Chương 35: Lo lắng
Đúng vậy!
Người miễn là còn sống, thân thể liền sẽ liên tục không ngừng sinh ra nhiệt khí, hoặc nói là dương khí.
Cho nên, pháp môn của Nhị gia rất đơn giản, chính là muốn đem dương khí tích luỹ lại, dẫn tới bên trong lô hỏa của mình.
Lô hỏa càng đốt càng vượng, người càng khỏe mạnh, dương khí càng đủ, cũng càng không sợ tà ma. Thậm chí ngay cả thịt Thái Tuế, cũng vô cùng bổ dưỡng, có thể để thân thể sinh ra nhiều dương khí, cũng có thể đem lô hỏa của mình đốt đến mức có thể bùng lên lửa lớn .
Nhưng một người, nếu dưới tình huống không ăn thịt Thái Tuế, thì một chút dương khí cũng không có, vậy là chuyện gì xảy ra?
Người chết!
Chỉ có người chết, mới có thể băng lãnh thấu xương, một chút nhiệt khí cũng không có.
Đừng nói dùng nhiệt khí bình thường của mình đi hành công, dù cho có đốt cháy lô hỏa kia đến rừng rực lửa đỏ thì cũng có khả năng sẽ bị tắt.
...
Hồ Ma hiểu thông suốt vấn đề của mình thì trong lòng không nhịn được mà cảm thấy kinh hãi.
Hắn ý thức được vấn đề của bản thân mình, đó chính là, đêm qua, mình đã đốt lô hỏa tràn đầy, kỳ thật chỉ là một trận ảo giác.
Đêm qua, mình có thể thuận lợi đốt lò, là bởi vì trước đó mình đã ăn thịt Thái Tuế, hơn nữa lại là Huyết Thái Tuế, loại vật bổ dưỡng quỷ dị này, làm cho mình có thể thuận lợi đốt lò, thậm chí thân thể ấm áp như người bình thường.
Nhưng khi những nhiệt khí đưa về lô hỏa, đồng thời thịt Thái Tuế đã tiêu hóa sạch sẽ thì sẽ lập tức bị đánh về nguyên hình...
Cỗ thân thể này không sinh ra một chút hỏa lực nào.
Theo Nhị gia nói, thì đây là một bộ thân thể của người chết.
Cỗ thân thể này vẫn luôn lạnh buốt, không những không sinh ra nhiệt khí, mà thậm chí còn có thể làm tiêu hao hỏa lực ở bên trong "Lô hỏa" của mình, thẳng cho đến khi mình ở chỗ Nhị gia ăn thịt một lần nữa, lại là Thanh Thái Tuế là có giá trị không nhỏ, thì cỗ thân thể này mới có thể ấm trở lại.
Mình cũng mới có thể tiếp tục dẫn đạo hỏa lực này tiến vào trong lô hỏa của mình.
"Cho nên, đây là nguyên nhân là cho mình lúc rạng sáng nay lại bỗng nhiên bị lạnh làm cho tỉnh giấc?"
Trong lòng của hắn đã ẩn ẩn có một đáp án: "Bởi vì cả ngày hôm qua, ta đều không có thịt mà ăn bà bà cho."
Một khi mình ngừng lại loại thịt kia thì thân thể liền sẽ trở nên lạnh buốt.
Không những không cách nào bổ sung lửa ở bên trong lô hỏa, thậm chí sẽ từng chút một tiêu hao hết lửa ở bên trong lô hỏa.
Một khi lô hỏa bị đốt sạch, vậy sẽ là kết cục là gì?
Hồ Ma thậm chí không thể tin được.
...
...
"Được rồi, thứ ngươi phải học có rất nhiều, cứ chậm rãi học."
Nhị gia không biết Hồ Ma đang suy nghĩ gì, thúc giục hắn ăn nhanh cho xong mấy miếng thịt ở trong bát rồi đi ra ngoài.
Ăn hết một bát Thanh Thái Tuế, Hồ Ma cảm thấy mình lại trở lại bình thường.
Hắn không cảm giác được mình lúc này cùng kiếp trước còn sống có gì khác biệt, đều là tinh lực dồi dào, thân thể ấm áp dễ chịu.
Với lại đêm qua Nhị gia đã chỉ cho mình pháp môn "Hành công", mình cũng có thể vận chuyển nhẹ nhõm, đem nhiệt khí dẫn vào trong thân thể, nhiệt khí liên tục sinh sôi không ngừng, đều được dẫn vào lô hỏa ở dưới bụng của mình.
Hắn cảm giác mình cùng những thiếu niên chung quanh, không có bất kỳ khác biệt nào.
Hoặc là nói, trạng thái của mình hẳn là so với bọn hắn tốt hơn nhiều mới đúng chứ, bọn hắn một ngày chỉ được ăn một chút thịt Bạch Thái Tuế mà thôi.
Mình ăn, lại là một bát lớn thanh Thái Tuế.
Thế nhưng...
... Ai!
Hiện tại duy nhất không rõ, chính là nguyên nhân xuất hiện loại trạng thái này.
Đến cùng là bởi vì một ít vấn đề ở trên nguyên thân của mình, hay do mình có thân phận là "Người chuyển sinh"?
...
...
"Các ngươi đi theo Nhị gia, đều là vì học bản sự để đi bái Thái Tuế, kiếm tiền cưới vợ."
Lúc này Nhị gia đã triệu tập tất cả các thiếu niên lại cùng một chỗ, lớn tiếng răn dạy: "Mà Nhị gia không có gì có thể dạy các ngươi, một chính là đốt lò, không đốt lò thì đừng nghĩ vào bên trong đội cắt thịt, nhưng đốt lò cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi."
"Các ngươi phải chạy bộ, phải phơi nắng, phải luyện kỹ năng, thân thể càng khỏe mạnh, dương khí càng đủ, dũng khí càng liệt, lô hỏa của các ngươi cũng sẽ đốt càng lớn..."
"Đương nhiên, tốt nhất vẫn là ăn thịt Thái Tuế, nhưng ngay cả Nhị gia ta cũng ăn không nổi, vậy các ngươi cũng đừng nghĩ tới."
"..."
Nhị gia không che giấu sự xem thường đối với đám thiếu niên ở trong thôn, nhưng dừng một chút, lại nói: "Cho nên, ở chỗ Nhị gia ta học bản sự, bí quyết là phải chịu cực khổ, phải kiên nhẫn, mấu chốt nhất là không được nghĩ đến nữ nhân."
"Ăn đau khổ, thân thể mới có thể khỏe mạnh, dương khí liền tràn đầy, có dũng khí, có chơi liều, tính tình mạnh mẽ, giống như đồ tể có thể khắc tà ma."
"Ở chỗ Nhị gia ta, không sợ các ngươi nghịch ngợm, cũng không sợ các ngươi đánh nhau, ta còn nhiều thuốc mỡ bôi trị thương, duy nhất sợ chính là các ngươi không khống chế được mình, tuổi còn nhỏ mà không chịu học tốt, trang tử của chúng ta được lập ở bên ngoài thôn là sợ các người nhìn thấy nữ nhân thì động tâm."
"Ai, vì bọn oắt con các ngươi, mà Nhị gia ta ngay cả dê cũng không dám nuôi a..."
"Được rồi, hôm nay chúng ta luyện quyền, xong thì cùng Nhị gia ta đi tuần tra trong rừng!"
"..."