Chương 309: Báo thù
Thấy nữ nhân mỉm cười, quái vật mặt heo ngừng gào thét, trong đôi mắt đỏ ké của gã phản chiếu lại thân ảnh của nữ nhân, nước miếng và máu tươi trào ra khỏi khoé miệng, hàm răng lởm chởm không đồng đều dính đầy thịt vụn.
Gã tiến về phía trước một bước nhưng phát hiện nữ nhân vẫn đang nhìn về một hướng nào đó. Như hiểu ra cái gì, gã quay đầu nhìn ra sau lưng mình.
Khi quái vật mặt heo vừa mới nghiêng đầu, nữ nhân đứng trong màn sương máu không hề báo trước một tiếng, đột nhiên gia tăng tốc độ.
Máu tươi bay đầy trời, trong màn sương máu ẩn chứa sự nguyền rủa ác độc đến cực hạn, lưỡi dao mỏng như cánh ve biến thành một đường cong đỏ thẫm, sắc bén đến mức có thể cắt chém toàn bộ những dơ bẩn xấu xa trên thế giới này thành bã vụn.
“Ầm!”
Con dao chặt xương gian nan ngăn trở dao ăn, lực lượng khổng lồ khiến thân thể nữ nhân nghiêng về phía sau, làm ra động tác mà người bình thường không cách nào làm được.
Con dao ăn trong tay nàng trong nháy mắt biến thành mấy con dao khác nhau, quái vật mặt heo không tài nào hiểu được đống dao này ở đâu ra, chỉ thấy nữ nhân đỡ được nhát dao thứ nhất của mình xong thì con dao trong tay nàng bỗng nở rộ như một bông hoa máu.
Từng con dao sắc bén chém vào cánh tay quái vật mặt heo.
Máu chảy ồ ạt, nữ nhân vững vàng đáp xuống đất. Nàng cầm con dao trong tay và nhìn về phía quái vật như thể đang nhìn nguyên liệu nấu ăn đang chờ xử lý.
Thân ảnh nữ nhân và quái vật không ngừng giao đấu, khi xa khi gần, động tác thô bạo và điên cuồng. Mỗi lần nữ nhân ra tay đều nhắm vào vị trí yếu hại nhất trên người quái vật, dường như muốn chém gã thành từng phần nguyên liệu ngay khi gã đang còn sống.
Có lẽ đây chính là cách xử lý nguyên liệu của một vị đầu bếp cao cấp nhất muốn giữ được độ tươi mới của thức ăn, đến thời khắc cuối cùng mới dùng cái chết làm món quà dành tặng cho con mồi.
Quái vật mặt heo đã mù một mắt, giữa ngực và bụng bị thương nghiêm trọng, thân thể cao ba mét nhưng ở trước mặt nữ nhân lại có vẻ cứng ngắc vụng về như một miếng mỡ dày nằm trên thớt gỗ.
Máu me văng tung toé, không khí trở nên ẩm ướt, màn sương máu càng lúc càng nồng đậm.
Động tác của quái vật mặt heo từ từ chậm lại, gã ý thức được mình không phải là đối thủ của nữ nhân, có lẽ không bị thương thì gã còn có cơ hội, nhưng bây giờ đấu tiếp với nàng thì chỉ khiến thời gian tử vong đến gần hơn mà thôi.
Trong lòng đã có ý định rút lui, động tác của gã bắt đầu có xu hướng phòng thủ.
Khi quái vật mặt heo bức nữ nhân lui về sau lần nữa, gã không hề do dự quay đầu bỏ chạy.
Nữ nhân rất mạnh mẽ và linh hoạt, tốc độ cũng cực kỳ nhanh, chỉ khi gã dùng toàn lực để chạy trốn mới có cơ hội giữ được mạng sống.
Gã quái vật lấy giết chóc làm lý do tồn tại lại đang bị truy sát, cơn đói khát chi phối đầu óc, gã bắt đầu lo lắng mình trở thành thức ăn nằm trên bàn chờ người ta nhấm nháp.
Lực chú ý của gã hoàn toàn bị nữ nhân sau lưng hấp dẫn, quái vật không hề để ý tới trong một góc âm u hẻo lánh có một đôi mắt lạnh lùng không chút tình cảm đang dõi theo gã.
Tiếng bước chân nặng nề càng lúc càng gần, Hàn Phi đã mai phục một hồi lâu cuối cùng cũng chờ được giờ khắc này.
Hàn Phi chưa bao giờ là người rộng lượng vị tha.
Trong thế giới tầng sâu, nhường nhịn sẽ chỉ khiến đối phương được một tấc lại tiến một thước. Mà ngược lại nếu ngươi là người có thù tất báo, đối phương trước khi làm chuyện gì cũng sẽ phải cân nhắc tới hậu quả nếu đắc tội ngươi.
Bởi vì nếu không thể giết được ngươi trong một lần duy nhất, vậy hắn sẽ phải đón nhận sự trả thù liên miên không dứt.
Quái vật mặt heo đã phạm sai lầm như thế, gã bị cơn đói khát chi phối đầu óc khiến gã đưa ra một lựa chọn sai lầm.
Nếu gã chịu chờ đợi tại chỗ thì đã có cơ hội giết chết Hàn Phi. Đáng tiếc gã không biết quý trọng cơ hội này.
Thiên đạo luân hồi, gã không giết được Hàn Phi, nhưng Hàn Phi sẽ không cho gã cơ hội sống sót.
Khi quái vật giằng co với nữ nhân, Hàn Phi đã tính toán xong cự ly giữa mình và quái vật, đồng thời diễn luyện động tác mình muốn làm trong đầu vô số lần.
Hàn Phi đã cân nhắc đến đủ loại tình huống. Hắn điều chỉnh hô hấp của bản thân, thu liễm khí tức, biến mình thành một bộ thi thể nằm trong góc hẻm.
Khi tiếng bước chân nặng nề tới gần, quái vật mặt heo mang theo mùi máu tươi và hôi thối rẽ vào con hẻm nhỏ, gã không để ý tới phần ngực và bụng bị phá vỡ, gã thậm chí còn giẫm lên một đoạn ruột của mình bị lòi ra ngoài.
Thân thể chịu đựng cơn đau đớn kịch liệt nhưng gã không dám có bất kỳ suy nghĩ dư thừa nào.
Chạy trốn! Chạy trốn!
Ý chí cầu sinh mãnh liệt khiến gã liều mạng cũng phải rời xa nữ nhân sau lưng, lực chú ý của gã hoàn toàn đặt ở phía sau, không hề để ý tới xung quanh.
Với đầu óc của một dã thú bị đói khát hành hạ, gã làm sao có thể nhận ra sự âm hiểm xảo trá của con người?
Con hẻm nhìn như vô hại, nhưng khi quái vật vừa rẽ vào, trong hắc ám đột nhiên xuất hiện một thân ảnh!
Hàn Phi đã tính sẵn thời gian, mọi thứ đều diễn ra theo đúng kế hoạch của hắn, kể cả động tác của quái vật mặt heo. Hắn thậm chí còn dự đoán được phản ứng đầu tiên của quái vật khi nhìn thấy mình.
“Chết đi!”
Không hề chần chờ, cự mãng đã sớm chui vào trong quỷ văn, Hàn Phi không quan tâm thân thể mình đang bị tổn thương, sát ý trong lòng hắn như thiên băng địa liệt ập tới, không kềm nén được nữa!
Thân thể Hàn Phi tản ra âm khí nồng nặc, Hàn Phi tung người nhảy lên, ghì chặt lấy cổ của quái vật mặt heo. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất để chém dao phay vào cổ quái vật!
“A a a!!”
Cánh tay Hàn Phi nổi lên gân xanh, hắn dùng toàn lực để chặt đầu quái vật nhưng thể lực của hắn vẫn còn chưa đủ.
Con dao phay chém vào cổ quái vật được một nửa thì dừng lại, không cách nào chém thêm được nữa. Lúc này quái vật cũng điên tiết nâng con dao chặt xương lên.