Chương 426: Nghề nghiệp ẩn: bảo vệ trong Tử Lâu
“Toàn bộ quá trình đau đến mức ta không cách nào chịu đựng được nên đã mất đi ý thức. Tới khi ta tỉnh lại, mở mắt ra thì đã thấy mình ở trong căn nhà này, ta đã tiến vào căn nhà mà ta mơ thấy trong cơn ác mộng vô số lần!”
Sau khi nói xong, tên điên xé rách áo của mình, trên làn da trắng bệch của hắn có xăm một con bươm bướm toả ra quang mang năm màu cực kỳ xinh đẹp!
“Ta từng thử tự tử rất nhiều lần nhưng lần nào cũng hôn mê vào thời khắc mấu chốt nhất, để rồi khi tỉnh lại vẫn thấy mình đang nằm trên giường trong căn nhà số 1144 này. Mọi vết thương đều biến mất không thấy đâu nữa, chỉ là hình xăm bươm bướm này lại càng thêm rực rỡ. Dường như nó đang hy vọng ta tự tìm cái chết, nó có thể thông qua việc ta tự tử để thu hoạch được thứ nó muốn.”
Lời của tên điên khiến Hàn Phi nghĩ tới nhiệm vụ người quản lý, khi hắn làm loại nhiệm vụ này, mỗi lần chết xong đều sẽ trở lại nơi bắt đầu.
“Kẻ xăm hình lên người ngươi chính là Bươm Bướm?” Hàn Phi từng gặp rất nhiều kẻ ngoại lai nhưng hình xăm Bươm Bướm trên người bọn hắn đều không hoàn chỉnh, có một số tên còn bị dị dạng..
Từ trước tới nay đây là hình xăm Bươm Bướm hoàn mỹ nhất mà Hàn Phi từng thấy. Hắn hoài nghi tên điên là tác phẩm đến gần hai chữ hoàn hảo nhất của Bươm Bướm cho tới thời điểm này.
“Khi hình xăm trên người càng lúc càng rõ ràng, ta cảm thấy thân thể mình cũng ngày càng nhẹ đi, giống như linh hồn ta đã mọc ra đôi cánh, lúc nào cũng có thể bay vút lên không trung, rời bỏ thân thể ta.”
Tên điên chạm vào hình xăm trên người mình, biểu tình rất kỳ quái, vừa có vẻ buồn nôn vừa có vẻ chịu đựng. “Ta nói mỗi câu đều là thật, ngươi có thể xem ta là tên điên nhưng ta hy vọng ngươi suy nghĩ thật kỹ về những lời này.”
Đóng vòi nước lại, tên điên mở cửa nhà vệ sinh rồi nhìn về phía đồng hồ treo trên tường phòng khách.
“Đã sắp 4 giờ rồi, ta nhất định phải trở về giường, nếu ngươi chịu tin tưởng ta thì đến hừng đông hãy tới tìm ta.”
Tên điên không ngăn cản Hàn Phi nữa, hắn do do dự dự đi tới đi lui trước cửa phòng ngủ. Trước khi hắn đi vào phòng lại quay đầu nhìn Hàn Phi một cái: “Ngươi thật sự là bảo vệ trong cư xá sao? Ký ức của ngươi cho thấy ngươi đang làm việc ở chỗ này?”
Hàn Phi gật đầu. Tên điên nhìn Hàn Phi với vẻ thương hại. “Tốt nhất trong khoảng thời gian từ 4 giờ tới 5 giờ ngươi đừng đi tuần tra, đây là lúc nguy hiểm nhất. Ngoài ra ta phải nói cho ngươi biết một chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Các bảo vệ khác trong toà nhà này đều mất tích vào lúc đi tuần tra ban đêm.”
Tên điên vừa nói xong câu này, trong đầu Hàn Phi lập tức vang lên tiếng thông báo của Hệ thống. Hắn rốt cuộc cũng phát động nhiệm vụ đầu tiên trong Tử Lâu!
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã phát động nhiệm vụ ẩn cấp F —— tuần tra ban đêm.]
[Tuần tra ban đêm: hoàn thành một lần tuần tra.]
[Chú ý! Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, người chơi có xác suất thu hoạch được nghề nghiệp ẩn ‘bảo vệ trong Tử Lâu’.]
[Chú ý! Người chơi chỉ có thể lựa chọn một nghề nghiệp chính, số lượng nghề phụ không bị giới hạn nhưng sẽ chỉ thu hoạch được một số năng lực tăng thêm từ nghề phụ.]
Vừa nghe được tiếng nhắc nhở Hàn Phi đã cảm thấy vui vẻ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này hắn sẽ được rời khỏi trò chơi. Nhưng nhiệm vụ tuần tra ban đêm vậy mà lại có độ khó cấp F!
Trước đó nhiệm vụ ẩn cấp F đều có hàng xóm giúp hắn hoàn thành, bây giờ đồng đội ở bên cạnh hắn chỉ có —— Hoa ca? Tiểu Phương?
Hàn Phi ngây người, còn muốn hỏi thăm tên điên vài câu thì đối phương đã mở cửa phòng ngủ.
Gian phòng ngủ không có lấy một chút tia sáng, trong nháy mắt khi tên điên mở cửa ra, toàn thân hắn bị túm vào trong phòng. Cửa phòng ngủ đóng chặt lại lần nữa, đồng hồ trên vách tường vừa vặn chỉ 3 giờ 44 phút.
Vách tường trong nhà bắt đầu chảy máu, thỉnh thoảng còn có các phần thân thể lộ ra trong bóng tối, không biết những thứ đó đến từ đâu.
Sau khi tên điên rời đi, trong mắt Hàn Phi toát ra một tia thương hại bị hắn ẩn giấu rất sâu. Gia hoả này bị cầm tù trong cơn ác mộng, hắn chỉ là một trong các “tác phẩm” của Bươm Bướm.
“Sau khi trời sáng đến tìm ngươi? Nhưng ngày đó vĩnh viễn sẽ không đến.”
Hàn Phi cảm thấy ký ức của tên điên đã bị dừng lại ở ngày 4 tháng 4, ngày này hẳn là vô cùng đặc biệt đối với chủ nhân toà nhà.
Tranh thủ rời đi trước khi căn hộ 1144 xuất hiện biến cố, Hàn Phi mở cửa vọt ra ngoài.
“Bạch Tư Niệm, ngươi không sao chứ?”
“Là ta sai, ta không nên để ngươi đến gần hắn như vậy!”
Hoa ca và tiểu Phương cũng rất lo lắng cho Hàn Phi, vừa rồi bọn họ không ngừng tông cửa để cứu Hàn Phi nên tạo ra động tĩnh rất lớn.
“Ta thấy hai bàn tay hắn không bị tổn hại, nhưng ta không hỏi ra được chuyện gì khác. Hắn cứ nói những câu điên điên khùng khùng không thể hiểu nổi.” Hàn Phi giống như vừa bị doạ cho một trận.
“Lời của người điên nói ngươi chớ có cố gắng nghĩ sâu xa làm gì, nếu không cũng sẽ bị biến thành người điên.”
“Ngươi không gặp phải chuyện gì nguy hiểm là được, chúng ta rời khỏi tầng này trước đi.”
Vừa rồi khi tông cửa Hoa ca không thấy sợ hãi, chỉ lo lắng cho Hàn Phi. Bây giờ Hàn Phi đã đứng ở trước mặt, hắn lại bắt đầu sợ hãi hành lang tối đen như mực, luôn cảm thấy trong bóng tối có rất nhiều thứ kỳ dị.
“Đi thôi, đi lên tầng mười lăm.”
Hầu hết mọi người đều thích nơi có ánh sáng bởi vì nó mang lại cảm giác an toàn. Ba vị bảo vệ vội vàng chạy lên tầng trên, đèn điều khiển bằng âm thanh sáng lên nhưng ánh đèn lúc này lại không mang tới cảm giác ấm áp nữa.
Vừa rồi khi tông cửa Hoa ca và tiểu Phương gây ra động tĩnh quá lớn, hình như có nhiều thứ trong toà nhà này bắt đầu thức tỉnh.
Mỗi khi ba người cất bước đi, trong tiếng bước chân của bọn hắn sẽ có tiếng động khác lẫn vào. Tần suất bước chân của thứ đó nhanh hơn bình thường, lại còn truyền tới từ dưới lầu như thể nó đang đuổi theo ba vị bảo vệ.