Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 205: Chuyện kỳ lạ ở phòng 304

Chương 205: Chuyện kỳ lạ ở phòng 304
[Người đầu tiên kể lại truyền thuyết này cho người khác biết là một nữ sinh, nàng nói mình rất ghét em trai, sau đó nàng cầu nguyện với chiếc bình, kết quả em trai nàng thật sự biến mất không thấy đâu nữa.]
[Đã khiêu chiến thành công một chuyện lạ trong trường học, nhiệm vụ ẩn cấp F “chuyện lạ của Kim Sinh” đã hoàn thành được 1/7.]
Xem xong thông tin nhiệm vụ, Hàn Phi đã hiểu được phương pháp để chiếc bình thực hiện nguyện vọng của nữ sinh kia chính là giết chết em trai nàng, sau đó giấu thi thể nó trong chiếc bình.
Không phải chiếc bình giúp thực hiện nguyện vọng của nàng, thứ gọi là bình cầu nguyện chỉ là một cái cớ để che giấu ác ý mà thôi.
“Trong bình có người chết.”
Hàn Phi cau mày xem xét, mà bóng đen cạnh hắn thì không tim không phổi, cứ lặng lẽ gặm nhấm đống giấy chứa âm khí và nguyền rủa kia. Tiểu gia hoả này đúng là rất tham ăn, ai cho gì ăn nấy.
“Thầy, thầy ổn không vậy?” Trương Quan Hành dùng cây chổi chọt chọt vào hông Hàn Phi, dè dặt hỏi.
“Vừa rồi ý thức của ta bị hút vào trong bình, suýt chút nữa đã không thể ra ngoài.”
“Vậy thầy có nhìn thấy bạn của ta trong đó không?”
“Bạn của ngươi e là đã bị lực nguyền rủa trong chiếc bình đồng hoá.” Hàn Phi đóng nắp bình lại. Chiếc bình cầu nguyện này kỳ thực cũng là một loại vũ khí không tệ.
Hàn Phi mở cửa tủ quần áo, giả vờ như đặt bình cầu nguyện vào đó nhưng thật ra lại đang thử đặt nó vào thanh vật phẩm. Hắn thử đi thử lại mấy lần đều không được nên đành thôi.
“Trương Quan Hành, ngươi có biết trong toà nhà ký túc xá này còn có chuyện gì kỳ lạ không?” Hàn Phi cầm chiếc bình đen nhìn về phía Trương Quan Hành.
Tên tiểu lưu manh không hiểu được vì sao Hàn Phi lại hỏi một câu quỷ dị như vậy, hắn không dám nói lung tung, suy nghĩ kỹ càng mới mở miệng trả lời:
“Ta nghe bạn gái kể trong phòng ngủ nữ sinh số 304 từng có người chết, nguyên nhân là gì thì ta không biết. Cứ đến nửa đêm 12 giờ là ngoài cửa phòng 304 sẽ có tiếng bước chân như thể có ai đó đang đi tới đi lui ngoài hành lang, hình như là nữ sinh đã chết tìm đường trở về phòng ngủ.”
“Bạn gái ngươi? Các ngươi chưa đến tuổi yêu đương mà.”
“Thầy à, đây đâu phải là trọng điểm! Quan trọng là người chết trở về nha!”
“Vậy cũng không được yêu sớm. Ngươi nói tiếp đi.” Hàn Phi phát hiện Trương Quan Hành còn chưa biết chuyện xảy ra với Sơ Hạ, cho nên đứa nhỏ này hẳn không phải là người đã nấp trong phòng thể dục.
“Nghe đồn nữ sinh trong phòng 304 gặp chuyện cũng là vì các bạn cùng phòng cô lập và bắt nạt nàng. Nữ sinh đó có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng nhà rất nghèo, học lực trung bình, tính cách hướng nội, lúc nào cũng rất ôn hoà và không biết tức giận. Nên không ai ngờ được nàng lại có thể làm ra chuyện rùng rợn như vậy.”
“Ngươi cảm thấy người ta tốt tính, nhưng có thể người ta chỉ đang nhẫn nhịn, không biểu lộ ra cảm xúc thật của mình mà thôi.”
Hàn Phi bảo Trương Quan Hành cầm chiếc bình. “Chúng ta tìm thử trong phòng này xem sao, nếu không có phát hiện gì thì lên tầng ba xem xét.”
“Tầng ba? Đó là khu vực phòng ngủ của nữ sinh mà?”
“Nam sinh hay nữ sinh thì đều là học sinh của ta cả.”
Sau khi kéo dài thời gian tới lúc có thể rời khỏi trò chơi, Hàn Phi và Trương Quan Hành rời khỏi phòng ngủ 201, lúc này thú cưng của Từ Cầm đã biến thành một con mãng xà lớn. Nó nuốt mất âm khí trên bộ đồng phục màu đỏ, sách báo và đĩa video, lại ăn sạch nguyền rủa trên đống giấy ước, thế nên thân thể nó bành trướng rất nhanh.
Đi cầu thang bên trái tiến vào tầng ba, Hàn Phi và Trương Quan Hành trốn sau cửa thoát hiểm nhìn về phía hành lang trống không chẳng có lấy một bóng người.
“Trước đây khi ta tới toà nhà ký túc xá, nơi này lúc nào cũng vô cùng náo nhiệt, có phòng ngủ đánh bài suốt đêm, trò chuyện râm ran, có học sinh nửa đêm trèo tường ra ngoài chơi. Nhưng mấy ngày gần đây ta cảm thấy toà nhà này trở nên trống rỗng, an tĩnh đến mức làm người ta hoảng hốt.”
“Đừng nói chuyện.” Hàn Phi nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay, không cảm nhận được chút hàn ý nào. “Thật kỳ lạ.”
Đêm qua có quản lý ký túc xá tuần tra phòng ngủ, còn có ba con tiểu quỷ âm thầm giết người, nhưng tối nay lại không hề thấy bóng dáng người nào, ngay cả tiếng bước chân cũng không có.
“Chẳng lẽ quản lý ký túc xá và ba tiểu quỷ đã đồng quy vu tận?”
Đêm qua Hàn Phi ném túi xách của ba con quỷ vào phòng quản lý ký túc xá, sau đó trốn vào nhà vệ sinh để offline. Ba con tiểu quỷ không tìm thấy hắn có lẽ sẽ đi tìm quản lý ký túc xá gây phiền phức.
Nhưng vị quản lý kia cũng không phải người lương thiện, bà ta từng nói rằng bà ta chỉ giết có một người, vì sao khắp nơi trong toà nhà này đều là thi thể.
Trong toà lầu khủng bố thế này mà bà ta vẫn có thể đi tuần tra buổi tối và bình tĩnh xử lý thi thể như vậy, bản thân bà ta đã không phải là người bình thường.
“Cẩn thận vẫn tốt hơn.” Hàn Phi nhẹ nhàng vỗ vào cánh tay Trương Quan Hành. “Ngươi về phòng 104 trốn trước đi, chờ ta xử lý xong việc ở đây sẽ đi tìm ngươi, tuyệt đối đừng có chạy loạn.”
Nếu thật sự gặp được nguy hiểm, Hàn Phi lúc nào cũng có thể rời khỏi trò chơi, nhưng sau khi hắn đi thì Trương Quan Hành thảm rồi.
“Ta vẫn muốn đi cạnh thầy, trở về một mình mới là đáng sợ, đi theo thầy ta cảm thấy an toàn.” Trong lúc bất tri bất giác Trương Quan Hành đã cảm thấy Hàn Phi đáng tin cậy, thật sự tin rằng hắn là giáo viên trong trường.
“Vậy ngươi nhất định phải nghe lời ta, ta bảo chạy thì phải chạy ngay, không được do dự.”
Đứng mãi ngoài này cũng không tốt, Hàn Phi quyết định đi lại gần nhìn xem. Hắn và Trương Quan Hành đi trên hành lang âm u đen tối, cuối cùng dừng lại trước cửa ra vào phòng 304.
Khi Hàn Phi đặt tay lên chốt cửa, đầu ngón tay hắn cảm nhận được thứ gì đó sền sệt. Hắn cúi đầu nhìn xuống, thấy trên chốt cửa có một mảng màu đỏ thẫm như máu, tựa như có bàn tay dính máu đã cầm lấy chốt cửa.
“Két…”
Không ai chạm vào nhưng cánh cửa phòng 304 lại tự động mở ra.
Mùi nước hoa gay mũi và mùi thối của xác chết hoà quyện cùng nhau tạo thành một mùi hương vô cùng buồn nôn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất