Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 308: Gặp nhau giữa màn sương máu

Chương 308: Gặp nhau giữa màn sương máu
Chiếc mặt nạ bị tổn hại muốn thức tỉnh con dã thú trong lòng Hàn Phi, nhưng nội tâm hắn lúc này lại trống rỗng, có lẽ chỉ có một chiếc mặt nạ heo còn nguyên vẹn mới có thể dụ ra thứ xấu xa nhất từ sâu trong lòng Hàn Phi.
Nhưng e rằng thứ kia không phải con dã thú nào cả, đó có lẽ là một con quỷ kỳ lạ nhất mà chưa từng có ai nhìn thấy từ trước đến nay.
“Có thể sau này ta sẽ cần đến mặt nạ, nhưng không phải bây giờ.”
Hàn Phi thu hồi mặt nạ, nhìn về phía bộ thi thể không trọn vẹn dưới đất, sau đó lần theo vết máu mà gã quái vật để lại, lặng lẽ bám theo sau lưng gã.
Khi bước ngang qua thi thể tên quái vật kia, trong đầu Hàn Phi lại vang lên tiếng thông báo:
[Đánh giá thứ ba: ta từng đọc được trong truyện cổ tích một câu như thế này, khi cái ác và cái ác cùng đồng quy vu tận, người thiện lương sẽ không cần phải làm bẩn tay mình.]
Hàn Phi không rõ đánh giá này là tốt hay xấu, bây giờ trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, đó là làm sao giết được gã quái vật mặt heo chột một mắt.
Tiến vào Súc Sinh Ngõ Hẻm mới hai đêm mà Hàn Phi đã bắt đầu thích ứng với nơi này, dù là xác thối rác rưởi ở khắp mọi nơi hay mùi máu tươi luôn tràn ngập trong khoang mũi đều không thể ảnh hưởng đến hắn một chút nào.
Ở nơi dơ bẩn như Súc Sinh Ngõ Hẻm mà Hàn Phi vẫn có thể giữ được lý trí. Hắn không đeo mặt nạ mà cưỡng ép bản thân quen thuộc với nơi này.
Trên đùi hắn còn có vết thương chưa lành nên không thể chạy nhanh, quái vật mặt heo đang bị thương nghiêm trọng cũng không thể hành động kịch liệt.
Hai gia hoả này cứ thế giữ một cự ly an toàn, lặng lẽ di chuyển qua từng con hẻm.
Quái vật mặt heo tuy đã bị thương nặng nhưng không hề có ý định dừng lại. Nó ý thức được mình đang ngày càng suy yếu nên nhất định phải tìm được nơi an toàn để nghỉ ngơi. Mục tiêu của nó rất rõ ràng, đó là phía bắc Súc Sinh Ngõ Hẻm.
Hàn Phi lặng lẽ theo sau, điều khiến hắn bất ngờ là hình nhân giấy cũng cảm ứng được vị trí của Từ Cầm ở phía bắc.
“Vì sao bọn hắn đều muốn đi tới phía bắc? Ở đó có cái gì?”
Trong hiện thực, xưởng chế biến thịt nằm ở phía bắc ngoại thành Tân Hỗ, mà Gia Chúc Viện cũng nằm ở phía bắc.
Càng đi về phía bắc, trong con hẻm càng có nhiều thi thể chồng chất. Ngoài ra còn có một số vật nguyền rủa đã vỡ nát.
Trong Súc Sinh Ngõ Hẻm, dao là vật nguyền rủa, dùng dao của mình chém nát những con dao khác sẽ có thể cường hoá dao, gia tăng lực nguyền rủa bên trong.
Mùi máu tươi trong không khí càng thêm nồng đậm, gần như hoá thành một tấm màn sương mù đỏ thẫm.
Hàn Phi cảm thấy mỗi lần mình hít thở đều có tia máu chui vào lỗ mũi, trong phổi hắn lúc này đã bốc ra mùi tanh và rỉ sét của máu.
“Trước đó ta chỉ mới đi loanh quanh ngoài rìa Súc Sinh Ngõ Hẻm?”
Không ai đuổi theo sau lưng, Hàn Phi phát huy trí nhớ của mình đến cực hạn. Hắn không chỉ ghi nhớ kỹ từng con hẻm mà còn quan sát mọi góc có thể ẩn thân và che chắn tầm mắt.
“Rốt cuộc con quái vật này muốn đi đâu?”
Hàn Phi không rõ đích đến của gã quái vật là gì, nhưng hắn phát hiện hình nhân giấy phản ứng càng lúc càng mãnh liệt. Gương mặt giấy giống hệt Từ Cầm như đúc đang lộ ra nụ cười yêu diễm khiếp người.
Tiếp tục đi sâu vào trong con hẻm, mùi máu tươi đã thật sự biến thành màn sương mù đỏ thẫm.
Nhìn con hẻm bị sương mù bao phủ, Hàn Phi nhớ tới khi làm nhiệm vụ người quản lý ở trường tư thục Ích Dân cũng đã thấy màn sương mù màu xám bao phủ cả ngôi trường. Một cái là tâm tình tiêu cực tích tụ thành, một cái là do sát khí và máu tươi ngưng tụ ra.
Tiếng bước chân trong con hẻm trở nên dày đặc hơn, nơi này có nhiều quái vật hơn hẳn bên ngoài.
Trong lòng Hàn Phi xuất hiện suy nghĩ muốn lùi lại, nhưng phản ứng của hình nhân giấy quá mãnh liệt, Từ Cầm hẳn là đang cách hắn không xa.
Hàn Phi đành tiếp tục đi theo sau lưng gã quái vật. Khi đi tới một vách tường dính đầy máu, chuyện ngoài ý muốn đột nhiên phát sinh!
Quái vật mặt heo cao ba mét đột nhiên dừng chân, gã đã cảm giác được nguy hiểm. Gã cầm con dao chặt xương để trước người, con mắt duy nhất trên mặt nhìn chằm chằm vào một góc đường bị sương mù màu đỏ vây kín.
Ban đầu Hàn Phi còn chưa ý thức được đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi đến gần thêm một chút Hàn Phi đã nghe được tiếng nhai nuốt điên cuồng của ai đó.
Tiếng động phát ra không có chút che giấu nào như thể đối phương đã bị cơn đói khát chi phối hoàn toàn, trong đầu chỉ còn lại có ăn và ăn.
Nghe được âm thanh này, nụ cười trên mặt hình nhân giấy càng thêm xinh đẹp, nếu Hàn Phi không tóm chặt lấy nó thì nó đã tự mình chạy về phía đó rồi.
Tương tự như thế, cự mãng sau lưng Hàn Phi cũng vặn vẹo muốn bò về phía trước, nhưng nó sợ quái vật mặt heo nên đang rất xoắn xuýt không biết nên làm thế nào.
Giữ chặt cự mãng lại, Hàn Phi dùng tay phải còn sức lực để cầm con dao phay, hắn cảm thấy cơ hội mà mình chờ đợi bấy lâu đã tới.
Gã quái vật mặt heo gào thét với vẻ cảnh cáo, gã vung con dao phay lên, con mắt đỏ bừng trong hốc mắt không ngừng xao động cuồng loạn.
Nghe được tiếng gào của gã, tiếng nhai nuốt trong con hẻm sâu hun hút bỗng dừng lại như chưa từng xuất hiện.
Lát sau, một bàn tay trắng nhợt với các ngón tay thon dài tinh tế cầm chặt một con dao phay vươn ra khỏi màn sương máu.
Tiếng bước chân vang lên, một nữ nhân đeo mặt nạ heo toàn thân nhuốm đầy máu tươi xuất hiện trong Súc Sinh Ngõ Hẻm.
Nàng liếm vết máu bên khoé môi, đôi mắt dưới tấm mặt nạ nhìn lướt qua quái vật mặt heo rồi dừng lại trên người Hàn Phi, đôi môi đỏ hơn cả màn sương máu cong lên thành một nụ cười.
Nữ nhân đẹp đến dị thường, yêu dị vô cùng, trên người nàng có mùi máu tươi nồng đậm khiến người ta nhìn thấy phải run rẩy, cõi lòng đảo điên. Nàng chỉ cong khoé môi mà cả màn sương máu đều mất đi sắc màu vốn có.
Bên dưới chiếc mặt nạ heo xấu xí đáng sợ là một gương mặt trắng nõn và tinh xảo đến không thể bắt bẻ, sự đối lập hiện ra quá rõ ràng khiến những người nhìn thấy đều phải rung động không thôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất