Chương 62: Bóng đen trên tầng năm
Toàn bộ quá trình Hàn Phi đều không dám phát ra chút âm thanh nào. Hàng lang tối như mực mang lại cảm giác rất đáng sợ.
“Thời kỳ bảo hộ người chơi mới đã kết thúc, ma quỷ lúc này hẳn là càng thêm hung hãn so với lúc trước, ta phải cẩn thận hơn gấp trăm lần mới được.”
Để phòng ngừa cửa nhà mình bị đóng lại, Hàn Phi kéo một chiếc ghế ra chèn ngay cửa.
Như vậy thì khi trở về hắn không cần phải tốn thời gian mở khoá cửa, có thể tiết kiệm được giây nào hay giây nấy. Ngoài ra nếu có vị hàng xóm nào tò mò tiến vào nhà thì mọi người vừa hay có thể tụ tập ăn cơm một bữa, chỉ là người nhà hắn sẽ ngồi trên ghế, mà vị hàng xóm kia rất có thể phải nằm trên bàn.
Hít sâu một hơi, Hàn Phi lặng lẽ rời khỏi nhà có ma 1044.
Đây là lần đầu tiên hắn rời khỏi nhà sau khi thời gian bảo hộ tân thủ kết thúc, Hàn Phi có thể cảm giác được rõ ràng trong toà chung cư có chút thay đổi.
Thân thể hắn tựa như rơi vào một biển hải dương sền sệt và hắc ám, ý thức không ngừng chìm xuống.
Tay Hàn Phi sờ vào vách tường, toàn thân dựa sát vào tường đi lên cầu thang, có như vậy khi đám người trên lầu nhìn xuống mới không thể nhìn thấy hắn.
Hàn Phi đi cực kỳ chậm, mất đến một phút hắn mới đi tới đầu cầu thang tầng năm. Thò đầu nhìn ra, Hàn Phi dừng lại bước chân.
Tầng năm có tổng cộng bốn căn hộ, trong đó có một căn đang mở cửa, ngay cửa nhà có một bóng đen đang đứng.
Ba giờ sáng trong hành lang tĩnh mịch, một người mở cửa nhà yên tĩnh đứng nhìn ra ngoài, cảnh tượng này nghĩ thế nào cũng thấy vô cùng quỷ dị.
Hàn Phi không dám tiến lên, nhưng dường như bóng đen kia đã nhìn thấy Hàn Phi, trong chớp mắt bóng đen đã biến mất không thấy tăm hơi.
“Đó là thứ gì?”
Bóng đen không còn nhưng cửa nhà hắn vẫn mở. Hàn Phi bây giờ rất lo sợ nếu mình đi ngang sẽ bị bóng đen kéo vào gian phòng kia. Bên trong căn phòng tối đen như mực khiến người ta cảm thấy vô cùng bất an.
“Từ Cầm ở căn hộ số 1052, bóng đen vừa rồi đứng ở căn hộ số 1051…”
Hàn Phi dời mắt nhìn về phía căn hộ số 1052, can đảm trong lòng hắn trong giây lát lại tiêu tán đi rất nhiều.
Trên cửa nhà 1052 bị người khác viết rất nhiều chữ “chết”, bên dưới khe cửa còn có vết máu màu nâu đen chảy ra.
“Loại hàng xóm này thích hợp để kết bạn thật sao?”
Mạnh Thi nói Từ Cầm ở căn hộ số 1052 là một người điên điên khùng khùng nhưng tính tình không tệ.
Ngay từ đầu Hàn Phi cũng ôm chờ mong đối với người này, cảm giác mọi người có thể ở chung khá hài hoà, nhưng khi nhìn cánh cửa viết đầy chữ “chết” kia hắn mới đột nhiên ý thức được một điều, Mạnh Thi cảm thấy Từ Cầm không tệ đó là vì so sánh với các hàng xóm khác mà thôi.
Trong một đám biến thái sát nhân hàng loạt và ma quỷ quái vật, trên người Từ Cầm chỉ cần có chút ưu điểm sẽ được phóng đại lên gấp nhiều lần.
Hàn Phi cảm thấy rất bối rối. Hắn nhất định phải hoàn thành một nhiệm vụ mới có thể rời khỏi trò chơi, nhưng những hàng xóm quen thuộc không còn cung cấp nhiệm vụ nào, hắn chỉ có thể thăm dò tầng lầu mới.
Nhưng tầng lầu mới lại nguy hiểm vô cùng, hắn không tài nào nắm chắc mình có thể chạy trở về.
“Nhiệm vụ bắt buộc ta phải đi thăm dò khu vực mới. Còn nhớ lần đầu tiên rời khỏi trò chơi, Hệ thống từng nói hy vọng ta có thể tăng tốc thăm dò thế giới này.”
Nhìn hành lang tối đen như mực, Hàn Phi cầm chặt dao phay, chậm rãi nâng chân đi tới. “Nếu đã không cách nào trốn tránh, vậy ta chỉ có thể tiến về phía trước.”
Vừa bước chân vào hành lang, Hàn Phi đã nghe thấy dưới lầu truyền tới một tiếng “loạt soạt”, tựa như có sợi xiềng xích nào đó vừa bị tháo ra.
“Cánh cửa sắt ở tầng trệt bị mở ra? Có người rời khỏi toà nhà này hay là người ngoài tiến vào đây?”
Đèn điều khiển bằng âm thanh dưới tầng trệt sáng lên, Hàn Phi lặng lẽ đến gần lan can nhìn xuống phía dưới.
Trên vách tường cầu thang giữa tầng trệt và tầng hai xuất hiện một cái bóng trông như đang nằm rạp dưới đất.
“Tình huống không tốt nha.”
Trông thấy cái bóng kỳ quái kia, Hàn Phi lập tức muốn quay trở về ngôi nhà ma của mình, nhưng khi hắn vừa định quay đi, trong đầu bỗng truyền tới giọng nói lạnh băng của Hệ thống:
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi tiến vào hành lang lúc 3 giờ 04 phút, phát động nhiệm vụ ẩn trên hành lang —— đừng quay đầu lại.]
[Nhiệm vụ ẩn: tại thế giới này ẩn giấu đủ loại nhiệm vụ ngẫu nhiên, điểm may mắn càng cao thì càng có xác suất phát động nhiệm vụ ẩn.]
[Đừng quay đầu lại (một trong những nhiệm vụ ẩn trên hành lang): trong vòng 15 phút, mặc kệ chuyện gì xảy ra cũng không được lui lại, không được quay đầu nhìn ra phía sau, nếu vi phạm ngươi sẽ phải chết.]
Trái tim Hàn Phi trở nên lạnh giá. Thân thể hắn cứng đờ tại chỗ, không dám tuỳ tiện nhúc nhích cái cổ.
“Tại sao lại phát động nhiệm vụ ẩn? Hoàng Doanh không phải đã nói xác suất phát động nhiệm vụ ẩn thấp lắm sao? Phi thường hiếm có sao? Ta chỉ mới đạt tới cấp ba đã phát động tới hai nhiệm vụ ẩn đây này!”
Hắn ngừng thở, vểnh tai lên lắng nghe: “Trong vòng 15 phút không được lui lại, không thể quay đầu, nếu vi phạm sẽ phải chết? Nhiệm vụ này mô tả quá trực quan sinh động, không cho ta một đường lui nào.”
Hàn Phi duy trì tư thế đứng tại lan can tầng năm, hắn biết rõ có một người nằm rạp dưới đất đang tiến lên lầu, hắn cũng biết trên tầng năm này có một bóng đen vừa mới quay trở vào nhà, cả hai đều không phải loại người lương thiện.
Hô hấp càng lúc càng gấp, Hàn Phi biết rõ càng lên cao thì độ nguy hiểm càng gia tăng, Khóc vì muốn tìm hắn mà bị xé nát cả cánh tay.
“Làm sao bây giờ? Có nên rít một điếu thuốc cho tỉnh táo lại không?”
Hắn vẫn còn đeo bùa hộ mệnh do Mạnh Thi tặng, bàn tay thò vào túi quần cầm lấy chiếc bật lửa.
Đèn điều khiển bằng âm thanh trên hành lang không sáng lên nữa, nhưng Hàn Phi có thể nghe được tiếng bước chân loạng choang kia đang truyền tới càng lúc càng gần, cảm giác như thể kẻ đó chỉ vừa mới tập đi.