Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 80: Chọc tức hàng xóm, mua 1 tặng 1

Chương 80: Chọc tức hàng xóm, mua 1 tặng 1
“Vị hàng xóm này, sao ngươi lại nói như thế? Ta đang làm việc tốt mà, có phải các ngươi có người nhà bị mất tích không?”
Trên người Hàn Phi không mang theo dao búa gì, bản thân hắn lại cho người ta cảm giác thư sinh văn nhã yếu ớt, thế nên hàng xóm tầng sáu chỉ cho rằng hắn là một tên tâm thần không có sức chiến đấu.
“Không có!”
“Không thể nào nha, người đó nhờ ta nhất định phải đưa vật này giao cho người nhà sống trên tầng sáu.” Hàn Phi vừa nói vừa lấy cái kén người ra khỏi túi.
Vừa nhìn thấy kén người, hàng xóm nhà 1064 lập tức sáng mắt lên. Hàn Phi đương nhiên nhìn rõ phản ứng của đối phương, lập tức cất kén người vào trong túi. “Xem ra là ta tìm nhầm nhà.”
“Ngươi không nhầm, cái kén côn trùng này đúng là của bạn ta, ngươi mau đưa nó cho ta!” Cửa lại mở to ra thêm một chút, một bàn tay khô gầy đầy vết sẹo vươn ra.
“Thì ra đây là kén côn trùng? Ta còn tưởng nó là một khối đá gì đó.” Hàn Phi đặt kén người vào lại thanh vật phẩm, giả vờ nghi hoặc nhìn người đối diện: “Không phải ngươi mới nói nhà này không ai mất tích sao? Thứ này chắc chắn không phải của các ngươi, ngươi tưởng ta dễ bị gạt như vậy hả?”
Trong mắt vị hàng xóm loé lên sát khí, hắn rất ít khi phải nói đạo lý với người khác, hôm nay đã là một trong những lần hắn nói chuyện nhiều nhất: “Người đưa cho ngươi thứ này có phải là một nữ nhân tóc dài hay không? Nàng ta bị huỷ dung, trên người có xăm một con bươm bướm mặt người.”
Nghe được lời này, Hàn Phi ngơ ngác tại chỗ. Hắn rõ ràng nhớ được tên sát nhân điên cuồng lần trước không hề giống như lời mô tả này.
Thấy Hàn Phi không phản ứng, khách trọ nhà 1064 biết mình đã nói hớ, lập tức sửa lời: “Nếu không phải là nữ nhân kia vậy hẳn là một nam nhân có thân thể cường tráng, người bốc mùi thối, gần chân mày có một vết sẹo. Người đó là anh em của ta, mấy ngày trước hắn đi xuống lầu sau đó vẫn không trở về.”
“Người cho ta cái kén này là một nam nhân, lúc đó hắn bị thứ gì đó đuổi theo, muốn nhờ ta tạm thời giữ giùm cái kén côn trùng này.” Hàn Phi hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó, thở dài một tiếng, “Hắn đã cứu ta một mạng, nếu không nhờ có hắn thì ta đã bị con quái vật kia giết chết rồi.”
“Bây giờ ngươi có thể đưa cái kén cho ta chưa? Thứ này không có tác dụng gì với ngươi, ngược lại còn mang tới vận rủi.” Khách trọ nhà số 1064 vốn không muốn nghe Hàn Phi tâm sự, chỉ muốn lấy cái kén.
“Ta chẳng cảm giác được chút cảm giác yêu thương quan tâm nào của ngươi đối với người anh em kia. Ngươi chỉ quan tâm tới cái kén thôi, bây giờ ta rất nghi ngờ, các ngươi thật sự là bạn bè tốt sao?” Hàn Phi càng diễn càng sâu, “Ta không thể giao vật hắn coi trọng nhất cho một người xa lạ. Hắn đã cứu mạng ta, ta nhất định phải hoàn thành tâm nguyện của hắn.”
“Nếu muốn báo đáp hắn thì mau đưa nó cho ta!” Khách trọ rít lên qua kẽ răng. Hắn bị Hàn Phi tra tấn đến mức muốn giết người rồi, đôi con ngươi đục ngầu kia đã tràn đầy tia máu.
“Chỉ cần ngươi có thể chứng minh ngươi là bạn tốt hoặc anh em tốt của hắn, ta sẽ giao thứ này cho ngươi.” Hàn Phi vốn không sợ đối phương, so với chị đẹp ở tầng năm thì tên biến thái trước mặt chỉ là một con chó cỏ đang nhe nanh gầm gừ.
Vị khách trọ đảo mắt, hắn đã hoàn toàn động sát tâm: “Trong nhà ta có rất nhiều di vật của hắn, nếu ngươi không tin có thể đi vào nhìn xem.”
“Có thứ chứng minh được quan hệ giữa hai người thì mau lấy ra đây đi! Ngươi còn muốn ta phải đi vào đó? Đây chính là thái độ cầu xin người khác của ngươi?” Hàn Phi đứng trong hành lang cao giọng nói, có vẻ chẳng chút kiêng kỵ gì. Nam nhân kia nhìn Hàn Phi mà mí mắt giật giật liên tục.
“Ta đi lấy cho ngươi.” Thấy không lừa Hàn Phi vào nhà được, trong đôi mắt đục ngầu của nam nhân loé lên tia ác độc, giọng nói trầm thấp vô cùng.
“Cổ họng ngươi không thoải mái sao? Có thể nói lớn một chút không? Ủa sao mắt ngươi toàn là tia máu vậy? Ngươi bị đau mắt đỏ hả?” Hàn Phi rống họng hô khiến nam nhân kia gần như điên tiết.
Hắn chưa từng bị ai nói như vậy, trong hàm răng không ngừng truyền tới tiếng nghiến răng kèn kẹt, cánh tay giấu phía sau cửa đang dùng sức tựa như không khống chế nổi bản thân, muốn đâm thứ gì đó vào tim Hàn Phi. Bả vai hắn run lên cố cắn chặt đầu lưỡi mình, máu chảy tràn qua kẽ răng.
Thấy biểu tình đáng sợ trên mặt hàng xóm, Hàn Phi vừa mở giao diện thuộc tính lên chuẩn bị sẵn, vừa tiến đến bên người hàng xóm, nghiêm túc hỏi: “Có phải ngươi bị mắc chứng động kinh không?”
Lần này không nhịn được nữa, cánh tay đang giấu sau lưng của hắn vung ra như muốn đâm thứ gì đó vào người Hàn Phi, nhưng đúng lúc này, một bàn tay khác trong phòng đột ngột đưa tới giữ cánh tay hắn lại.
Một người đàn ông cao gần hai mét bước ra khỏi phòng vệ sinh trong căn hộ số 1064. Hắn vẫn luôn trốn ở đó, nếu vừa rồi Hàn Phi vào nhà, chỉ cần tiến vào một bước đoán chừng sẽ bị đối phương phát động công kích ngay lập tức.
“Đi lấy tấm ảnh chụp bị nguyền rủa tới đây.” Giọng của người đàn ông cao hai mét này cực kỳ âm nhu khiến người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Nam nhân thấp gầy kia vốn đã sắp mất đi lý trí, lúc này không để ý tới Hàn Phi nữa mà xoay người đi vào trong phòng, sau đó mang ra một tấm ảnh chụp trắng đen.
Trong ảnh có mười mấy người trưởng thành chụp ảnh cùng nhau, tuổi tác bọn hắn đều khác biệt, đa số người trong ảnh đều bị huỷ dung.
“Nhóm chúng ta trước đây làm việc trong một rạp chiếu phim ở gần nơi này. Đây là ảnh chụp chung của chúng ta, bây giờ ngươi tin tưởng chưa?” Người đàn ông cao gần hai mét nhìn chằm chằm vào Hàn Phi nói.
“Chỉ dựa vào một tấm hình thật sự rất khó có thể tin tưởng các ngươi.” Hàn Phi lấy kén người ra khỏi thanh vật phẩm, huơ tới huơ lui trước mặt hai gã khách trọ như đang đùa với lửa.
Kén côn trùng đang ở trước mắt, ánh mắt hai tên ngoại lai dần dần bị tia máu chiếm cứ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất