): trong vườn hoa trường học có chôn một chiếc bình, truyền thuyết kể rằng chỉ cần cầu nguyện với chiếc bình này thì nguyện vọng sẽ được thực hiện.]